*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



"Phải rồi! Giết chết thằng khốn này đi!", cuối cùng Lam Lâm cũng phản ứng lại, như con thú bị giẫm phải đuôi, vừa lùi về sau vừa hét lớn.
"Sao...!Sao hắn dám?", cách đó không xa, Lam Nhiễm bấu chặt tay Lam Tuyết, liên tục lắc đầu, sắc mặt tái nhợt.
"Phù, phù, phù...", đồng thời lúc này có hơn chục cường giả nhà họ Lam vây xung quanh.
Những người này đều ở cảnh giới tụ khí đỉnh phong và bán bộ cảnh giới tông sư, thực lực không phải yếu nhưng họ không phải những người mạnh

nhất của nhà họ Lam, dù sao thì vẫn còn đám người ở cảnh giới tông sư như Lam Trung.
Nhưng lúc này 8 người họ căn bản không dám đối mặt với Tô Minh.

Bởi vì chỉ cần một người trong số họ bị thương thì sẽ không đủ 8 người, như vậy sẽ không thể đẩy được chuông Chấn Thiên Huyền Hoàng.Xem chương mới nhất tại лhayhȯ。cȯm
Chuông Chấn Thiên Huyền Hoàng mới là thứ quan trọng nhất.
"Cút hết đi! Một đám không biết sống chết", bị mười kẻ chưa đạt đến cảnh giới tông sư vây quanh nên Tô Minh đứng dậy,
ngẩng đầu quát một tiếng.
Thoắt cái, trên người Tô Minh toát ra khí tức khủng khiếp, giống như quả bom nguyên tử, giống như có hàng ngàn hàng vạn bàn tay vô hình đập về xung quanh.
Cả phòng lớn không ngừng rung chuyển, có thể bị sập đổ bất cứ lúc nào.
Mười cường giả ở cảnh giới tụ khí đỉnh phong kỳ và bán bộ cảnh giới tông sư của nhà họ Lam đều cảm thấy mình như bị xe tải đi tốc độ nhanh đâm phải.

Truy cập n hayhȯ.cȯm để đọc chương sớm nhất

Sức mạnh kinh người đâm vào làm nát nội tạng của họ, đâm cho huyết khí của họ đều bị đứt hết.
"Phụp, phụp, phụp...", máu tươi chảy đầm đìa, còn lòi cả xương ra.
Tô Minh chỉ đứng lên mà mang theo khí thế khủng khiếp thế sao? Những người này đều trợn trừng mắt lên, kinh hãi đến quên cả thở.
Mặc dù trước đó đã chuẩn bị sẵn tâm lý, biết được Tô Minh có thể đánh bại Vương Đạo Khánh, thực lực chắc chắn rất mạnh, nhưng khi đối mặt thì họ vẫn bị dọa chết khiếp.
Cách đó không xa, Công Tôn Lưu đứng bên cạnh Công Tôn Thần cũng thấy kinh ngạc.
"Bác Lưu! Chuyện này...", Công Tôn Thần nuốt nước bọt ừng ực, không nói nên lời, tóc tai dựng đứng vì quá kinh hãi.
Sự phẫn nộ, oán hận và uất ức trong lòng hắn giờ đây không còn nữa, chỉ còn cảm thấy mình may mắn.

Bởi vì trước đó hắn đã giả bộ ngây ngô và đóng vai rùa rụt cổ.

lực của mày mạnh thật đấy, nhưng mày có ngăn được hàng trăm tu giả võ đạo của nhà họ Lam không? Kể cả mày có ngăn được thì khi tất cả tu giả võ đạo nhà họ Lam bị bức ép, họ cũng sẽ chôn sống mày được".
Ánh mắt Lam Lại trầm đục, giọng khàn khàn, trong giọng nói chứa đầy vẻ cay độc và dọa dẫm, dường như chỉ cần không hợp ý là sẽ quyết chiến một phen ngay.

.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play