Edit: Chym° ° °Bên tai truyền đến tiếng gió gào thét, Lucifer ôm Kỷ Vãn bay rất nhanh, Thiên giới và Ma giới, ánh sáng và bóng tối, có đôi khi cũng chỉ là một ý nghĩ.
Cả người Kỷ Vãn cùng Lucifer đều bị ánh nắng vàng chiếu rọi.
Lucifer không đếm được đã bao nhiêu năm không tới nơi này, một vạn năm hai là hai vạn năm, hay là mấy trăm vạn năm, nhớ không rõ, năm tháng thật sự đã quá lâu.
Chỉ là thỉnh thoảng, trong lòng hắn vẫn sẽ có một chút oán hận, vì sao Jehovah lại cố ý đày mình xuống, Lucifer tự nhận bản thân không làm sai bất cứ chuyện gì.
Có một dòng suối trong vắt ở trung tâm cây sinh mệnh, đó là nước suối nuôi dưỡng cây, đồng thời cũng là thuốc có thể cởi bỏ lời nguyền đồng tâm.
Đôi cánh màu đen giống một cái dù lớn bao phủ Kỷ Vãn kín mít, cậu hơi hơi ngẩng đầu, nhìn cái cằm kiên nghị của Lucifer, lại dời tầm mắt đi.
Hắn nói chúng ta đã từng sinh con?
Má ơi, quan hệ chúng ta chặt chẽ như vậy sao?
Ta còn gả cho hắn? Ta gả cho Lucifer? Xảy ra khi nào, hơn nữa vừa nãy Lucifer, vừa nãy hắn thế mà tự mình ngồi lên! Ta… Ta… Tại sao lại như vậy?
Mặt Kỷ Vãn càng ngày càng đỏ, sau khi đến nơi, Lucifer đặt cậu xuống, liếc mắt nhìn người nào đó khuôn mặt đỏ bừng nói: “Đều là đôi chồng chồng già rồi, em còn thẹn thùng?”
Lần này Kỷ Vãn đã có thể tạc mao: “Ai cùng ngươi là đôi chồng chồng già? Ta… Ta không nhớ rõ.”
Cậu vừa nói như vậy, tươi cười trên mặt Lucifer phai nhạt một chút, giống như còn một chút phiền muộn, Kỷ Vãn cảm giác như mình nói sai điều gì đó, vội vàng bổ sung một câu: “Ta cảm thấy trạng thái mới kết hôn tương đối tốt…”
Quả nhiên Lucifer nghe xong, lập tức cong môi, nắm cằm Kỷ Vãn hôn lên.
“Nhân Nhân.” Lucifer ở bên tai cậu thấp giọng nói.
“Hả?” Kỷ Vãn cũng đáp lại.
“Tuy rằng bây giờ có khả năng em không nhớ rõ những chuyện xảy ra giữa chúng ta, nhưng em vẫn sẽ động lòng vì ta đúng không?”
Kỷ Vãn chép miệng: “Không có.”
Lucifer cười hỏi lại: “Không có vậy em đỏ mặt cái gì?”
Kỷ Vãn: “Ta chỉ…” Cậu vừa ngẩng đầu, thấy trong mắt Lucifer ánh sáng lấp lánh, bỗng nhiên cái loại "ta nghĩ một đằng nói một nẻo" này không nói ra được.
Nhưng vẫn căng da đầu nói: “Ánh nắng quá gắt, da mặt ta mỏng nên mới đỏ, không giống ngươi… Da mặt quá dày.”
Lucifer lại cười, sau đó bế Kỷ Vãn lên đi vào bên trong.
Nước suối tuy rằng là nơi nuôi dưỡng sự sống, nhưng tên của nó gọi là suối chân lý, có thể khôi phục mọi điều phi lý, để cho biểu tượng phai nhạt hiện ra chân lý.
Lời nguyền đồng tâm chính là một loại phi lý, loại nguyền này sẽ làm cho hai người không yêu nhau thành yêu nhau, chỉ cần đem máu hai người bôi lên trên một đồ vật nào đó, sau đó đọc lời nguyền lên thứ này là được.
Thật là vớ vẩn, Lucifer nghĩ thầm, vốn dĩ ngay từ đầu chúng ta đã yêu nhau, làm gì cần dùng đến loại đồ vật này.
Nghĩ tới Jehovah ngu xuẩn, tự cho là ta sẽ không thích Kỷ Vãn nên mới làm chuyện như vậy.
Khi đi đến suối chân lý, lời nguyền đồng tâm không thể cưỡng lại được, vì thế Lucifer đặt Kỷ Vãn vào nước suối, nước dần dần ngập tới cổ cậu.
“Nhắm mắt lại, rất nhanh sẽ tốt hơn.”
Kỷ Vãn gật đầu, lông mi dài chậm rãi nhắm lại, tạo nên một bóng đen.
Lucifer đã lâu không đến đây, cây này vẫn trước sau như một...
Thiên thần sẽ không có tử vong, bọn họ sẽ chỉ đưa linh hồn trở lại bên trong cây, tuần hoàn bên trong cây sự sống, sau đó tái sinh.
Lucifer cũng đã từng cho rằng mình về sau sẽ trở về ôm cây sự sống, nhưng hiện tại… Hắn không thể trở về được nữa.
“Lộ Tây Pháp, đã lâu không gặp.”
Một giọng nói ôn hòa vang lên từ phía sau hắn, Lucifer nắm tay Kỷ Vãn khẽ siết chặt, sau đó hắn dùng pháp thuật để Kỷ Vãn an toàn nổi trên mặt nước, hơn nữa dùng pháp thuật làm một lồng che trong suốt bao bọc cậu, không gây ồn ào đến Kỷ Vãn.
“Ngươi tới đây làm gì?” Lucifer đứng lên đối mặt với y, mặt không biểu cảm, giọng điệu lạnh lùng.
Thật ra có thể xem Jehovah như là sư phụ của Lộ Tây Pháp, đã dạy ma pháp, cũng từng quan tâm cuộc sống của Lộ Tây Pháp mọi lúc mọi nơi, trước kia hai người ở chung rất hòa thuận không có việc gì, Lộ Tây Pháp cũng giống với các thiên thần khác, rất ngưỡng mộ vị thần duy nhất này.
Chỉ là không nghĩ tới lúc gặp lại đã trở thành quan hệ thù địch.
“Đừng căng thẳng, ta đến xem Tiểu Vãn.”
“Không có gì hay cho ngươi xem.” Lucifer trực tiếp nói.
Jehovah cũng không tức giận, chỉ là híp mắt cười: “Tốt xấu cũng là đến địa bàn Thiên giới chúng ta, ngươi không chào hỏi một tiếng, chẳng lẽ còn muốn trách ta?”
Lucifer không nói chuyện, trong lòng hắn yên lặng tính thời gian, chờ đến giờ lập tức dẫn người rời đi, không cần ở lại.
Jehovah vẫn luôn cười, bỗng nhiên, dường như y cảm ứng được gì đó, đôi mắt đang khép hờ của y từ từ mở ra.
Nụ cười trên mặt tắt ngấm, y hỏi Lucifer: “Trong bụng Tiểu Vãn đã mang thai rồi sao?”
Lucifer chắp tay sau lưng, siết chặt nắm đấm, vẻ mặt gặp biến không hoảng: "Không liên quan tới ngươi.”
“Sao lại không liên quan tới ta?” Jehovah nói: “Có nó không có ta, có ta không có nó, ngươi nghĩ xem có liên quan tới ta hay không.”.
truyện đam mỹCó nó không có ta? Có ta không có nó… Lucifer cẩn thận cân nhắc những lời này.
[Một thế giới chỉ có thể tồn tại một vị thần, nếu ở thế giới này Trần Nhân Nhân mang thai thần, như vậy vị thần cũ sẽ sinh ra cảm ứng, có khả năng y sẽ muốn giết Trần Nhân Nhân để bảo vệ địa vị của mình.]
[Đặc biệt là vị thần sắp sụp đổ kia, nếu y cảm giác được có thần mới, như vậy y sẽ không có cảm giác an toàn rồi mất đi khống chế, bạo tẩu, các ngươi phải cẩn thận đó ~]
Một thế giới một vị thần, cho nên Jehovah chính là vị thần duy nhất ở thế giới này.
Đúng rồi y tới đây là để chuẩn bị giết Kỷ Vãn, giống như nhiều năm trước y chuẩn bị giết mình…
Phía sau tay Lucifer ngưng tụ một quả cầu ma thuật cực kỳ dày đặc, hắn muốn lợi dụng y chưa chuẩn bị đánh đòn phủ đầu.
Bên tai một trận gió đánh úp lại, Lucifer khó khăn nghiêng thân thể, nhưng cơn đau buốt thấu xương vẫn cứa qua trái tim, xuyên qua cơ thể hắn.
Không biết từ khi nào Kỷ Vãn đã tỉnh, hai mắt vô hồn, trong tay cầm một thanh đao ngắn, vốn là nhắm ngay trái tim Lucifer, lại bởi vì Lucifer cảnh giác vừa lúc tránh thoát, chỉ bị đâm ngay vai.
Trong mắt Lucifer chuyện này còn đau hơn là đâm vào tim hắn.
Lại nhìn cổ Kỷ Vãn, Lucifer hiểu rõ thứ trên cổ Kỷ Vãn không phải lời nguyền đồng tâm, là Jehovah hạ thủ thuật che mắt, Jehovah đã tính đến chuyện mình sẽ đưa Kỷ Vãn tới đây để giải trừ lời nguyền đồng tâm.
Suối chân lý chỉ là trừ bỏ thủ thuật che mắt, mà thứ được giấu dưới thủ thuật che mắt gọi là lời nguyền trùy tâm.
Đúng như tên gọi, tự tay giết người mình yêu, chịu đựng nỗi đau thấu tim.
Trên tay Kỷ Vãn cầm thanh đao diệt quỷ, chỉ sợ bên trong cũng bị phong ấn lời nguyền trùy tâm.
Kỷ Vãn thấy lỡ một đòn, cậu rút đao ra, phun ra loạt bọt máu, sau đó giơ tay lên cao nhắm ngay trái tim một lần nữa.
Lucifer dùng tay cầm lưỡi dao, biểu cảm trên mặt không có một chút đau đớn, mà là rất dịu dàng nói: “Nhân Nhân, đưa đao cho ta, đừng đùa giỡn, cẩn thận cắt trúng bản thân.”
Kỷ Vãn mắt cũng không chớp, cánh tay dùng sức muốn rút đao ra.
Bị ma đao gây thương tích, dù là Ma Vương cũng không chịu nổi, loại vết thương này nếu xảy ra với Ma tộc cấp thấp thì sẽ mất mạng ngay, cấp cao hơn một chút thì miệng vết thương cả đời cũng không thể lành.
Khe hở ngón tay cũng chảy máu, Lucifer vẫn rất kiên nhẫn nói với Kỷ Vãn: “Được được, ngoan mau đưa đao cho ta.”
Jehovah là vị thần của Thiên giới, là sự hiện hữu của mạnh mẽ và nhân từ nhất trong lòng của các vị thần.
Nhưng lúc này, trong mắt y chỉ có hung ác, tàn nhẫn, thô bạo.
Sau khi xé bỏ lớp mặt nạ giả tạo, y nở một nụ cười đắc ý.
Trên cổ tay Kỷ Vãn, một ánh sáng vàng chợt lóe, một quả trứng muối bóng bẩy bay lộn trên không trung vài lần, xoẹt xoẹt lóe sáng lên sân khấu.
Chú lông thối đá bay thanh đao diệt quỷ trên tay Kỷ Vãn, sau đó đánh Kỷ Vãn hôn mê, rồi nhanh chóng khép chân lại ngồi ở trên thân cây, từ trên cao nhìn xuống ba tên ngốc phía dưới.
Hai chân bắt chéo, chú lông thối nói: “Một, hai, ba tên đều là kẻ điên.”
Kỷ Vãn ngã vào trong lòng ngực Lucifer, lời nguyền trùy tâm trên cổ vẫn chưa giải trừ, vẫn như cũ có một vòng màu đen, chỉ cần cậu vừa tỉnh lại chắc chắn sẽ còn muốn đuổi giết Lucifer.
“Buông tha em ấy! Ngươi muốn ta làm gì cũng được!” Lucifer rống to với Jehovah.
Nhưng mà Jehovah lại ngẩng đầu nhìn người ngồi ở trên cây, biểu cảm trên mặt từ lúc bắt đầu là khó hiểu, khiếp sợ, sau đó nhanh chóng bình tĩnh trở lại.
Cứ như vậy ngơ ngác nhìn chằm chằm.
Cả người chú lông thối không được tự nhiên, hắn không dám nhìn thẳng Jehovah, mà là nói với Lucifer: “Cho ta một bộ quần áo.”
Lucifer ngưng tụ một chút ma lực, biến ra một cái áo choàng, phủ lên trên cơ thể cứng đờ của chú lông thối, chú cọ tới cọ lui đi đến bên cạnh Jehovah, không nhìn mặt y, vươn ngón tay chỉ vào Kỷ Vãn nói: “Cởi bỏ lời nguyền cho nó đi.”
Jehovah không trả lời, y giống như bị hóa đá, chỉ quay đầu lại nhìn chằm chằm vào chú lông thối.
Chú lông thối cho rằng y đang nhìn đầu trọc của mình, kéo mũ áo choàng lên.
Thậm chí thấp giọng mang theo chút cầu xin nói: “Cởi bỏ đi, thật sự.”
Jehovah nhìn hắn một hồi lâu, mới khàn khàn nói: “Ngươi còn xuất hiện trước mặt ta.”
Chú lông thối: “Ta làm sao không được xuất hiện.”
Jehovah cười to: “Vậy sao trước đây ngươi không xuất hiện, vì sao biến mất nhiều năm như vậy!”
Bỗng nhiên chú lông thối bắt lấy tay Jehovah: “Cởi bỏ đi, đừng hại bọn họ.”
“Tại sao ta phải nghe ngươi!” Jehovah hất tay chú lông thối ra, lông thối lại rống to: “Bởi vì Lucifer là con trai ngươi!”
“Con trai ngươi! Ta… Sinh ra, hiểu chưa!”
_________
Không riêng Jehovah bị sốc vì những lời này, ngay cả Lucifer cũng cứng đờ cả người, thậm chí đôi tay đang ôm Kỷ Vãn cũng có chút nhũn ra, suýt chút nữa ngã xuống.
Sắc mặt chú lông thối dịu đi một chút, nắm tay Jehovah đặt lên cổ Kỷ Vãn: “Cởi bỏ.”
Jehovah kịch liệt thở hổn hển mấy hơi, liếc nhìn Lucifer trên người đầy máu
Bỗng nhiên y rất mê mang, hốt hoảng giải chú, lại tùy ý lông thối kéo mình sang một bên.
Chú lông thối nói với Lucifer: "Các ngươi đi trước đi, ta có lời nói với y."