*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Dù sao thì hắn cũng muốn Hứa Như Ý báo thù giúp mình, đây cũng coi là ích kỷ, thậm chí có chút tính toán, vì vậy lúc nói hắn cảm thấy không được tự nhiên.
Cũng may là hắn nói thẳng ra nên chắc cô chủ sẽ không trách cứ.
"Vậy sao?", đôi mắt đẹp của Hứa Như Ý sáng lên, nói: "Nhà Công Tôn ở giới thế tục cũng coi như xưng vương xưng bá rồi chứ? Vậy mà có người dám bắt nạt anh thảm vậy cơ à? Thú vị đấy".
"Hắn ít tuổi thôi, chỉ tầm 20 tuổi nhưng là tu giả võ đạo, thực lực vô cùng mạnh", Công Tôn Thần tiếp tục nói, càng nói càng phấn khích.

Bởi vì Hứa Như Ý thấy có hứng thú rồi.
"Thực lực mạnh ư? Lẽ nào còn mạnh hơn tôi và Dương trưởng lão?", Hứa Như Ý hừ lạnh một tiếng, nói: "Công Tôn Thần! Nể mặt hai ngày này anh vất vả nên cô chủ đây sẽ giúp anh báo thù.

Đi nào! Bây giờ chúng ta sẽ đến cái viện võ đạo chó má đó".
Cái gì mà báo thù cho Công Tôn Thần? Toàn linh tinh! Mục đích chính của Hứa Như Ý là muốn bắt nạt người khác thôi!
Cô ta đường đường mà tiểu ma nữ của cửu Hư Tông, nhưng chưa bao giờ được bắt nạt người ở giới thế tục.

Nghĩ đến đã thấy phấn khích rồi.
"Nhưng...", Công Tôn Thần có chút do dự, nói: "Có cần gọi thêm Dương trưởng lão không? Ngộ nhỡ cô chủ gặp nguy hiem?"
"Lúc nào tôi cũng có mặt", đúng lúc này một bóng hình chui ra từ trong không khí.

Thật kinh hãi, đó chính là Dương trưởng lão.

Là người hộ vệ nên bà ta lúc nào cũng theo sát bên cạnh Hứa Như Ý.
"Vâng, vâng, vâng...", Công Tôn Thần sợ đến nỗi toàn thân run rấy.

Cũng may hai ngày này mình ngoan ngoãn không dám có gì bất kính với Hứa Như Ý, lúc nào cũng cung kính cực độ.

Nếu không thì Dương trưởng lão đều nhìn thấy cả, như vậy thì mình chết chắc rồi.

Hắn cứ tưởng rằng hai ngày này Dương trưởng lão đều ở nhà Công Tôn cơ.
Dương trưởng lão nhìn Công Tôn Thần một lúc lâu.

Bà ta biết Cõng Tôn Thần mượn uy thê của
cô chủ để báo thù giúp mình.

Nhưng đây cũng chỉ là chuyện nhỏ, cô chủ thích làm thì đành phải đi, chỉ cần cô chủ vui là được.
"Đi nào! Giờ chúng ta hãy đến viện võ đạo nhà họ Diệp đi", Hứa Như Ý vui mừng nói, đôi lông mày lá liễu cong cong, nụ cười rạng rỡ, đúng kiểu ác ma lém lỉnh.
Một tiếng sau, trước cửa viện võ đạo nhà họ Diệp.
Hứa Như Ý từ trên xe Rolls Royce màu hồng bước xuống.

Còn Công Tôn Thần dẫn
theo ông Lưu từ trong một chiếc xe khác bước xuống.
Còn vị Dương trưởng lão thì luôn ẩn hiện, dường như không đến nhưng trên thực tế thì Công Tôn Thần và Công Tôn Lưu đều biết người này lúc nào cũng có mặt.

Chỉ có điều họ không nhìn thấy, có lẽ bà ta đang ẩn nấp trong không trung.
Cảnh giới thiên vị thật sự quá đáng sợ.

Đạt đến cảnh giới thiên vị đúng là hợp với thiên đạo tự nhiên.
Tất nhiên là viện võ đạo nhà họ Diệp có người canh gác, đây là nơi vô cùng quan trọng của nhà họ Diệp,
.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play