Khải Nguyên vào phòng, đóng cửa lại, đem nữ sát thủ đặt lên giường.Thu Thủy cũng không thấy nói gì, chỉ lẳng lặng giúp hắn chăm sóc cho nữ sát thủ.Nữ sát thủ đã khá hơn, hơi thở đã điều hòa, mắt nhắm nghiền tựa hồ như đang ngủ

Khải Nguyên ngồi lầm bầm chửi rủa Thiên Ma 1 hồi, chợt trong đầu hắn vang lên giọng nói

“Tiểu tử, ai bảo ngươi giả mạo ta làm chi, giờ lại còn trách ta nữa à.”

Khải Nguyên ngạc nhiên nhìn quanh, hắn thấy Thu Thủy biểu hiện vẫn bình thường, rõ ràng là Thiên Ma không có ở trong phòng hắn, ông ta chỉ dùng tâm linh để nói chuyện với hắn.Khải Nguyên liền dùng ý nghĩ để nói chuyện với Thiên Ma

Khải Nguyên hỏi

“Thật ra tôi không muốn giả mạo ông, chỉ là tình huống quá cấp bách, ma nữ lại nhận nhầm người nên đành thuận nước đẩy thuyền .Ma nữ đó rút cục là thế nào vậy?Ông đã lừa tình cô ta như thế nào ?”

Thiên Ma đáp

“Lúc ngươi gặp phải ma nữ, ta đang ở bên cạnh ngươi nhưng không tiện hiện thân.Ma nữ đó tên gọi là Milena Urlan, thật ra là 1 con hấp huyết quỷ, hay còn được gọi là ma cà rồng.Đến nay nó đã sống được 120 năm rồi.Thật sự thì nó đang ngủ say trong du thuyền này, chưa cần phải hút máu, nhưng con bé sát thủ của ngươi giết người làm đổ máu quá nhiều đã kích thích nó tỉnh dậy.Năm xưa ta tình cờ gặp nó, có giao đấu với nó 1 trận, thấy thứ tà khí mà nó phát ra cũng hay hay.Thế là ta lưu lại bên nó 1 thời gian để học hỏi công pháp đó.Không ngờ nó lại càng lúc càng si mê ta, cứ bám theo mãi, ta không có cách nào đuổi đi được, bất quá ta bèn dùng hạ sách, đem tinh thần lực phong bế nguyên thần nó, làm nó bất tỉnh 7 ngày 7 đêm, sau đó ta mới cao chạy xa bay được”

Khải Nguyên lại hỏi

“Tấm thân bất tử gì đó mà nó định cho ông thật ra là thứ gì ?”

Thiên Ma cười ha hả đáp

“Thứ đó à, tức là nó sẽ cắn ngươi bị thương, rồi đem máu huyết của nó truyền vào người ngươi.Ngươi sẽ bị biến đổi trở thành ma cà rồng như nó.Nên nhớ, ma cà rồng vốn là bất lão bất tử, miễn là nó hút đủ số máu người mà nó cần thì nó sẽ không già, không chết vì lão hóa, bệnh tật, càng lúc sức mạnh lại càng tăng.Ta tu đạo cũng tự có thể bất lão bất tử rồi, cần gì phải hóa thành thứ ma quỷ khó coi đó”

Thiên Ma ngưng 1 lúc rồi nói tiếp

“Con ma nữ đó là loại ma cà rồng thuần huyết, rất hiếm gặp.Sức mạnh của nó rất lớn.Hay là ngươi để nó biến ngươi thành ma cà rồng đi, lúc đó tu vi của ngươi sẽ đại tiến, không chừng lại có thể tăng lên đến 3 cấp đó”

Khải Nguyên liền vặn lại

“Thần công của ông còn 1 tầng nữa là đại thành, sao không để nó cắn ông ấy”

Thiên Ma lại cười

“Đùa thôi, ta cũng biết ngươi lấy làm gớm ghiếc cái thứ ma quỷ đó.Công lực của ngươi mới ở mức độ sơ thành, có thể dùng phương pháp đó để tăng cường tu vi, còn như tu vi của ta, đột phá là rất khó, làm thế cũng chẳng có tác dụng gì.Nó đã yêu thương ngươi như vậy thì thu nhận nó làm thê tử của ngươi luôn đi.Hiện giờ ngươi có 4 kiều thê nhưng rồi theo thời gian họ sẽ già, xấu đi, còn nó thì mãi mãi không già, chẳng phải là rất thú vị sao”

Khải Nguyên khổ sở đáp

“Thê tử của tôi già đi, tôi cũng sẽ bị lão hóa trở thành 1 lão già lọm khọm, lúc đó có thê tử trẻ đẹp cũng không hưởng được.Thật ra người nó yêu thương là ông, sao lại đẩy món ăn khó nuốt này cho tôi”

Thiên Ma nói

“Ngươi cố gắng luyện đến cảnh giới thứ 9 - Thôn Thiên là tự nhiên có thể bất lão bất tử thôi, đến lúc đó chẳng phải ngươi và nó sẽ mãi mãi bên nhau ân ân ái ái, thật sự mới là khoái lạc đó.Lần trước ta vận dụng thân thể ngươi, có thể dùng đến công lực của cảnh giới thứ 8, ta tin rằng ngươi chắc chắn sẽ luyện đến cảnh giới thứ 9 được mà”

Khải Nguyên lại hỏi

“Nếu ông và ma nữ đó quyết đấu với nhau, không biết ai sẽ thắng nhỉ”

Thiên Ma nghiêm giọng



“Định khích ta giết ma nữ đó dùm ngươi à.Nó thực sự rất mạnh nhưng đánh với ta thì vẫn chưa phải đối thủ.Nhưng ta lại không thể giết nó, vì năm xưa nhờ có công pháp của nó ta mới đột phá tu vi được.Dù sao ngươi cũng từng nợ ta 1 mạng, giúp ta đối phó ma nữ này xem như ngươi trả nợ ta đi.Hơn nữa tiểu tử ngươi rất là phong lưu, không lẽ không đối phó được với nó”

Khải Nguyên chợt thấy trong đầu hắn hiện ra 1 số kinh văn khẩu quyết, hắn lại nghe tiếng Thiên Ma nói

“Ta đã truyền cho ngươi pháp môn tu luyện đến cảnh giới thứ 7, ngươi tự tu luyện lấy, còn những cảnh giới sau ngươi phải tự ngộ ra, ta không giúp được gì hơn.Xem như ta trả công thêm cho ngươi đó”

Khải Nguyên có vẻ khổ não, dùng ý nghĩ nói tiếp

“Thôi, xem ra tôi phải vì ông mà đi lấy 1 bà già 120 tuổi làm vợ rồi”

Thiên Ma cãi

“Bà già cái gì mà bà già.Nữ nhân chỉ được gọi là bà già khi thân thể họ khô đét, da dẻ nhăn nhúm, con ma nữ này tuy sống 120 năm nhưng thân thể tuyệt mỹ, rất đàn hồi, da dẻ vẫn mịn màng, ngươi còn chê nữa à.Nên nhớ, nếu tính theo tuổi của loài người thì ngươi chỉ mới có 7 tuổi, lại đi lấy những nữ nhân 24, 25 tuổi làm vợ, thế không phải cũng là lấy bà già làm vợ sao”

Khải Nguyên lại nghĩ

“Thế thì tôi cũng phải học theo ông, tẩu vi thượng sách”

Thiên Ma không trả lời, Khải Nguyên dùng ý nghĩ hỏi thêm mấy câu nữa cũng không thấy gì.Chắc là ông ta đã bỏ đi rồi.Khải Nguyên thở dài rồi đứng dậy đến bên nữ sát thủ. Nắm lấy tay cô ta nói

"Lần này không tính là ta bắt được cô.Cô cứ yên tâm dưỡng thương, ta sẽ không xâm hại gì cô đâu.Ta biết cô còn thức, hãy mở mắt ra nói chuyện với ta 1 lúc nào.Tên cô là gì ?”

Nữ sát thủ mớ mắt ra, nói khẽ

“Nguyệt Ảnh, ngươi cũng nên biết tên người sắp giết ngươi là gì”

Rồi cô ta lại nói tiếp

“Dâm tặc, mặc dù ngươi cứu ta nhưng ta sẽ không cảm kích ngươi đâu.Ta căn bản là không cần ngươi cứu.Ta thà để ma nữ đó giết chết ta còn hơn là để tên vô lại đã xâm phạm thân thể ta cứu ta.Ngươi hãy đợi đấy, ta sẽ luôn theo sát ngươi, đến khi hạ thủ được ngươi mới thôi”

Khải Nguyên lầm bầm

“Tên đẹp thế mà người thì lại cố chấp quá đi.Mà cũng phải thôi, ta phá việc làm ăn của cô, nếu không giết được ta cô làm sao mà về ăn nói với tổ chức được.Cô cứ việc giở hết bản lĩnh ra, ta rất hoan nghênh.Ta cũng nói luôn, tên ta không phải là dâm tặc mà là Diệp Khải Nguyên, cô hãy nhớ cho kỹ đấy”

Khải Nguyên liền ngồi xếp bằng xuống đất, nhắm mắt, đem khẩu quyết được Thiên Ma truyền cho ra ôn lại 1 lần nữa cho nhớ rồi theo đó tu luyện.Đến khi hắn mở mắt ra thì trời đã sáng từ lâu, đồng hồ chỉ 9 giờ sáng.Khải Nguyên không thấy nữ sát thủ Nguyệt Ảnh đâu cả

Hắn liền hỏi Thu Thủy

“Cô gái kia đâu rồi ?Còn cô nữa, giờ này vẫn còn ngồi ở đây, không chịu đi ăn sáng à ?”

Thu Thủy dịu dàng đáp

“Lúc em ngủ dậy không thấy cô ấy đâu , chắc là đã bỏ đi rồi.Em có đói bụng thật, nhưng em muốn đi cùng anh, không đi với anh, em ăn cũng không thấy ngon”

Khải Nguyên thở dài, ôm Thu Thủy vào lòng, tay vuốt ve mái tóc óng ả của cô.Hắn nói

“Ngốc quá, cô phải biết quan tâm đến sức khỏe của cô chứ.Nếu muốn đi cùng ta, cô cứ gọi ta dậy, ta sẽ không trách cô đâu”

Đến giữa trưa, du thuyền đã đến đảo Ragas, đây là 1 hòn đảo khá lớn nằm trong khu vực Thái Bình Dương, khí hậu nhiệt đới ấm áp, hoa cỏ tươi đẹp, những hàng dừa xanh trĩu trái càng tô điểm thêm vẻ đẹp thiên nhiên đó.

Mọi người rời thuyền, theo những con đường mòn đến khu khách sạn làm thủ tục nhận phòng và nhận số báo danh.Khải Nguyên cũng dẫn Thu Thủy đi theo nhóm trọng tài đến nhận phòng.Dãy phòng của nhóm trọng tài nằm cách biệt với những dãy phòng của võ sĩ tham dự Quyền vương đại hội.Khu khách sạn được xây dựng kiên cố nhưng bên ngoài lại trang trí bằng vật liệu gỗ và lá, toát lên 1 vẻ đẹp mộc mạc mà cũng không kém phần kiểu cách.Mọi tiện nghi đều đầy đủ, lại có cả hồ bơi, quầy bar, khu giải trí, phòng tập thể hình, quy mô và hiện đại hơn ở trên du thuyền rất nhiều.



Từ loa phóng thanh vang lên 1 bản thông báo

“Kính mời quý vị võ sĩ mau chóng nhận phiếu báo danh và nhận phòng.Ngày mai Quyền vương đại hội sẽ chính thức bắt đầu.Trên phiếu báo danh có ghi rõ về thông tin của các khu vực thi đấu, xin quý vị xem rõ để tránh khỏi sự nhầm lẫn đáng tiếc.Quyền vương đại hội sẽ diễn ra trong vòng 1 tuần, các vị võ sĩ nào bị loại vẫn có thể ở lại đây nghỉ ngơi và giải trí, hoàn toàn miễn phí.1 tuần sau du thuyền sẽ đến đón các vị trở về.Xin mời tổ trọng tài đến phòng hội nghị để họp báo cùng ban tổ chức”

Khải Nguyên cất hành lý vào phòng, rồi hỏi đường đi đến phòng hội nghị.Cuộc họp diễn ra trong vòng vài tiếng đồng hồ, chủ yếu là phổ biến lại những quy định của Quyền vương đại hội.Khải Nguyên nghe thấy dài dòng, hắn chỉ nhớ mỗi 1 câu cốt yếu là “2 võ sĩ sẽ đánh với nhau đến khi 1 trong 2 không thể tiếp tục hoặc xin đầu hàng, ai đến trễ sẽ bị xử thua”.Sau đó họ lại phân công giám sát các khu vực thi đấu, Khải Nguyên được phân đến khu vực 4.Khu vực này chính là 1 bãi biển cách dãy phòng của Khải Nguyên chừng 1 cây số.Hắn chỉ nghe đến đó rồi bỏ về.Thu Thủy đã đợi hắn khá lâu rồi, hắn không muốn cô phải nóng ruột đợi thêm nữa.Hắn cũng định ngày mai sẽ dẫn Thu Thủy đi theo, dù gì cô ta cũng là 1 võ giả, cho cô ta quan sát người khác cũng tốt thôi, hơn nữa để 1 người đẹp như Thu Thủy phải thui thủi trong phòng đợi hắn về thì tội nghiệp cho cô ta quá

Tối đến, Thu Thủy ăn tối xong lại đòi Khải Nguyên dẫn cô đi dạo.Đến bể bơi, Thu Thủy dừng lại, ngồi xuống dùng tay nghịch nước 1 lát rồi lại vẫy Khải Nguyên nói

“Anh đến đây xem nè, nước mát lắm, lại rất trong nữa”

Khải Nguyên đến bên cạnh cô ta, đứng nhìn xuống bể bơi.Không ngờ Thu Thủy lại xô hắn xuống bể bơi rồi nhảy xuống theo.Cô ta lại còn tát nước vào mặt Khải Nguyên, miệng cười rất tươi tỏ vẻ rất vui thích.Khải Nguyên nhìn thấy nụ cười đó, cũng quên mất giận, chỉ khẽ trách

“Muốn bơi thì cứ bảo ta thay đồ rối xuống bơi cùng cô, làm thế này người ta nhìn thấy thật sẽ cười cho đấy”

Mọi người nhìn thấy cũng cười ồ lên, nhưng Khải Nguyên và Thu Thủy vẫn đùa giỡn trong bể bơi 1 lúc lâu rồi mới lên.Y phục của Thu Thủy màu trắng lại bị ướt, dán sát vào cơ thể cô làm lộ ra hết làn da trắng hồng, những đường cong tuyệt mĩ.Đôi mắt xanh và mái tóc ướt đẫm nước càng làm tăng thêm vẻ gợi cảm, quyến rũ của cô.Không ít nam tử nhìn thấy cô đã phải trợn tròn mắt, tròng mắt như muốn rớt ra, có người lại còn bị chảy máu mũi.Khải Nguyên cảm thấy hơi ngượng, bèn dắt Thu Thủy về phòng.

Vừa mở công tắc đèn, Khải Nguyên đã thấy 1 nữ nhân đang nằm trên giường như đợi hắn.Đó chính là ma nữ nọ.Ma nữ đang mặc 1 chiếc áo ngủ ngắn, rất mỏng.Khải Nguyên lại than thầm.Không ngờ ma nữ lại bạo gan đến mức này, dám chui vào phòng ngủ của hắn.Trông điệu bộ rất gợi tình của ma nữ, Khải Nguyên biết cô ta đang muốn gần gũi hắn.

Khải Nguyên bảo Thu Thủy

“Cô thay đồ rồi ra salon ngủ đi, ở đây có xảy ra việc gì cũng không được đến xem”

Thu Thủy liền ngoan ngoãn đi ra, Khải Nguyên chưa biết nên nói sao với ma nũ thì cô ta lại mở lời hỏi hắn

“Cô gái đó là thế nào với chàng ?”

Khải Nguyên bình tĩnh đáp

“Là nàng hầu của ta, cô ấy rất ngây ngô, nhưng cũng ngoan ngoãn nữa”

Rồi hắn lại hỏi tiếp

“Milena, sao nàng lại đến đây, không sợ bọn họ phát hiện ra nàng sao ?”

Ma nữ nói với giọng xúc động

“Cuối cùng chàng cũng đã nhớ được về thiếp, thiếp rất vui.Nơi đây vốn là cơ ngơi nhà thiếp, thiếp đi lại cũng không có gì bất tiện cả”

Khải Nguyên ngẫm nghĩ 1 hồi rồi cũng đoán chắc là ma nữ này có liên quan đến tập đoàn UNC.Hắn đang nghĩ ngợi thì ma nữ Milena lại nói tiếp

“Đêm nay thiếp sẽ dâng hiến cho chàng tấm thân này.Thiếp đã đợi giây phút này cả trăm năm rồi, chàng nhất định không được cự tuyệt thiếp.Sau này thiếp sẽ ở bên chàng, chàng không được rời xa thiếp nữa”

Khải Nguyên trong lòng cảm thấy chua xót, thế này gần như là Milena đem hắn ra cưỡng gian rồi còn gì.Hắn không thể cự tuyệt Milena, vì ma nữ này công lực cao hơn hắn rất nhiều, chỉ khẽ động tay là lấy mạng hắn ngay, hơn nữa đêm trước hắn đã diễn kịch tỏ ra rất yêu thương Milena.Khải Nguyên sợ nếu cự tuyệt, Milena sẽ tức giận, ra tay sát hại hắn, hắn biết dù có Thu Thủy trợ lực hắn cũng không phải đối thủ của Milena.Khải Nguyên không muốn chết, hắn rất muốn có thể gặp lại các nữ nhân của hắn, và hơn nữa, hắn sắp làm cha, hắn không muốn chết trước khi nhìn thấy hài tử của mình.

Lỡ diễn kịch rồi đành diễn cho trót, dù gì Milena cũng là 1 nữ nhân đẹp mê người, Khải Nguyên liền tiến lại giường, nằm cạnh Milena, tay mân mê vuốt ve những vị trí nhạy cảm của ma nữ, miệng thủ thỉ rót vào tai ma nữ những lời tình thoại ngọt hơn mật.

Milena càng lúc càng động tình hơn, cô ta trèo lên người Khải Nguyên, từ từ thoát y hắn cho đến khi không còn 1 mảnh vải.Rồi lại vuốt ve thân thể cường tráng của Khải Nguyên, đôi mắt cô ta không còn hung dữ nữa, lại ánh lên những làn sóng tình bất tận.Khải Nguyên cũng bị vẻ đẹp đó làm xao động tâm hồn

Hắn nghĩ thầm

“Được chết dưới hoa, làm quỷ cũng phong lưu”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play