Lúc về đến nhà, hai người chị ngồi phía sau đã say đến bất tỉnh nhân sự.

Thang Tư Niên không thể làm gì khác hơn là lay tỉnh các cô từ trong mộng, tiếp theo đồng thời kéo vào nhà.

Sau khi đỡ hai cô gái bất tỉnh nhân sự vào nhà Thang Tư Niên đã mệt đến không xong. Cô đem Thang Thuấn Hoa ném vào phòng khách sau đó mới đem Khương Vọng Thư ôm trở về phòng ngủ chính.

Khương Vọng Thư uống nhiều rồi, nằm ở trên giường không an phận vươn mình. Thang Tư Niên sợ nàng cảm thấy không thoải mái liền đem quần áo phiền toái trên người nàng cởi hết. Sau đó đi phòng tắm lấy khăn mặt, tỉ mỉ lau người cho nàng một lần.

Khương Vọng Thư say đến mơ mơ màng màng, nhưng còn biết người bên cạnh là Thang Tư Niên. Khi Thang Tư Niên lau người cho nàng thì Khương Vọng Thư liền nằm nhoài trên gối dính dính nhơm nhớp gọi tên cô.

Thang Tư Niên lần nào cũng trả lời nàng, chờ cho sau khi lau xong thân thể kia cô lại ngẩng đầu nhìn lên, nhìn thấy Khương Vọng Thư ôm gối ngủ đến thâm trầm.

Thang Tư Niên thấy thế, không thể làm gì khác hơn là lắc đầu cười cười, lấy chăn kéo lên che cơ thể đang lộ ra của nàng, mang theo khăn mặt rồi đi phòng tắm.

Thư thả thoải mái thoải mái tắm đến khi Thang Tư Niên thoải mái nằm dài trên giường thì dù sao cũng đã ba giờ rưỡi sáng.

Thang Tư Niên tắt đèn, nằm ở bên cạnh Khương Vọng Thư. Khương Vọng Thư quay lưng về phía cô, giờ khắc này ôm chăn ngủ say.

Đèn đóm thành thị từ trước cửa sổ xuyên vào phòng mà Thang Tư Niên từ từ thích ứng bóng tối có chút ánh đèn, tỉ mỉ mà đánh giá sống lưng bóng loáng của Khương Vọng Thư.

Da dẻ Khương Vọng Thư rất trắng, ở ban đêm chỉ cần có chút ánh đèn, mỗi một tấc da thịt đều sẽ phản xạ ánh sáng màu trắng u lạnh, vô cùng thánh khiết cảm động.

Những đêm trước Thang Tư Niên thường xuyên ở trên người nàng, cần khẩn che đi thân thể thuần khiết như thần của nàng. Hi vọng thông qua thân mật âu yếm này, chạm được linh hồn thuần tuý của Khương Vọng Thư.

Vào thời khắc này, Thang Tư Niên trước sau như một đưa tay ra đem đầu ngón tay của mình đặt ở da thịt trắng nõn của Khương Vọng Thư trên, ở trong lòng vui vẻ nghĩ, có lẽ giờ khắc này, ở trong mơ linh hồn Khương Vọng Thư đang hướng về cô dang tay ôm ấp đi.

Thang Tư Niên nghĩ như thế, chầm chậm đứng dậy, ngồi tựa ở đầu giường. Nhanh đưa tay đem đầu của Khương Vọng Thư ôm lấy đến, gối lên trên đùi của chính mình.

Có lẽ là do quán tính gây ra nên sau khi Khương Vọng Thư nằm nhoài trên đùi cô, theo bản năng mà trở mình, đem mặt hướng vào bụng Thang Tư Niên. Thang Tư Niên cúi đầu, vừa vặn có thể nhìn thấy góc nghiêng hoàn mỹ dưới ánh trăng của nàng, cùng bả vai bóng loáng so với băng còn muốn trắng hơn.

Thang Tư Niên đưa tay, lòng bàn tay ấm áp dán vào đường cong thân thể Khương Vọng Thư nhẹ nhàng di chuyển, Khương Vọng Thư bị quấy nhiễu nên theo bản năng mà né tránh, còn cau mày bất mãn mà nói thầm vài tiếng.

Nhìn bộ dáng nàng ngủ đáng yêu, Thang Tư Niên không khỏi mà cười lên. Cô đưa tay, nhẹ nhàng chọt gò má của Khương Vọng Thư, ánh mắt nhu thành một vũng xuân thuỷ.

Đêm tối là lâu dài lại sâu hút như vậy, xem ra Khương Vọng Thư ngủ mơ là cỡ nào đẹp. Rõ ràng là buổi tối yên tĩnh như vậy, còn Thang Tư Niên làm ầm ĩ cả ngày không một chút nào cảm thấy uể oải, trái lại cảm giác phấn khởi đến mức dị thường.

Cô thực sự là thật là vui, bắt đầu từ hôm nay Khương Vọng Thư chính là cô gái sắp cùng cô kết hôn. Các cô đón lấy cuộc sống mới, sẽ thân mật quấn lấy nhau, cũng không còn ai so với các cô càng thêm thân cận.

Dù cho là những bạn gái cũ đã từng cùng Khương Vọng Thư chung một cái giường thân mật, cũng không có tới cấp độ này với Khương Vọng Thư vậy.

Các cô đem nhau giới thiệu với gia đình hai bên, người nhà thân mật nhất, còn sắp tạo thành quan hệ vô cùng mỹ hảo.

Cho tới hôm nay còn có ai vượt qua cô sao?

Đáp án tự nhiên là không có.

Thang Tư Niên xưa nay không thèm để ý những chuyện này mà giờ khắc này lại đột nhiên có loại cảm giác thắng lợi cực kỳ vui sướng.

Chuyện Kết hôn như vậy, đối với Khương Vọng Thư mà nói vân là rất quan trọng. Huống chi nàng còn thiết kế cầu hôn lãng mạn như thế, là không phải có thể giải thích rõ ràng ở trong lòng của nàng, chính mình là hết sức đặc biệc.

Tất cả ý nghĩ trong đầu Thang Tư Niên đều là như thế, cô chưa bao giờ khoảnh khắc như này, là kiên định với một sự thật như thế, Khương Vọng Thư là yêu cô.

Hơn nữa tình yêu này, so với cô nghĩ còn phải sâu nặng hơn.

Được người yêu sâu đậm như thế, phương thức tốt nhất chính là càng thêm thật lòng, càng thêm sâu nặng yêu đi đáp lại đối phương.

Ngay ở tối nay, Thang Tư Niên cảm giác mình yêu Khương Vọng Thư tựa hồ ở giữa ấp ủ thâm trầm mê luyến thời niên thiếu, trải qua càng mãnh liệt càng dâng trào, tình cảm càng thêm sâu nặng nhiệt tình.

Cô yêu Khương Vọng Thư, đồng thời muốn dùng quãng đời còn lại giữ vững chuyện này.

Bởi vì người như Khương Vọng Thư đáng giá với mọi thứ tốt nhất, cho nên nàng phải cho Khương Vọng Thư tình yêu tốt nhất, yêu thương tốt nhất.

Thang Tư Niên đưa tay, cầm lấy tay Khương Vọng Thư để ở bên người nắm chặt, cúi người ở trên gò má của nàng hôn một cái.

"Em yêu chị a, Khương Vọng Thư."

Cô thấp giọng nỉ non, đồng thời ước ao giờ khắc này Khương Vọng Thư có thể mở mắt ra lấy một nụ hôn ngọt ngào đáp lại cô.

Nhưng Khương Vọng Thư uống nhiều rồi, ngủ, cũng không thể dành cho cô một nụ hôn ngọt ngào. Thang Tư Niên không thể làm gì khác hơn là tiếc nuối than thở, đưa tay một lần một lần phác hoạ gò má Khương Vọng Thư, mãi đến tận sắc trời từ từ sáng lên cô mới rèm cửa sổ đóng chặt, trượt thân thể xuống ôm cô gái loả thể trong lồng ngực, tiến vào trong mộng đẹp.

Trải qua một đêm cuồng hoan, không có có người nào người có thể dậy sớm. Thang Tư Niên trước đến giờ dậy sớm cũng ngủ đến trưa, đợi đến ánh mặt trời lên cao mới đứng dậy đánh răng rửa mặt, chuẩn bị cơm trưa cho hai người.

Lúc Khương Vọng Thư thức dậy, phát hiện mình cả người trần truồng. Bởi vậy từ tủ quần áo bên trong lấy đến T-shirt của Thang Tư Niên, tiện tay một bộ liền chạy đến phòng tắm đi rửa mặt.

Nàng ở phòng tắm rửa thật lâu, làm cho cả người đều là nước. Khi đợi đến lau khô thân thế thì mới nhớ bản thân không có mang áo ngủ đi vào.

Thế là Khương Vọng Thư lau khô trên nước trên người, ôm khăn tắm quấn ở trước ngực, đẩy cửa phòng tắm ra hướng ở ngoài hô: "Tư Niên, lấy một bộ quần áo cho chị đi."

Thang Tư Niên còn ở trong nhà bếp bận việc nghe được nàng hô hoán, vội vã ồ một tiếng dừng lại việc trên tay, rồi đi tới phòng tìm quần áo cho nàng thay.

Sau khi tìm tới một bộ áo ngủ sạch sẽ, Thang Tư Niên đi tới cửa phòng tắm gõ mấy lần. Âm thanh Khương Vọng Thư liền từ bên trong truyền đến: "Em trực tiếp đi vào a."

Thang Tư Niên nghe lời đẩy cửa ra, cầm áo ngủ đi vào.

Cả người Khương Vọng Thư vừa vặn quay lưng với cô đang lau tóc, nghe được tiếng bước chân liền kêu cô đem quần áo đặt ở trên giá.

Thang Tư Niên để quần áo xong, đi tới ôm eo nàng rồi cúi người hôn lên lỗ tai của nàng, thấp giọng nỉ non: "Chị không nói cám ơn với em sao? Vợ sắp cưới của em."

Khương Vọng Thư xoay người, thân thể trơn trượt liền va vào trong lòng Thang Tư Niên. Nàng ngẩng đầu, ở trong cặp mắt phượng xinh đẹp của Thang Tư Niên, nhìn thấy ánh sáng óng ánh.

Khương Vọng Thư có chút thật xấu hổ, tiến lên trước hôn bờ môi Thang Tư Niên một cái, thấp giọng nói rằng: "Vậy chị hôn nhẹ em?"

Thang Tư Niên rồi cùng nàng nói: "Chỉ hôn nhẹ như vậy thì không đủ a, vợ sắp cưới của em."

Một câu một câu vợ sắp cưới của cô làm Khương Vọng Thư hiếm khi thấy thật xấu hổ. Thế là Khương Vọng Thư cắn môi, nhìn cô ngượng ngùng nói: "Vậy... hôn thêm mấy lần nữa."

Thang Tư Niên gật đầu, giữ lại eo nàng nhẹ nhàng hôn xuống.

Đang ở trong không khí tràn ngập tắm rửa sau đặc hữu ướt át Thang Tư Niên có được cái hôn mới mẻ mềm mại.

Cái này xảy ra ở trong phòng tắm rộng rãi vào buổi trưa yên tĩnh, mà cái hôn vô cùng ngọt ngào, nhất định phải làm lửa nổi lên.

Hôn hôn, đôi tay không an phận của Thang Tư Niên liền bắt đầu trên dưới trượt, đợi tới lúc Khương Vọng Thư nhớ tới muốn ngăn cản thì đã quá trễ.

Có tiếng nước ở phòng tắm bắn lên, quá một hồi lâu mới chậm rãi bình phục. Khương Vọng Thư bất đắc dĩ lại muốn tắm, liền lôi kéo Thang Tư Niên đồng thời tiến vào tắm chung.

Vòi sen đổ xuống, làm cho cả người Thang Tư Niên đều là nước, xem ra vô cùng đáng thương.

Nhưng Thang Tư Niên lại đang cười, hoàn toàn không ngại Khương Vọng Thư bạo lực tắm rửa mình.

Khương Vọng Thư xối ướt tóc cô sau đó đưa tay xoa sữa tắm cho cô, thấy cô còn đang cười liền làm mặt hống sẵng giọng: "Em còn cười nha."

"Lá gan của em làm sao liền lớn như vậy a, vạn nhất chị của em tỉnh rồi nghe được làm sao bây giờ?"

"Như vậy liền rất lúng túng!"

Nói tới chỗ này, Khương Vọng Thư đưa tay tàn nhẫn mà vỗ bờ vai của cô một cái, dạy dỗ: "Sau này không cho còn như vậy nữa nha, em có nghe hay không?"

Thang Tư Niên liền ngụy biện: "Gan em lớn, cũng đều là bởi vì chị cho. Nếu không phải chị thương em như thế, em cũng không dám làm càn vậy a."

Cô nói xong cúi người cắn vào vành tai của Khương Vọng Thư, trầm thấp cười: "Miễn là chị thích, lần sau em vẫn như vậy."

Khương Vọng Thư đỏ mặt, lại nhẹ nhàng đánh cô, "Em gần đây rất đắc ý nha, em làm càn như vậy là ăn chắc chị không trị được em đúng không?"

Tâm tình Thang Tư Niên rất tốt, liền trêu chọc nàng: "Đúng vậy, bởi vì hiện tại em là vợ chưa cưới của chị. Chị ơi, lẽ nào chị sẽ không nuông chiều em sao?"

Lời này nói, cũng thật là thị sủng mà kiêu, trắng trợn không kiêng dè.

Khương Vọng Thư bỗng nhiên liền cảm thấy, Thang Tư Niên cho tới nay đều rất trưởng thành thận trọng, kỳ thực vẫn có một mặt người trẻ tuổi hoạt bát lại ấu trĩ. Tỷ như hiện tại, Khương Vọng Thư liền có thể rất rõ ràng cảm giác được, cô có chút làm càn.

Chuyển biến như vậy, là bắt nguồn từ cầu hôn tối hôm qua.

Khả năng là một khi ổn định quan hệ, làm tâm thái Thang Tư Niên trở nên càng tốt hơn, mới sẽ thả xuống sủng ái quá đáng lúc trước, có chút yêu cầu của chính mình.

Khương Vọng Thư thích cô thay đổi như vậy, nàng yêu thích Thang Tư Niên nguyện ý quay về người yêu làm nũng như thế.

Thế là nàng giơ tay, ôm gò má Thang Tư Niên, cười cùng cô nói: "Được được được, chị chiều em."

Dù sao cũng là vợ sắp cưới của nàng, không chiều còn có thể chiều người khác sao.

Một phen thân mật thì thầm, hai người lại làm ầm ĩ như thế một hồi.

Chờ các cô mặc quần áo tử tế một trước một sau từ phòng tắm đi ra thì vừa vặn gặp phải Thang Thuấn Hoa vừa rời giường.

Thang Thuấn Hoa đẩy tóc rối bời do say rượu, vuốt mắt từ phòng khách đi ra. Mà khi ngẩng đầu liền đã gặp hai người các cô từ phòng tắm đi ra.

Hai người tóc ướt nhẹp, gò má đỏ bừng bừng, vừa nhìn chính là vừa cùng nhau tắm chung.

Thang Thuấn Hoa vẫn chưa tỉnh táo, đầu óc còn tỉnh tỉnh, thấy thế vội vã duỗi tay chỉ vào các cô nói rằng: "Các ngươi làm sao cùng từ bên trong đi ra?"

"Còn giấu tôi cùng lén lút gội đầu"

Thang Tư Niên nghĩ thầm, chị của cô bình thường khẳng định viết câu kia không ít, "Nói cùng nhau đi tới đầu bạc, người lại lén lút vội vã đi."

Nghe một chút thì câu nói kia cùng lời kịch này có hiệu quả tuyệt diệu như nhau a.

Thang Tư Niên dừng bước, quay đầu đến xem Khương Vọng Thư, đã thấy Khương Vọng Thư dừng chân lại còn gò má nhất thời thiêu đỏ.

Thang Tư Niên xưa nay không có thấy nàng thẹn thùng thành như vậy, cảm thấy nàng thực sự là đáng yêu cực kỳ. Mà Khương Vọng Thư cực kỳ đáng yêu như thế còn nhanh hơn chạy đến phía sau cô, giấu ở sau lưng cô thò đầu ra, lý không thẳng khí không tráng nói rằng: "Chưa từng thấy mình cùng bạn gái cùng tắm rửa sao? Ai cần cậu lo!"

Thang Tư Niên quả thực bị nàng câu chết rồi, nghĩ thầm nếu không có Thang Thuấn Hoa ở đây, cô nhất định sẽ tàn nhẫn mà hôn nhẹ tiểu khả ái Khương Vọng Thư này.

..............

🧂: Về mau đừng ăn cẩu lương nữa Hoa Hoa ơi...

Vọng thư cuteeee

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play