ông ta phải nhìn thấy cậu hai tự sát trước sau đó mình mới tự sát theo, nếu không, ngộ nhỡ sau khi mình tự sát mà cậu chủ Hạ lại làm ra những việc ngu xuẩn nào đó, chọc cho Tò Ly nối giận thì cả nhà họ Hạ đều sẽ bị tiêu diệt hết, ông ta và cậu hai sẽ trở thành tội nhân thiên cố của nhà họ Hạ, xuống đến địa ngục cũng chẳng còn mặt mũi nào mà nhìn liệt tố liệt tông.
"Ông Nham, đừng...", trên mặt của cậu chủ Hạ như bị đóng một lớp nến trắng, trắng đến khó __2_1—2_I_I___*_._._I_*_I x _I_~_
mà hình dung được bằng lời, hắn đã nhìn ra Hạ Thủ Nham không hề nói đùa, ông ta muốn làm thật, trong nỗi sợ hãi tột cùng, hắn xoay người định bỏ chạy.
Đáng tiếc, Hạ Thủ Nham dường như đã sớm đoán được.
Đột nhiên vung tay túm chặt lấy cố của cậu chủ Hạ.
"Không!!!", cậu chủ Hạ khố sở cầu xin, gào hét thảm thiết.
Nhưng lại nghe thấy một tiếng.
"Rắc..."
Cần cổ đã bị Hạ Thủ Nham bẻ gãy.
"Tô Ly Thiếu cung chủ, mong cò giữ lời, đừng gây phiền phức cho nhà họ Hạ của tôi, việc ngày hòm nay, là do lão hủ và cậu chủ tự ý hành động, lão hủ và cậu chủ sẽ tự sát ngay tại đây để tạ tội với cô", Hạ Thủ Nham cắn răng chịu đựng hét lên, lời vừa dứt, đột nhiên vung tay lên đánh một chưởng vào Thiên Linh Cái của mình.
Hạ Thủ Nham, đã chết.
Trên núi Phiêu Diếu lại càng yên tĩnh.
Sự tĩnh lặng đã lên đến đỉnh điếm.
Mặt Tô Minh khẽ co giật.
Một giây sau.
"Anh, xin lỗi", Tô Lỵ dè dặt khoác tay Tô Minh, khẽ cắn chặt môi, trên gương mặt tinh tế, thuần khiết và trong sáng mang đầy vẻ thận trọng và nịnh nọt: "Anh đừng giận".
Vốn dĩ Tô Minh còn đang khá cảnh giác, nhưng ngay lập tức đã mất sạch.
Con bé, là em gái của mình.
Tò Minh nhấc tay nhéo lên gương mặt của Tô Ly: "Nhóc con, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, nói cho anh nghe".
Tô Ly do dự một hồi rồi vẫn quyết định từ từ nói hết.
Tô Minh nhẫn nại lắng nghe, không hề cắt ngang.
Phải đến hơn mười phút sau, Tò Minh nhìn chằm chằm Tô Ly nói: "Nhóc con, cái chết của bố mẹ thực sự không liên quan đến em sao? Anh có thể tin em không?"
Em gái lại chính là Thiếu cung chủ của Hoàng Cực cung,
là do Hoàng Cực cung phái con bé đến nhà họ Tô để tìm "Thiên Vần Kiếm”? Tin tức này khiến đầu óc Tô Minh như muốn nổ tung!!!
Sắc mặt anh nghiêm trọng.
"Anh, em thề, cái chết của bố mẹ thực sự không liên quan đến em", đôi mắt đẹp của Tò Ly lập tức đỏ hoe, đầy khổ sở: "Lúc bắt đầu, em là muốn tìm được "Thiên Vẫn Kiếm", nhưng sau đó, trên thực tế em đã tìm được rồi nhưng em lại không lấy đi, nó ở ngay trong chiếc hộp trong phòng ngủ của em, em biết, em đều biết!"
"Hoàng Cực cung mới chính là đầu xỏ đứng phía sau mọi việc sao?", Tô Minh đã tin tưởng lời nói của Tô Ly, anh rất rõ Tô Ly có nói dối hay không, chỉ là cảm xúc của anh hơi phức tạp, em gái lại chính là Thiếu cung chủ của kẻ đầu xỏ đứng phía sau mọi chuyện.
Ai mà nghĩ được, Tò Ly lau nước mắt, gật mạnh đầu: "Anh, Ly Nhi không lừa anh, nếu như em muốn thì bây giờ em có thể huỷ luôn cả Hoàng Cực cung, thực lực của em rất mạnh, còn mạnh hơn rất nhiều so với sự tưởng tượng của tất cả mọi người trong Hoàng Cực cung, bọn họ đã dùng hết sức mình để
đánh giá thực lực của em rồi, nhưng, vẫn còn kém xa so với thực tế".
Tò minh khẽ ngẩn ra, thực lực của em gái đã mạnh đến mức như the rồi?!!!
"Nhưng em chưa tiêu diệt Hoàng Cực cung”, Tò Ly nói một cách nghiêm túc: "Thứ nhất, em biết, anh, anh muốn được tự tay báo thù.
Thứ hai, sau khi em tiến hành điều tra sâu hơn, phát hiện ra, cho dù là Hoàng Cực cung, dường như...!dường như cũng không phải là đầu xỏ đứng sau, "Thiên vẫn Kiếm" cực kỳ không đơn giản, nói không khách khí thì Hoàng Cực cung hầu như
không có tư cách đế tu luyện "Thiên Vần Kiếm”.
Tô Minh ngẩn ra.
Rất bàng hoàng!
Hoàng Cực cung vẫn không phải là kẻ đầu xỏ đứng sau thực sự.
"Anh, anh tu luyện thành công "Thiên vẫn Kiếm" rồi đúng không?"
Tô Minh gật đầu.
"Anh, cái mà anh tu luyện chỉ là tầng thứ nhất, chỉ là bề nổi của "Thiên Vần Kiếm", còn
"Thiên vẫn Kiếm” thực thụ lợi hại hơn gấp cả trăm lần, cả nghìn lần so với tưởng tượng của anh.
Anh, anh có thể nghiên cứu kỹ hơn về “Thiên Vẫn Kiếm, kiếm pháp này nếu như không có gì ngoài ý muốn thì có lẽ sẽ thoát khỏi được tầng trái đất”.
Tô Ly nói một cách nghiêm túc, dường như không hề có ý đùa cợt nào: "Còn nữa, Hoàng Cực cung vẫn luôn biết "Thiên Vần Kiếm” nằm trong tay của bố mẹ, nhưng từ đầu chí cuối đều không dám đến gặp thẳng bố mẹ đế lấy, theo lý mà nói, một đệ tử ngoại môn của Hoàng Cực cung đã có thể giết hết cả nhà họ Tô chúng ta đến mấy lần, vậy
thì Hoàng Cực cung rốt cuộc là đang kiêng dè điều gì?"
Tò Minh cũng yên lặng, đúng vậy, Hoàng Cực cung rốt cuộc là đang kiêng dè điều gì chứ?
"Dựa theo những gì em điều tra được trong mấy năm nay, cũng tìm ra được một số manh mối", Tô Ly hít sâu một hơi, khẽ do dự rồi nói: "Em đang nghi ngờ, nhà họ Tô chúng ta không đơn giản, thậm chí...!thậm chí...".
"Thậm chí cái gì?", Tô Minh nhìn chằm chằm Tô Ly.
"Thậm chí, bố mẹ cũng
chưa chết", Tô Ly đè thấp giọng xuống: "Anh, tạm thời không nói đến việc năm đó bố bị nhà họ Từ làm cho tức ói máu mà chết, nhưng buổi tối hòm mà mẹ tự sát đã rất không bình thường, hẳn là mẹ đã nói rất nhiều chuyện với anh đúng không? Mẹ cũng đã nói với em rất nhiều.
Mẹ dường như vẫn luôn...!vẫn luôn biết em là Thiếu cung chủ của Hoàng Cực cung!"
"Cái gì?", Tò Minh trợn to mắt.
"Các đầu mối này đã nói rõ rằng, bố mẹ không phải là người bình thường", Tô Ly hít sâu một hơi, giọng nói ủ ê: "Em đã xem
hết tất cả các cuốn sách cổ của Hoàng Cực cung, xem đến cả chục lần mới tìm được một câu: Tìm hiểu Hư không, gặp nạn, chết lâm sàng, gặp chủ nhân’.
Tức là nói, một vị Cung chủ trước đây của Hoàng Cực cung, sau khi bước vào Hư không, muốn tìm hiểu về Hư không, kết quả thực lực không đủ mạnh, gặp phải nguy hiểm, suýt chút nữa đã mất mạng, lúc này có người đã cứu ông ấy, sau đó ông ấy nhận đối phương làm chủ nhân.
Bây giờ em đang nghi ngờ người chủ nhân này họ Tô”.
"Nhóc con, ý của em là, chủ nhân của Hoàng Cực cung là nhà họ Tô, nhà họ Tò thực sự,
nhà họ Tô này có thế lực ở một tầng Võ học cao hơn với tầng trái đất, bố mẹ chính là người đến từ nhà họ Tò này, cho nên mới có được bộ Kiếm kỹ "Thiên vẫn Kiếm" vượt xa khỏi tầng
.