*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Cô ta thực muốn thốt lên một câu: Tôi cũng đâu biết Tô Minh lại ngang tàng đến mức này chứ!
Trước đó, cô ta chỉ biết được Tô Minh rất mạnh!!! Mạnh đến mức giật mình! Anh ta có thiên phú hại dân hại nước, khó mà tưởng tượng được!
Nhưng ai biết được, như vậy vẫn còn là đánh giá thấp anh ấy, đánh giá quá thấp anh ấy rồi.

"Tôi tên là Tô Minh, khoảng thời gian này đều sẽ ở lại Đế Thành, ông muốn báo thù thì bất cứ lúc nào cũng có thể đến tìm tôi", giây tiếp theo Tô Minh quăng ra một câu, sau đó xoay người bỏ đi.

Vương Đạo Khánh đang nằm đau đớn gào thét trên mặt đất lúc này quả thực muốn đâm đầu vào tường chết quách đi.

Ông ta muốn báo thù?
Cho dù ông ta có chọn tự
sát, cũng! cũng không muốn đối mặt với Tô Minh nữa.

Đúng như những gì Tô Minh nghĩ, trái tim võ đạo của ông ta đã vỡ nát rồi.

Nói không với sách lậu, ủng hộ sách bản quyền.

Tiếu thuyết này do ReadMe chế tác và phát hành, chưa được ủy quyền không được phép truyền bá.

Bất cứ ai vi phạm sẽ bị truy cứu theo pháp luật.

"Đi thôi", Tô Minh dùng ý niệm thu lại Xích Ảnh Kiếm vào trong chiếc nhẵn không gian, sau đó nhìn Diệp Mộ Cẩn nói.

Diệp Mộ Cẩn vẫn còn đang ngơ ngác, Tô Minh nói gì thì là cái đó.

Cô ta bước lên phía trước, khoác tay Tô Minh.

"Cẩm Phồn, có việc thì gọi điện thoại cho tôi", Tô Minh lại nhìn về phía Tống Cẩm Phồn nói.


Tô Minh cực kỳ hưởng thụ hít sâu một hơi, để cho mùi hương nhàn nhạt trên cơ thể Diệp Mộ Cẩn tràn vào trong khoang mũi, sau đó, anh mở miệng cất lời.

Anh không đợi được nữa rồi.

Tô Minh muốn nhanh chóng đột phá cảnh giới võ đạo.

Bởi vì, tối nay lúc anh và Vương Đạo Khánh đánh nhau, anh đã sử dụng kiếm ý, Tô Minh có thế cảm nhận được một cách rõ ràng kiếm ý của mình đang bị chững lại, chỉ còn một chút xíu nữa thôi là sẽ đạt được Nhập Linh trung kỳ, mà bây giờ đang là Nhập Linh sơ kỳ.

Nguyên nhân mà anh vẫn không thể vượt qua được một bước này, không phải bởi vì Tô Minh không lĩnh ngộ được, mà là cảnh giới võ đạo của anh không thể chống đỡ được.

Ý cảnh giống như nước trong thùng gỗ.

Mà cảnh giới võ đạo lại chính là chiếc thùng gỗ.

Nếu thùng gỗ không đủ rộng thì cho dù có nhiều nước hơn nữa cũng sẽ đầy tràn, không thể đựng được nhiều.

Trên thực tế.

Cảnh giới võ đạo và sức mạnh của cơ thể chính là gốc rễ của mọi thứ.

Ý cảnh phụ thuộc vào cảnh giới võ đạo.

Mà võ kỹ lại phụ thuộc vào sức mạnh của cơ thể, nếu như sức mạnh cơ thể không đủ thì cho dù có lĩnh ngộ được, học được võ kỹ nào ngang tàng hơn nữa thì cũng không thể thi triển được, còn may, sức mạnh cơ thể của Tô Minh vô cùng khủng khiếp, nó vượt xa rất nhiều so với người bình thường khác, nên không cần lo lắng.

"Được", Diệp Mộ Cẩn gật đầu.

.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play