Khải Nguyên đã về đến khách sạn, tâm sự của hắn rất nặng nề

Cả đêm hắn không ngủ, thỉnh thoảng lại thở dài, trong lòng thấy nhói đau như bị dao cắt vào tim.

Hắn đã thực sự phụ bạc 1 nữ nhân.Nữ nhân đó đã từng rất yêu thương, nặng tình với hắn, nhất là hiện tại cô ta đang mang trong mình cốt nhục của hắn.Nghĩ đến đứa trẻ chưa ra đời đó, trong lòng Khải Nguyên lại quặn đau.1 nỗi đau không thể gọi tên ra được

Khiết Nhã nằm cạnh hắn, tay vẫn ôm chặt lấy hắn, hơi thở đều đều, cô ta hiện đã ngủ say.Khải Nguyên cố nhắm mắt nhưng không thể nào ngủ được.Hắn cứ thức cả đêm mà suy tư rồi lại đau xót, cho đến khi trời sáng hẳn.Khải Nguyên đợi đến 8 giờ sáng rồi đánh thức Khiết Nhã dậy, trả phòng, sau đó đón taxi ra phi trường, lập tức mua vé máy bay về Singapore.

Hắn cũng biết là mình không nên ở lại Thụy Sĩ làm gì nữa.Milena sẽ không đến gặp hắn nữa, và hắn cũng không biết phải tìm cô ta ở đâu.Cho dù tìm được Milena rồi, hắn sẽ nói gì với cô ta đây, liệu cô ta có sẵn sàng lắng nghe hắn nói không.Bởi vậy rời khỏi Thụy Sĩ, mặc dù không phải ý kiến hay, nhưng là điều duy nhất Khải Nguyên nghĩ là mình nên làm

Những giờ ngồi trên máy bay, Khải Nguyên luôn im lặng, trong lòng lại tự dằn vặt mình rất nhiều

Về đến nhà, tâm trạng của Khải Nguyên vẫn không khá hơn mà càng lúc càng trở nên u uất, nặng nề.Nhã Ca và những nữ nhân khác thấy vẻ mặt của Khải Nguyên, dường như cũng đoán ra phần nào câu chuyện, họ cũng không hỏi han gì hắn, lại cố ý để hắn yên tĩnh 1 mình.Thu Thủy thì ngược lại, cô cứ ngỡ là hắn bị bệnh nên quấn lấy hắn, chăm sóc hắn bằng những cử chỉ ngây thơ và vụng về của mình.Nhưng Thu Thủy càng tỏ ra quan tâm, Khải Nguyên vẫn không có gì thay đổi, hắn vẫn ngồi im bất động, nét mặt biểu lộ 1 cảm xúc đau thương, dằn vặt rất phức tạp.

Cuối cùng, Nguyệt Ảnh bèn đi vào phòng Khải Nguyên, nắm tay kéo Thu Thủy ra khỏi phòng, khẽ nói với cô ta

“Anh ta đúng là bị bệnh, nhưng đây là tâm bệnh, cô không làm được gì đâu.Hãy để thời gian chữa lành cho anh ta, đừng làm phiền anh ta nữa”

Thu Thủy vẫn âu lo nhìn Khải Nguyên 1 lúc nữa rồi mới bỏ đi.Vài giờ sau, Nhã Ca lại đến, cô ngồi bên cạnh Khải Nguyên, nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt hắn, khẽ hỏi

“Anh đã gặp Milena rồi phải không ?Có phải là cô ấy đã nhận ra được sự thật đó không ?”

Khải Nguyên nặng nề gật đầu, Nhã Ca lại thở dài bảo hắn

“Cô ta không giết anh, như vậy tức là cô ta cũng rất nặng tình với anh.Anh đừng buồn nữa, cái gì đến thì cũng phải đến thôi, có lẽ anh và Milena không có duyên lâu dài.Nhưng anh hãy nhớ rằng vẫn luôn có những người yêu thương anh và cần được anh yêu thương.Anh tuy háo sắc như vậy nhưng cũng rất nặng tình, em thực sự rất yên tâm khi làm vợ của anh”

Nhã Ca an ủi Khải Nguyên thêm vài giờ nữa, khi thấy hắn có vẻ khá hơn, cô mới yên tâm rời đi.Khải Nguyên cảm thấy mệt mỏi, hắn cứ để nguyên quần áo như vậy mà nằm ngủ.Đến nửa đêm, hắn lại bất chợt tỉnh giấc, hắn vỗ vào khoảng không trước ngực, nhẹ giọng nói

“Hiện thân đi, cô nằm trên người ta như vậy, tưởng ta không hay biết sao lại phải ẩn thân như vậy”

Một thân thể trắng trẻo quyến rũ cùng những đường cong tuyệt đẹp liền hiện ra ngay trên người Khải Nguyên.Đôi tay của người con gái vẫn ôm chặt hắn, cô rúc đầu vào ngực hắn thẹn thùng nói

“Nô gia xin lỗi, nhưng nô gia không muốn ai nhìn thấy, nô gia xấu hổ lắm”

Thấy thái độ của Khiết Nhã, Khải Nguyên lại bất giác phì cười nói

“Cô cũng biết xấu hổ sao, xem kìa, cô làm bẩn hết y phục của ta rồi, tính sao đây …”

Thân thể của Khiết Nhã thật sự rất nhạy cảm, chỉ ôm Khải Nguyên 1 lúc mà mồ hôi cùng những tiết dịch từ nơi thầm kín của cô ta đã tuôn trào không ít, thấm vào y phục của Khải Nguyên, tạo nên 1 mùi hương nữ nhân rất quyến rũ.

Khiết Nhã mặt đã đỏ bừng lên, lại giận dỗi nói cùng Khải Nguyên

“Là tại tướng công mà nô gia mới trở thành như vậy đó.Ai bảo tướng công lại thu hút nô gia đến như vậy.Nô gia xin lỗi, ngày mai nô gia sẽ giặt thật sạch y phục của tướng công vậy”

Những lời đó quả là dụ hoặc lòng người vô cùng, nhưng giờ đây Khải Nguyên nào có tâm trạng thưởng thức điều đó.Hắn cũng cảm thấy lúc nãy có hơi quá lời vói cô ta, lại vòng tay ôm lấy Khiết Nhã nói

“Thôi không sao, từ giờ đến lúc hóa giải hoàn toàn tử khí trên người cô, ta vẫn sẽ để cô ôm ta như vậy.Lúc đó ta quả thật sơ suất, lẽ ra ta phải hỏi ông ta phương pháp để hóa giải tử khí cho cô.Nhưng không sao, sau này gặp lại ông ta, nhất định ta sẽ hỏi cho bằng được”

Khiết Nhã lặng im nhìn Khải Nguyên 1 lúc, rồi cô hít 1 hơi dài như để lấy chút tự tin, nói

“Tướng công, nô gia biết mình không đủ tư cách để khuyên bảo người.Nhưng nô gia chỉ muốn nói với tướng công, dù sao việc cũng đã qua rồi, tướng công đừng tự dằn vặt mình nữa.Hãy nghĩ đến 4 vị phu nhân của tướng công, và cả hài tử của người nữa.Nhìn tướng công đau khổ, dằn vặt như vậy, họ sao có thể sống vui vẻ, hạnh phúc được.Nữ nhân như nô gia thì có thể yếu đuối, có thể khóc lúc nào cũng được, nhưng tướng công là nam nhân mà, dù đau khổ, hãy cố để nước mắt chảy ngược vào trong, hãy kiên cường mà sống để có thể bảo bọc thê tử của mình”

Nói xong, Khiết Nhã nhắm chặt 2 mắt lại, như sợ sẽ bị Khải Nguyên trách phạt

Nhưng, Khải Nguyên lại ôm lấy Khiết Nhã, đặt lên môi cô 1 nụ hôn nhẹ nhàng, khẽ nói

“Ta biết, ta sẽ không sao đâu.Cảm ơn cô đã nhắc nhở ta.Thật sự, cô cũng là 1 nữ nhân tốt, tiếc là ta không sinh ra vào thời của cô, nhưng sau này ta sẽ quan tâm đến cô nhiều hơn nữa.Ta hứa đấy”

Khiết Nhã cảm động, ánh mắt chứa đầy nhu tình lại nhìn Khải Nguyên 1 lúc nữa rồi mới chìm vào giấc ngủ.Khải Nguyên vẫn thao thức cả đêm.Hắn quyết tâm sẽ chôn giấu tất cả đau thương vào lòng, sống vui vẻ để đem lại hạnh phúc cho những nữ nhân còn lại của hắn.



Đến sáng sớm hôm sau, Nhã Ca và Thu Thủy lại thập thò quan sát trước cửa phòng hắn.Khải Nguyên vừa thấy họ đã nhanh chóng phóng đến tóm lấy 2 người, bắt vào phòng.Sau đó hắn đóng cửa lại rồi nhanh chóng thoát y họ, miệng nở nụ cười tà dị đầy mị lực.Khiết Nhã nghe tiếng động ồn ào, cũng tỉnh lại, nhưng khi vừa thấy cảnh tượng đó, cô ta lập tức thẹn đỏ mặt, toàn thân liền biến thành trong suốt mà trốn mất.Khải Nguyên cũng không để ý đến cô ta lắm, liền ôm Nhã Ca và Thu Thủy vào giường mà gây chiến 1 cách rất nhiệt tình.2 nữ nhân ban đầu có vẻ thẹn thùng, phải đối, nhưng càng về sau lại cam chịu bại trận dưới bàn tay điêu luyện của Khải Nguyên, lại chủ động phối hợp cùng hắn tạo thành những âm thanh đầy xuân ý rất mê hoặc

Trận chiến kết thúc, Thu Thủy đã kiệt sức hoàn toàn, riêng Nhã Ca vẫn bảo lưu được hình tượng của mình, lại lên tiếng trêu chọc Khải Nguyên

“Không ngờ anh khỏi bệnh nhanh thật, chỉ mới 1 đêm đã trở lại háo sắc như xưa”

Khải Nguyên lại chọc cô

“Anh đang muốn em sinh cho anh 1 đứa con đấy”

Rồi ánh mắt hắn lại như nhìn về 1 hướng xa xăm, giọng đầy xúc động

“Người đi cũng đã đi rồi, tiếc nuối liệu có làm cho thời gian quay lại hay không … Giờ anh sẽ chăm sóc thật tốt bọn em, không để ai phải chịu thiệt thòi cả”

Nhã Ca lưu lại nói chuyện cùng Khải Nguyên 1 lúc nữa rồi lại dìu Thu Thủy về phòng cô ta nghỉ ngơi.Còn 1 mình Khải Nguyên ở lại trong phòng, hắn bèn lên tiếng

“Cô hiện thân được rồi đó”

Khiết Nhã lại hiện thân, cô ta chạy ào đến tìm lấy y phục mặc vội vào người.Khải Nguyên lại cười, nghĩ thầm

“Biểu hiện của cô ta thật lạ, lúc thì như dâm nữ, lúc lại như xử nữ e lệ, thật không thể hiểu nổi”

Nữ nhân thì có thể tùy tiện khóc trước mặt người khác, riêng nam nhân thì lại phải cắn răng để nước mắt chảy ngược vào nội tâm.Trong lòng Khải Nguyên rất đau buồn nhưng hắn không muốn tâm sự của mình sẽ làm cho những người khác mất vui, thế là hắn lại phong kín tất cả trong lòng, bề ngoài lại làm vẻ bình thường.Khải Nguyên lại càng quan tâm chăm sóc đến thê tử hắn nhiều hơn nữa, nhưng mỗi khi ở bên họ, bất giác hắn lại nhớ đến Milena, trong lòng cảm thấy đau thương vô hạn.Hắn cố gắng hạn chế không để cho mình phải ở 1 mình, vì như thế hắn sẽ lại nghĩ đến những việc mà hắn muốn vĩnh viễn quên đi.Nhã Ca hiểu tâm sự của Khải Nguyên hơn ai hết, nhưng cô cũng không biết nên nói gì với hắn, cô chỉ chăm sóc lại hắn bằng tất cả tình cảm và sự ôn nhu của mình, trong lòng luôn cầu nguyện thời gian sẽ làm vơi đi nỗi đau khổ đó

Khải Nguyên cũng biết rằng mình đã dính vào ân oán phức tạp của thế giới ma cà rồng.Sớm muộn gì họ cũng sẽ tìm đến hắn, trong lòng hắn cũng âu lo, nhưng lại quyết tâm sẽ đối phó với tất cả những trở ngại để bảo vệ cho những nữ nhân của hắn, bảo vệ cho gia đình hắn.Khải Nguyên cũng tự trấn an mình rằng hiện giờ tu vi đã đột phá sang cảnh giới mới, hơn nữa lại thu phục được 2 thuộc hạ khá lợi hại, chắc rằng việc đối phó với những kẻ địch ẩn mình không phải là không làm được

1 tháng sau, khi tâm trạng đã tốt hơn, Khải Nguyên bắt đầu tu luyện trở lại, hắn dành rất nhiều thời gian ngồi xếp bằng nhắm mắt tĩnh tọa, cố gắng vận chuyển chân khí đả thông thêm 1 số huyệt đạo, cũng như cố gắng dung hòa luồng chân khí hùng hậu mà Thiên Ma đã truyền cho hắn.Khải Nguyên cũng suy nghĩ về khẩu quyết của cảnh giới thứ 7, nhưng cảnh giới này quả thật có hơi mơ hồ.Hơn nữa việc luyện tập cảnh giới thứ 7 quả là không đơn giản, vì phải sử dụng người hoặc sinh vật sống làm mục tiêu để luyện tập.Khải Nguyên cũng không dám làm càn, hắn chỉ tập vận công theo khẩu quyết, còn việc thực hành chiêu thức, hắn quyết định sẽ tiến hành vào thời điểm thích hợp.Khải Nguyên cũng dành thời gian quan tâm đến Khiết Nhã nhiều hơn.Hắn cũng hỏi han, tham khảo về công pháp của Khiết Nhã, nhưng cuối cùng hắn lại nhận ra rằng công pháp của Thi Độc thần giáo lại thuộc loại âm tà độc công, không thể đem phối hợp với Thiên ma quyết mà hắn đang tu luyện

Hơn ai hết, Khải Nguyên hiểu rằng Thiên Ma giúp đỡ hắn không chỉ đơn giản là vì hắn có tiềm năng.Có vẻ như ông ta muốn lợi dụng Khải Nguyên để thực hiện 1 mưu đồ gì đó rất lớn.Khải Nguyên đoán chắc rằng Thiên Ma muốn hắn trợ giúp ông ta trong việc triệu hồi và giành lấy sức mạnh của Huyết thần.Thực sự đây không phải là việc đơn giản, Khải Nguyên cũng hiểu là mình đang dính vào 1 rắc rối lớn nhất từ xưa đến nay.

Câu hỏi lớn nhất mà hắn đặt ra là: Thiên Ma có thực lực rất hùng mạnh, gần như có thể hủy thiên diệt địa, sao ông ta lại cần đến sự trợ giúp từ hắn – 1 người có tu vi thua kém ông ta rất nhiều.Khải Nguyên suy đoán rằng: rất có khả năng, Thiên Ma muốn dùng toàn lực để đối phó với Huyết thần, những đối thủ còn lại ông ta sẽ giao cho hắn xử lý.Nếu như vậy Huyết thần cũng phải có 1 thực lực rất đáng sợ không kém gì Thiên Ma, trong lòng Khải Nguyên chợt sinh ra 1 lòng hiếu kì muốn xem cho bằng được trận đấu vô tiền khoán hậu đó.Rõ ràng, số mệnh của cường giả là phải tranh đấu đến cùng, khó lòng có thể sống bình yên, an nhàn được.Nghĩ đến đó Khải Nguyên lại cảm thấy mệt mỏi vô cùng

Sự kiện Huyết thần này, chắc chắn sẽ là 1 kiếp nạn mà Khải Nguyên không thể trốn tránh được

Số mệnh tạo ra cường giả, hay là cường giả tạo ra số mệnh ?Thật là 1 câu hỏi đầy triết lý mà không ai có thể trả lời nổi

Viện nghiên cứu số 2, căn cứ bí mật của Kevin

Kevin đang ở trong phòng thí nghiệm, 1 nhà nghiên cứu đang đứng trước mặt hắn, tay cầm 1 hộp bằng thép , rõ ràng đang chứa 1 vật gì đó rất đặc biệt ở trong đó

Nhà nghiên cứu này dĩ nhiên cũng là 1 ma cà rồng, thuộc hạ của Kevin.Ông ta mở hộp thép ra trước mắt Kevin.Trong đó có 3 viên đạn được thiết kế rất đặc biệt, dài hơn những loại đạn bình thường 1 chút, đầu đạn có chứa 1 chất lỏng màu tím than

Kevin nhìn những viên đạn 1 lúc rồi chau mày hỏi

“Chỉ có bấy nhiêu thôi sao ?”

Nhà nghiên cứu thở dài

“Vâng, thưa thiếu chủ, chúng tôi đã tinh chế lại toàn bộ chất VDX mà chúng tôi có, kết quả thu được chỉ đủ để làm ra 3 đầu đạn này thôi.Hoạt tính tăng gấp 50 lần so với VDX nguyên mẫu ban đầu”

Kevin gật đầu

“Cũng không tệ, ta sẽ trang bị chúng cho 1 xạ thủ tốt nhất mà ta sẽ tuyển chọn.”

Nói đến đó thì cửa phòng thí nghiệm mở ra, 3 trưởng lão lại đi vào

Kevin phất tay ra hiệu cho nhà nghiên cứu lui ra.Đợi ông ta đi khỏi, hắn mới lên tiếng hỏi

“Các ông đã chuẩn bị đến đâu rồi”

Kyle – trưởng lão gia tộc Nervy nói



“3000 cấm vệ quân cùng 3 thần tướng đã đến Singapore.Chúng đang ẩn thân chờ hiệu lệnh.Chúng tôi cũng phái thêm 39 pháp sư triệu hồn giỏi nhất, hiện đang ở khu vực tế đàn”

Yul – trưởng lão của ma cà rồng nói

“20 siêu cấp chiến sĩ F9 cùng hơn 100 cao thủ tinh anh khác cũng đang ở đó”

Trưởng lão thứ 3, dĩ nhiên là trưởng lão của gia tộc Cedric, tên gọi là Drael, nói

“Người của chúng tôi đã tập trung đông đủ hiện chia thành 2 nhóm.1 nhóm bảo vệ tế đàn, 1 nhóm sẽ hỗ trợ người của thiếu gia khi tập kích”

Kevin cười đắc ý, nghiêm giọng nhắc nhở

“Cơ hội chỉ đến 1 lần, chúng ta phải phối hợp thật ăn ý, không được sơ suất.Khi việc thành công, các ông sẽ được phần còn lại của thứ mà tôi đã hứa”

Kyle và Drael gật đầu, sau đó lại cáo từ.Yul đợi họ đi khỏi rồi mới nói với Kevin

“Nhất thiết phải tập kích ông ta ở Singapore sao ?Nơi đó là trung tâm vận chuyển quá cảnh hàng đầu ở châu Á, hơn nữa lại có quan hệ rất tốt với nhiều cường quốc….”

Kevin ngắt lời cô ta

“Thật ra tập kích ông ta ở đâu cũng được, sự việc này chỉ diễn ra trong lâu lắm là vài giờ thôi, không ảnh hưởng quá lớn đâu. Ta muốn lợi dụng T17 vào kế hoạch nên mới chọn địa điểm là Singapore – nơi hắn đang ở”

Kevin lại nở nụ cười, ánh mắt hiện ra vẻ tàn ác

“Ruger đã biết việc của Milena.Cô ta lại kiên quyết không chịu phá bỏ bào thai đó, đã khiến cho Ruger nổi trận lôi đình thật sự.Ta biết ông ta sẽ lên đường tìm T17 để tính sổ.Khi ông ta và T17 đánh nhau, ta biết chắc Ruger sẽ thắng, nhưng cũng sẽ hao tổn không ít công lực.Đó là chưa kể Thiên Ma lại còn có thể ra mặt giúp đỡ T17 nữa.Chúng ta chỉ cần quan sát thật kỹ rồi tấn công toàn lực vào đúng thời điểm, ta tin chắc sẽ đắc thủ.Trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi.Theo ta, đây chính là 1 cơ hội rất tốt, quả thật là không thể nào bỏ qua được “

Yul lại ngập ngừng nói

“Nhưng việc này … quả là … có hơi liều lĩnh”

Kevin cười lớn

“Ha ha, thực sự thì kế hoạch này bản thân nó đã mang tính liều lĩnh rồi.Không liều lĩnh sao có thể làm nên đại sự được”

Hắn ngưng lại 1 lúc, lấy trong túi ra 1 bức ảnh của 1 nữ nhân đưa cho Yul nói

“Trong lúc chiến sự xảy ra, nàng hãy giúp ta bắt người trong bức ảnh này.”

Yul hơi ngạc nhiên

“Để làm gì ?Người này hoàn toàn không cần thiết đối với chúng ta”

Kevin quay mặt đi, nói

“T17 đã phá hủy Khu vực 51 của chúng ta, làm chúng ta tổn thất hàng tỷ USD, đây chính là nữ nhân đầu tiên của hắn.Ta cũng muốn hắn nếm chút mùi vị đau khổ”

Thì ra, nữ nhân trong bức ảnh không ai khác, chính là Nhã Ca.Có vẻ như Kevin vẫn muốn trả thù cho cái chết của Veronica, nữ nhân duy nhất mà hắn yêu thương thật sự.

Kevin lại nói tiếp

“Nếu T17 chết, hãy thả cô ta ra.Nhưng nếu hắn sống sót sau cuộc tập kích, hãy mang cô ta đến tế đàn.Ta muốn cho T17 thấy cảnh người hắn yêu thương bị giết trước mắt hắn.Sau đó, hắn sẽ trở thành tế vật đầu tiên cho sức mạnh mới của ta”

Yul không nói gì, chỉ gật đầu tuân lệnh, cô ta cáo từ Kevin rồi rời đi.Khi ra khỏi viện nghiên cứu, Yul dừng lại nói thầm

“Mặc dù chàng không nói, nhưng ta biết chàng vẫn còn nhớ đến nữ nhân đó.Cô ta thật là may mắn, dù đã chết rồi vẫn được người mình thương yêu tưởng nhớ đến.Không biết nếu ta chết vì chàng, thì chàng sẽ nhớ đến ta được như vậy không …”

Yul thở dài, lại tiếp tục cất bước

Nhưng bản chất tình yêu vốn là mù quáng … Lý trí đôi khi không thắng nổi tình cảm

Trước cơn bão lớn, bao giờ cũng có 1 khoảng lặng.Nhưng dù khoảng lặng đó có dài đến đâu thì gió bão cũng sẽ nổi lên, như 1 quy luật không thể nào khác đi được

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play