Khom người với đầy vẻ nghiêm túc và cung kính.
"Cậu chủ Tô! Thật không ngờ lại gặp anh ở đây rồi.

Tôi là Lâm Đình, tối hôm đó may mắn nhìn thấy anh ở buổi đấu giá Tứ Đỉnh", Lâm Đình nghiêm túc nói, trong giọng nói có chút căng thẳng.

Đúng là vò cùng căng thẳng!
Lâm Đình là người Ma Thành, vì vậy quá rõ Thẩm Tịch là người như thế nào? Vậy mà -TI __T*I ~ I •_________I .
Thấm Tịch đã bị giết trong chớp mắt.
Trong giới thế tục Hoa Hạ chỉ có duy nhất một người dám làm việc này thôi chăng?
"Chào anh! Chắc chưa ăn cơm đúng không, ngồi đi!”, Tô Minh cười nói: "Cùng nhau uống hai chén đi!"
Đồng thời lúc này, trong phòng vip vô cùng yên tĩnh thì Ngô Lập Thần lại như hóa đá.
Mục Thanh Hoa thì ngồi xuống ghế mà toàn thân như mềm nhũn, bà ta nín thở nhìn Tô Minh.
"Ngô Lập Thần! Thật không ngờ anh lại quen cậu chủ Tô! Anh giấu kỹ quá đấy.

Anh cũng không nói trước với tôi một tiếng để tôi chuẩn bị trước, đến đột ngột thế này suýt nữa dọa chết tôi", Lâm Đình nhìn thái độ của Tô Minh thì cũng thấy nhẹ nhõm, sau đó thì thấy phấn khích.

Không ngờ Tò Minh lại bảo mình ngồi xuống uống rượu, đúng là vinh dự lớn quá? Lâm Đình thấy vui mừng khôn xiết, cảm kích Ngô Lập Thần nên lớn tiếng nói với hắn ta.
Tiếc là Ngô Lập Thần vẫn ngây người tại chỗ.
"Ngô Lập Thần! Anh ngây
người ra đó làm gì? Anh ngồi bên cạnh tôi, chúng ta cùng kính rượu cậu chủ Tô đi chứ!”, Lâm Đình rót rượu cho Tô Minh mà có chút run rẩy.
"Tôi...!Tôi...!Tòi...", chân Ngô Lập Thần mềm nhũn, suýt nữa ngã xuống đất.

Cũng may Lâm Đình nhanh mắt nên vội đứng lên đỡ hắn ta.
"Này! Không phải tôi nói anh đâu! Nhưng ngày thường anh uống rượu giỏi lắm mà.

Sao hôm nay uống có xíu mà đã say rồi hả?", Lâm Đình đỡ Ngô Lập Thần rồi chỉ vào chai rượu vang trên bàn, nói: "Còn chưa uống hết một chai đâu".
Ngô Lập Thần như sắp khóc đến nơi..


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play