Khải Nguyên đến bên chiếc trực thăng méo mó, gỡ cánh cửa sắt bị biến dạng ra rồi chui vào

Hắn đã nhìn thấy Anna Britz

Ngực bà ta bị 1 thứ gì đó xuyên qua.Thứ đó là móng vuốt của siêu cấp chiến sĩ F5

Thì ra lúc trực thăng rơi xuống vô tình phần đầu trực thăng lại đè lên 1 tên siêu cấp chiến sĩ F5, trong lúc giãy chết tên này quơ tay loạn xạ, móng vuốt dài và sắc nhọn của hắn đã đâm xuyên qua lớp kính chống đạn, xuyên vào ***g ngực Anna Britz.Anna Britz đang mắc kẹt trong khoang lái của trực thăng, hơn nữa lại thắt dây an toàn nên vô phương tránh né.

Nhưng bà ta vẫn còn sống, đang hấp hối

Người sắp chết có lẽ có nhiều điều muốn nói

Khải Nguyên nhìn khuôn mặt của bà ta, tuy đã ngoài 40 nhưng ắt hẳn lúc còn trẻ bà ta cũng là 1 mỹ nhân.Hiện tại khuôn mặt ấy đang xanh xao vì mất máu nhiều.Không hiểu sao Khải Nguyên lại thấy khuôn mặt đó có vẻ thân thuộc, dù bà ta đã cố đưa hắn vào chỗ chết nhưng hắn lại không cảm thấy oán hận bà ta

Hắn muốn gỡ móng vuốt ra khỏi người bà ta nhưng Anna Britz bảo hắn

“Nếu gỡ nó ra, máu sẽ chảy nhanh hơn, ta còn chết nhanh hơn nữa”

Khải Nguyên thử cắt tay hắn lấy máu nhỏ lên vết thương của bà ta nhưng vô hiệu, móng vuốt của F5 có chứa chất độc làm máu không đông, hơn nữa tâm mạch của bà ta lại bị tổn thương quá nặng, máu đã mất khá nhiều, phương pháp của hắn không có tác dụng

Anna Britz lại yếu ớt nói

“Cả đời ta nghiên cứu tạo ra bọn chúng, nay lại chết vì bọn chúng quả là số trời”

Khải Nguyên bỏ mặt nạ ra, nhìn Anna Britz nói

“Trước khi chết bà cũng nên làm vài việc tốt, hãy nói cho ta vị trí của Khu vực 51”

Bà ta dùng sức tàn lấy sợi dây chuyền đang đeo trên cổ đưa cho Khải Nguyên nói

“Đến học viện Virginia tìm Kelly, nó sẽ dẫn ngươi đến đó”

Rồi bà ta lại nói giọng xúc động

“Ta nhận ra ngươi, ngươi là T17, hơn 6 năm qua cuối cùng ta cũng gặp lại ngươi”

Khải Nguyên nói giọng đầy phẫn nộ

“Đúng, ta từng là T17 nhưng giờ không phải, giờ ta là 1 con người tên là Diệp Khải Nguyên, các người tạo ra ta nhưng ta vẫn có ý thức và tình cảm riêng của ta, các người không có quyền định đoạt số phận của ta, các người đừng hòng bắt ta trở lại làm cái thứ quái vật vô tri đó”

Anna Britz thở dài

“Ngươi là 1 mẫu vật đặc biệt.Ta nhớ ngày đó, lúc ngươi vừa mở mắt, hệ thần kinh vừa hoạt động, người đầu tiên ngươi nhìn thấy chính là ta.Ta cũng không ngờ ngươi lại gọi ta là mẹ và ôm ta, lúc đó ta rất xúc động.Từ T1 cho đến T16 đều không có ý thức, không hiểu sao ngươi lại có ý thức hoàn chỉnh như vậy, có lẽ đó là 1 bí mật của tạo hóa, không thể nào giải thích được.Rồi ta nghe tin ngươi đào tẩu, ta nửa muốn đem ngươi về lại nửa muốn để ngươi ở ngoài để ngươi có thể được sống như 1 con người thực sự”

Khải Nguyên ngập ngừng hỏi

“Từ F1 đến F7 tôi đã biết …nói cho tôi biết … F8 … F9 rút cục là như thế nào ?”

Anna Britz đáp

“F8 và F9 được tổng hợp bằng các loại nhiễm sắc thể khác với F7, F7 thiên về lực công kích còn F8 thì thiên về tốc độ, F9 lại là tổng hợp của 2 yếu tố này nhưng chưa hoàn thành”

Giọng bà ta nhỏ lại, miệng lại ho một tràng, máu từ trong miệng bà ta theo tiếng ho bắn vào người Khải Nguyên.Giây phút cuối cùng của Anna Britz đang đến

Bà ta lại nói tiếp, có vẻ khẩn trương

“T33 cũng là tâm huyết của ta, nó cũng 1 mẫu vật đặc biệt, như thế nào thì sau này ngươi sẽ rõ.Ta có linh cảm là nó chưa chết.Ta là người duy nhất có thể điều khiển nó, khi ta chết rồi ,không có người điều khiển, nó sẽ trở nên vô hại.Hứa với ta ngươi sẽ không giết nó … Không được giết nó…”

Khải Nguyên cũng trầm ngâm một lúc, hẳn là Anna Britz có cảm tình đăc biệt với T33, đó là lý do bà ta phát lệnh cho T33 rút lui mà không làm thế với 2 tên kia.Không biết T33 có gì đặc biệt mà bà ta phải xin tha mạng cho nó vậy.

Anna Britz rút trong ngăn chứa đồ ra 1 cuốn băng ghi âm đưa cho Khải Nguyên, bà ta nói trong hơi thở càng lúc càng yếu



“Nếu T33 còn sống ngươi hãy cho nó nghe cuốn băng này, nó sẽ làm theo lời ngươi. Nếu nó còn sống ngươi hãy giúp ta chăm sóc nó, đừng để nó lại rơi vào tay tổ chức”

Anna Britz lại ho một tràng dài, lặp đi lặp lại câu nói

“Đi tìm Kelly, đưa nó ra khỏi đó .. đi tìm Kelly … tìm Kelly … “

Giọng nói nhỏ dần rồi im bặt, Anna Britz đã chết.Bình xăng của trực thăng đã bị vỡ, xăng chảy đầy mặt đất.Khải Nguyên lấy bật lửa ra đốt cháy 1 tờ giấy rồi ném vào vũng xăng đó.1 đám cháy liền bốc lên thiêu hủy chiếc trực thăng và thi thể của Anna Britz

Các nguyên thủ đã được đưa đến nơi an toàn, hội nghị bị hủy bỏ.Hôm sau các vị nguyên thủ đều lên chuyên cơ về nước

Khải Nguyên cũng lấy xe đưa 2 mỹ nhân của hắn về, quả như Anna Britz nói, T33 không chết, chỉ bất tỉnh.Khải Nguyên cẩn thận còng tay chân cô ta lại bỏ vào cốp xe mang về.Trái ngược với dự đoán của Khải Nguyên, khi tỉnh lại T33 không tỏ ra hung hăng hay điên cuồng, chỉ ngồi im bất động.Khải Nguyên muốn để cô ta ở chỗ Kỳ Lân tiên sinh, liền gọi điện cho lão nhưng lão từ chối, lão nói

“Ta sẽ cho ngươi 1 biệt thự lớn hơn, có tầng hầm bí mật để ngươi bảo quản nó.Thứ này ta không dám giữ”

Khải Nguyên chấp thuận, liền dọn về nhà mới.

Hắn vẫn thu xếp như cũ, để Uyên Thi ở tầng trệt còn hắn và 2 nữ nhân của hắn ở tầng 1.Khải Nguyên để T33 dưới tầng hầm để tiện việc nghiên cứu và không ai chú ý.Cô ta cứ ngồi im bất động, không ăn cũng không uống nên Khải Nguyên phải dùng dịch truyền để duy trì sự sống cho T33.Khải Nguyên cũng không biết nên nghiên cứu thế nào, không lẽ lại mổ T33 ra xem cấu tạo cơ thể thế nào, nên hắn tạm thời cứ để yên như vậy

Vấn đề đau đầu của hắn là Nhã Ca và Mỹ Huyền đều bị thương, sợ ảnh hưởng đến vết thương nên không chịu bồi tiếp hắn hàng đêm, cũng không chịu ngủ chung với hắn

Mỹ Huyền cười bảo hắn

“Anh ráng chịu khổ chừng một tháng, khi em và chị Nhã Ca hồi phục sẽ lại cùng anh như trước thôi mà”

Nhã Ca cũng trêu chọc hắn

“Bất quá không nhịn thèm được thì anh tìm Uyên Thi cũng được mà”

Khải Nguyên nhăn nhó

“Không cùng nhau làm việc đó được thì thôi, đằng này còn không chịu ngủ cùng anh nữa là sao ?”

Nhã Ca nói

“Anh vốn là rất háo sắc, cho dù nói không gần gũi nhưng nằm chung với anh một lúc thì tay chân anh lại loạn động, rồi cái gì đến cũng sẽ đến thôi.Bởi vậy chúng em cũng không dám ngủ chung với anh đâu”

Ban ngày vẫn đối xử với hắn bình thường, đến tối Nhã Ca và Mỹ Huyền lại rút vào phòng, khóa cửa lại.Khải Nguyên đành ngủ 1 mình.Bên ngoài trời lại đổ mưa lớn sấm chớp ầm ầm, hắn vừa nhắm mắt được 1 lúc lại nghe tiếng thét của Uyên Thi, liền tỉnh lại, nhanh chóng chạy đến phòng cô ta.Nhã Ca và Mỹ Huyền đã đóng cửa, lại đang chìm trong giấc ngủ nên không nghe thấy

Khải Nguyên tông cửa xông vào, hắn nhìn thấy Uyên Thi đang co rúm người trốn trong chăn, bèn lên tiếng hỏi

“Uyên Thi, có chuyện gì với cô vậy?”

Uyên Thi nét mặt sợ hãi đáp

“Tôi rất sợ tiếng sấm, khi Viễn Khương còn sống, những lúc như vậy tôi thường ngủ cùng anh ấy …Khi không còn anh ấy bên cạnh, tôi chỉ biết trốn trong chăn như thế này thôi”

Khải Nguyên nói

“Để tôi tìm Nhã Ca và Mỹ Huyền bảo họ ngủ cùng cô cho đỡ sợ nhé”

Rồi hắn lên phòng 2 người gọi cửa nhưng Nhã Ca và Mỹ Huyền đã ngủ, mà cho dù còn thức họ cũng tưởng là hắn lại đến “đòi hỏi” cũng sẽ không mở cửa

Gọi mãi không được, Khải Nguyên đành đi xuống nói với Nhã Thi

“Họ ngủ mất rồi, cô chịu khó ngủ 1 mình nhé, chỉ chút nữa là hết mưa thôi mà”

Rồi hắn lại vào phòng nhắm mắt ngủ tiếp.Khải Nguyên gặp phải ác mộng, mơ thấy mình bị hàng trăm siêu cấp chiến sĩ F8 tấn công không sao chống đỡ được.Hắn liền tỉnh giấc, thấy mình mẩy ướt mồ hôi, thật là giấc mơ đáng sợ

Một tia sét lại lóe lên, theo ánh sáng đó Khải Nguyên lờ mờ thấy một thân người đang nằm trong chăn của hắn.Hắn liền tung chăn lên, nhận ra đó là Uyên Thi.Thì ra Uyên Thi quá sợ hãi nên đã mạnh dạn chui vào phòng Khải Nguyên, thấy hắn ngủ nên cô càng bạo gan, chui vào chăn của hắn

Tính háo sắc của Khải Nguyên lại nổi lên.Hắn liền nhào tới ôm lấy Uyên Thi, tháo bỏ y phục của cô, tay loạn động sờ mó liên tục vào những vị trí nhạy cảm.Khải Nguyên nghĩ thầm “Là do cô tự tìm đến đây, đừng trách ta nhé”

Uyên Thi cố gắng chống cự nhưng gọng kìm của Khải Nguyên quá chắc, không thể nào thoát ra được, đành nằm im chịu trận.Một lúc sau, dưới sự kích động của Khải Nguyên, mồ hôi của cô đã tuôn ra khắp người, mặt đỏ lên, hơi thở dồn dập, cô cũng quàng tay ôm lấy người hắn, vuốt ve bộ ngực rắn chắc của hắn.Khải Nguyên biết Uyên Thi đang cao hứng, động tác càng quyết liệt hơn



Uyên Thi ngã người vào Khải Nguyên nói nhỏ trong tiếng thở gấp

“Bỏ em ra đi, em đã nguyện ý cùng anh làm việc tốt rồi, nhưng em muốn chủ động, mau bỏ em ra”

Khải Nguyên thấy bộ dạng của cô ta liền tin là Uyên Thi không gạt mình, bỏ cô ta ra.Uyên Thi vừa thoát khỏi gọng kìm thép liền ngồi lên người Khải Nguyên vừa vuốt ve hắn vừa đùa nghịch với thần thương bảo bối của hắn.Tay cô ta vừa chạm vào thần thương, thần thương bèn biến hình thành thần long thương, thi triển ngay chiêu “Nhất trụ kình thiên”

Uyên Thi liền nhăn mặt

“Không ngờ nó lại hung dữ đến thế, làm em sợ quá”

Khải Nguyên cười vẻ khả ố

“Bề ngoài vậy thôi, thực ra nó rất hiền, nó muốn chào em đó mà”

Uyên Thi xấu hổ, quay mặt đi không dám nhìn nữa, tay lại cào vào ngực Khải Nguyên đến chảy máu.Khải Nguyên bất thần xuất thủ, 2 tay giữ chặt Uyên Thi vào đúng vị trí, thân mình lại chuyển động đem thần long thương vào mật động.Môt tiếng la thảm liền phát ra, Uyên Thi đổ gục lên ngực Khải Nguyên, mắt rơm rớm lệ, cô nói giọng trách cứ

“Thật là đau muốn chết đi đươc, người ta còn chưa chuẩn bị xong mà”

Khải Nguyên cảm thấy buồn cười, rõ ràng là xử nữ, ngay lần đầu tiên đã muốn chủ động rồi

Khải Nguyên bèn cười khổ nói

“Chần chừ mãi chừng nào mới chuẩn bị xong, có khi còn muốn đào tẩu nữa”

Nói rồi 2 tay lại giữ chặt Uyên Thi, đem cô chuyển động lên xuống nhịp nhàng.Uyên Thi miệng vẫn kêu la khe khẽ, nhưng chỉ một lúc sau cô lại động thân cùng Khải Nguyên phối hợp theo nhịp điệu đó.

Một hồi sau, Uyên Thi nhăn mặt kêu

“Em không xong rồi … mau dừng lại đi”

Khải Nguyên cũng thấy có cảm giác ẩm ướt truyền lại từ thần long thương của hắn, hắn hiểu là Uyên Thi đã lên đến cao trào, chẳng những không dừng mà lại càng chuyển động nhanh hơn.Uyên Thi la thảm thêm tiếng nữa rồi lại gục vào ngực hắn.

Uyên Thi nhìn gương mặt của Khải Nguyên dịu dàng nói

“Thực ra em rất ghét anh, ngay lần đầu gặp nhau anh đã có ý định cưỡng bức em rồi, nhưng sống gần anh thì thấy anh cũng không đến nỗi đáng ghét, rồi tự lúc nào em bỗng dưng luôn nghĩ về anh.Nhưng anh lại có 2 người vợ xinh đẹp thế bản thân em cũng tự thấy mình không xứng, cũng không dám ngỏ ý gì cùng anh”

Khải Nguyên liền nói

“Sống trên đời thì phải thoải mái, dám yêu dám hận mới gọi là sống”

Rồi hắn đưa tay vuốt ve 2 quả đồi nhỏ nhưng rất săn chắc của Uyên Thi nói

“Ngực của em đã lớn hơn trước 1 tí rồi đó, nào, chúng ta làm lại lần nữa”

Mặc cho Uyên Thi phải đối, Khải Nguyên ôm lấy cô đại chiến thêm mấy hiệp nữa.Uyên Thi thở không ra hơi, thều thào nói

“Em mệt sắp chết rồi … Để em nghỉ ngơi đi … Em đã biết anh lợi hại rồi”

Khải Nguyên thấy bộ dạng của cô ta cũng thấy tội nghiệp, bèn ngưng tay, hắn cười nói

“Mới lần đầu cùng nhau đã muốn bắt anh làm tọa kị, thôi, giáo huấn em đến đây thôi”

Uyên Thi không nói gì, nhắm mắt lại, chỉ một lát sau đã ngủ.Khải Nguyên nhìn Uyên Thi ngủ 1 lúc cũng nhắm mắt chìm vào giấc ngủ

Hôm sau, tình hình càng xấu hơn, Nhã Ca và Mỹ Huyền vết thương vẫn còn đau, Uyên Thi mới gần hắn 1 đêm đã không thể bước khỏi giường.Khải Nguyên cũng thấy ân hận, hình như hắn hơi mạnh tay với cô gái này.Khải Nguyên tự mình đem cơm nước lại tận phòng Uyên Thi như để chuộc lỗi.Uyên Thi cũng nhìn hắn bằng đôi mắt đầy thiện cảm nhưng người cô vẫn còn mệt mỏi như muốn rã ra.Nhã Ca và Mỹ Huyền biết việc của hắn và Uyên Thi cũng không ghen tuông, lại chọc hắn cả ngày.Hình như họ đã có chuẩn bị trước cho việc này rồi.

Đêm đến, Nhã Ca và Mỹ Huyền lại trốn vào phòng khóa cửa.Phòng Uyên Thi không khóa cửa nhưng thấy bộ dạng của cô Khải Nguyên cũng không dám làm gì, liền đi ra để cô nghỉ ngơi.Hắn đoán ít nhất 3 ngày nữa hắn mới có thể tiếp tục cùng Uyên Thi, đành vào phòng, nằm xuống giường nhưng mãi chưa ngủ được

Tự dưng hắn nhớ đến T33 – tù binh mới của hắn, không phải cô ta cũng là nữ nhân sao, lại là nữ nhân xinh đẹp hết sức nữa, sao lại không thử với cô ta nhỉ

Một phần lý trí của Khải Nguyên bảo hắn không nên, nhưng con ma háo sắc trong người hắn bảo là cứ việc, đằng nào T33 cũng im lìm bất động như vậy, có làm gì với cô ta cũng chẳng ai biết, mà biết thì đã sao.

Tắt đèn nhà tranh cũng như nhà ngói

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play