“Đầy đủ màu sắc và hương thơm?” Cố Tích vừa nói xong, ánh mắt Đổng Mính Mính ngay lập tức sáng lên, nhưng cô ấy lại không biết cụ thể có nghĩa là gì.

Dù sao cũng cảm thấy không tệ.

“Đúng vậy.” Cố Tích gật đầu giải thích: “Chương trình quảng bá về đồ ăn, nước hoa hay các chương trình trực tiếp giới thiệu về các món ăn ngon đều thông qua video biểu diễn hoặc chủ kênh phát sóng miêu tả hương vị món ăn, quảng cáo về chất lượng, mùi vị… Một cách khá trừu tượng. Tớ muốn sử dụng một thiết bị để có thể chia sẻ hương thơm và cả vị của món ăm đến người xem từ xa.”

“Nói đơn giản là những người xem truyền hình trực tiếp không chỉ có thể quan sát được chủ kênh phát sóng đang ăn đồ ăn gì mà còn có thể ngửi được hương thơm, nếm được mùi vị của món ăn đó.”

Nghe Cố Tích giải thích, Đổng Mính Mính lập tức trợn to hai mắt: “Trời ơi, nếu được như vậy thì quá tuyệt vời!” Mỗi lần xem video phát sóng ăn uống vào buổi tối, cô ấy lại thèm ăn đến hoài nghi cuộc đời, nhìn thấy đồ ăn ngon nhưng lại không ăn được thật sự quá tàn nhẫn, cô ấy chỉ có thể thưởng thức mùi vị món ăn bằng trí tưởng tượng của mình.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play