"Ai là Tô Minh?! Tôi tên Cao Thanh Kiếm, nhận sự uỷ thác của người khác đến lấy mạng cậu! Đứng ra đây!"
Người đàn ông trung niên nói.
Giọng nói nghe thì có vẻ không to.
Nhưng âm thanh đó lại giống như tiếng sấm rền!
Vang vọng rung động khắp cả đất trời.
Đến nỗi, chỉ cần là tu giá võ đạo ở Đế Thành này thì gần như đều có thể nghe thấy rõ ràng.
Bất luận là khoảng cách xa đến đâu.
Sau đó...
Gia chủ và người thừa kế dòng chính của những đại gia tộc như nhà họ Cơ, nhà họ Nguy, nhà họ Hoàng, nhà Còng Tôn v.v...!đều sợ đến run rẩy.
Sau đó, bọn họ đều ngẩng đầu nhìn về phía màu đỏ máu ở giữa không trung phía xa xa.
Cuối cùng, rất điên cuồng,
cực kỳ kích động, run lẩy bẩy đi về phía viện võ đạo của nhà họ Diệp.
Điều cấm kỵ kia đã trở lại!!!
Cao Thanh Kiếm!
Cái người 12 tuổi đã một mình cầm kiếm giết chết thiên tài vò song của một gia tộc đỉnh cấp của Đế Thành đã trở về rồi!
Nếu như nói người đạt được thành tựu cao nhất trong giới thế tục Hoa Hạ thì chắc chắn đó chính là Thấm Băng Tuyền lúc trước khi bị giết, cò ta đã thành còng trong việc lấy thân phận là người của giới thế tục Hoa Hạ
để trở thành thiếu tòng chủ của Chân Diễn Tông, một tòng mòn lớn của Huyền Linh Sơn.
Thậm chí còn được xưng tụng như một kỳ tích.
Nhưng, nếu nói đến người mạnh nhất của giới thế tục Hoa Hạ!
Người mà người ta nhớ đến, gọi ra tên chính là Cao Thanh Kiếm!!!
Nhất là đối với nhóm người trung tuổi như Cơ Thương Hải, Công Tôn Hạ, Nguy Chấn Phong v.v...!thì ấn tượng về Cao Thanh Kiếm là quá sâu đậm...
Vào buổi tối năm đó, Cao Thanh Kiếm đã định nghĩa lại thế nào mới là yêu nghiệt?
Đến nay, tên yêu nghiệt đó đã quay lại rồi, còn muốn giết chết tên yêu nghiệt mạnh nhất của thời đại này là Tô Minh? Đúng là khiến lòng người rạo rực, hưng phấn đến mức dòng máu trong người như đang cháy lên, đây là một cuộc chiến sinh tử không thế bỏ lỡ.
"Tòi chính là Tô Minh", Tô Minh đứng ra, anh khẽ ngẩng đầu nhìn về phía không trung, ánh mắt sâu không thấy đáy khẽ thoáng qua vẻ nghiêm trọng.
Đối phương rất mạnh.
Là người mạnh nhất mà mình từng gặp từ khi rời khỏi Huyền Linh Sơn, rời khỏi sự bảo vệ của ông già, hơn nữa đây còn là một loại thực lực vượt xa so với cảnh giới.
Nếu như đối phương thực sự chỉ là một tu giả võ đạo cảnh giới Tòn giả sơ kỳ thì không thể mang đến cảm giác áp bức và nguy hiểm như vậy.
Trong không trung, Cao Thanh Kiếm nhìn về phía Tô Minh rồi định cứ thế ra tay luôn.
Nhưng lúc này, một âm
thanh bí mật truyền vào tai ông ta, là ông Châu: "Tạm thời đừng động thủ vội, đợi đến khi tất cả những người có máu mặt ở Đế Thành này tới đây rồi hãy ra tay".
Ông Châu và Phó Hoành Khôn đều nghĩ nhưvậy, nếu như đã muốn giết chết Tô Minh, vậy thì sẽ phải giết cho tất cả các gia tộc của giới thế tục được thấy.
Phải tạo sự khiếp sợ!
Trong thời gian gần đây, giới thế tục Hoa Hạ đã dần quên mất sự khủng khiếp của Huyền Linh Sơn, đã to gan lớn mật hơn trước rất nhiều, là bởi vì Tô Minh
đã khiến bọn họ dũng cảm hơn à? Nếu đã như thế, Tô Minh sẽ phải chết ngay trước mặt tất cả bọn họ.
"Tò Minh, ông nội em nói, tốt nhất đừng giao chiến với người này, nếu như có thể nói chuyện được với nhau thì hãy giảng hoà, cho dù phải trả một cái giá cực đắt, cũng đáng giá", Diệp Mộ Cấn ở bên cạnh Tô Minh nhỏ giọng nói.
Tò Minh yên lặng.
"Ồng nội nói, người này là một điều cấm kỵ, rất mạnh!!! Mạnh vô địch!", giọng nói của Diệp Mộ Cẩn đã nghiêm trọng
hơn rất nhiều.
Tô Minh vẫn yên lặng.
Thứ nhất, anh là Kiếm tu, không thể nào có chuyện chưa đánh đã rút lui, nếu không thì Kiếm tâm sẽ sụp đổ.
Thứ hai, anh có thể chắc chắn, gần như không có khả năng để giảng hoà.
ở phía xa, trên sân luyện võ, đám người Diệp Phù, Diệp Võ, Chu Khánh Di người nào người nấy mặt mày tái mét, khoé miệng vương vệt máu.
Chỉ với sát khí của Cao
Thanh Kiếm đã khiến bọn họ bị thương.
"Cao...!Cao Thanh Kiếm, điều cấm kỵ trong truyền thuyết 30 năm trước, 12 tuổi một mình một kiếm tiêu diệt cả nhà họ Cao, nghe nói, năm đó nhà họ Cao có một người là cảnh giới Tông sư, 12 tuổi mà đã có thể giết chết Tòng sư", Diệp Phù nói bằng giọng yếu ớt, anh ta từng được nghe người của lớp tiền bối ngẫu nhiên nói đến cái tên Cao Thanh Kiếm này.
Anh ta vẫn nhớ rõ, ấn tượng rất sâu.
"Giáo tôn sẽ...!sẽ không gặp
nguy hiểm chứ?", Chu Khánh Di thấp giọng nghẹn ngào nói, lo chết đi được.
"Hay là, tất cả chúng ta cùng xông lên, sống mái với ông ta, cùng lẳm là liều chết", Diệp Võ đè thấp giọng nói.
"Diệp Võ, anh nghĩ nhiều quá đấy, anh thử xem lúc này anh có vận chuyển đan điền được không?”, Diệp Phù cười khổ nói.
Diệp võ lúc này mới phát hiện ra, mình không thể thuận lợi vận chuyến đan điền được nữa, thậm chí chân tay như bị buộc đá nặng lên đến mấy trăm nghìn
kg, không nhấc lên nổi.
"Cao Thanh Kiếm quá mạnh! Mạnh đến mức khi ông ta có mặt ở đây, đám kiến hôi như chúng ta có muốn ra tay, muốn cử động cũng là điều xa xỉ, càng đừng nói đến liều chết", Diệp Phù lắc đầu: "Chúng ta vẫn quá yếu".
Cùng lúc này.
Đến rồi.
Tất cả tộc trưởng, người thừa kế dòng chính của các đại gia tộc có máu mặt ở Đế Thành đều đã có mặt.
Vốn dĩ, đám người này nói là sẽ không đến Viện võ đạo của nhà họ Diệp, nhưng bây giờ là khoảng thời gian đặc biệt, tất cả học viên trong viện võ đạo của nhà họ Diệp đều đã bị khí tức và sát khí của Cao Thanh Kiếm trấn áp đến không thể động đậy, muốn ngăn chặn người bên ngoài đi vào đây cũng không thể làm được, chỉ đành trơ mắt nhìn đám người kia tràn vào bên trong viện.
Rất nhanh, xung quanh viện võ đạo của nhà họ Diệp đã đông nghìn nghịt.
Khắp nơi, những ánh mắt sợ hãi đều hướng cả về phía không
trung...
"Nếu như là 30 năm trước, nhà họ Cao đối xử với ông ta tử tế một chút, bồi dưỡng ông ta trởthành gia chủ của nhà họ Cao, có lẽ, Đế Thành bây giờ đã không có tám đại gia tộc, chỉ có một mình nhà họ Cao", Cơ Thương Hải lấm bẩm, đứng bên cạnh Cơ Thương Hải là Cơ Khâm.
Nhưng ánh mắt của Cơ Khâm thì lại dán lên người Tô Minh, nhìn thật sâu, trong đó ngập sự hận thù và oán độc đến tận xương tuỷ.
"Khoảng thời gian này, tâm
cảnh và cảm xúc của con rất lạ.
Điều này không tốt", Cơ Thương Hải than thở, nói: "May là, sau ngày hòm nay, tâm ma của con hẳn sẽ biến mất".
"Đáng tiếc là không thể tự tay giết chết Tô Minh rồi nghiền xương vứt đi", Cơ Khâm lấm bấm tự nói.
Đúng vào lúc này.
"Được người nhờ vả, xin lồi nhé", Cao Thanh Kiếm từ trên không trung bước xuống, như thể trong không trung có imgwebtruyen.