Khải Nguyên về đến nhà

Bộ dạng hắn thật là tơi tả, quần áo rách bươm như hành khất, nhưng nội thương đã tự phục hồi

Khải Nguyên định lẻn vào nhà thay áo để giữ chút thể diện trước mặt nữ nhân của hắn, nhưng lại bị Nhã Ca phát hiện, Mỹ Huyền cũng chạy đến

Nhã Ca vui vẻ trêu chọc hắn

“Anh mới đi cua gái về phải không, làm sao để bị đánh te tua vậy ?”

Mỹ Huyền không nói gì, sờ khắp người hắn xem có chỗ nào bị thương không.Khải Nguyên nói nhỏ với cô

“Không việc gì đâu, em còn sờ nữa anh sẽ không khách khí đâu, sẽ cùng em đấu 1 trận đến tận sáng mai mới thôi”

Mỹ Huyền đỏ mặt nói

“Làm thế lỡ em mệt quá ngất xỉu thì sao ?”

Khải Nguyên cười

“Thì ghi vào sổ nợ hôm sau lại đòi”

Mỹ Huyền xấu hổ không nói nên lời.Khải Nguyên ôm cả 2 vào lòng nói

“Con cua chỉ có 2 càng, anh cũng chỉ có 2 tay, dùng để ôm 2 em là vừa đủ rồi, làm sao mọc được cánh tay thứ 3 để ôm cô nào khác”

Nhã Ca cười bảo hắn

“Không chừng anh có thể mọc được cánh tay thứ 3 đấy, vì anh vốn là quái vật mà”

Nghe đến chữ “quái vật” Khải Nguyên cũng rùng mình, Nhã Ca hay nói đùa gọi hắn là quái vật, vô tình lại nói trúng vào tâm sự của hắn.Nhưng nét mặt hắn cũng không có gì thay đổi, lại cùng 2 người đẹp đùa giỡn một hồi.Hắn nghĩ thầm

“Quái vật thì quái vật, làm 1 con quái vật phong lưu chẳng tốt sao”

Khải Nguyên lại nói

“Thật ra hôm nay anh đi tìm Kỳ Lân tiên sinh, thách đấu với ông ta một trận, thật là thư giãn gân cốt”

Nhã Ca rùng mình nói:

“Ngay cả Kỳ Lân tiên sinh anh cũng trêu vào, rõ thật là … , anh sao lại thích tìm đến rắc rối thế nhỉ, em đoán chắc là ông ta đã nương tay với anh.”

Khải Nguyên mạnh mẽ nói

“Cường giả muốn phát triển thực lực phải qua phương pháp thách đấu với các cường giả khác, anh muốn trở thành cường giả vô địch để có thể bảo bọc Nhã Ca và Mỹ Huyền của anh suốt cuộc đời”

2 người đẹp lặng im, lòng cảm động vô cùng, dùng đôi mắt long lanh nhìn Khải Nguyên

Khải Nguyên lại bắt tay vào công việc.Hắn tìm trong danh bạ điện thoại số của tòa soạn báo Thần Chung, sau đó lấy điện thoại di động gọi cho số đó

“Alô, tòa soạn báo Thần Chung xin nghe” một giọng nữ dễ thương cất lên

“Xin chào, xin cho tôi gặp phóng viên Lôi Viễn Khương của quý báo, nếu anh ấy không có ở đó thì xin nhắn dùm là tôi đã kiếm được tài liệu anh ấy cần, bảo anh ấy 6 giờ đến nhà hàng Túy Hồng Trần gặp tôi ở sân thượng” Khải Nguyên giả vờ nói một hơi rồi cúp máy



Sau đó số điện thoại của báo Thần Chung liên tục gọi hắn nhưng hắn không bắt máy.

5 giờ chiều, hắn lại lẻn Nhã Ca và Mỹ Huyền đi ra ngoài, đến nhà hàng Túy Hồng Trần, lên sân thượng chọn một bàn, kêu món ăn và rượu rồi ngồi nhâm nhi.Khải Nguyên mặc bộ vest đen, trông hắn bí ẩn vô cùng

6 giờ, điện thoại lại reo, hắn không rút điện thoại ra khỏi túi, hắn biết đây là cách đối tượng dùng để xác định được hắn

Một cô gái tóc ngắn dáng người mảnh khảnh, khuôn mặt thanh tú, mặc áo sơ mi trắng, váy dài màu đen liền đến ngồi ngay đối diện hắn, nói:

“Lôi Viễn Khương nhờ tôi đến lấy tài liệu giúp anh ta, xin tiên sinh giao cho tôi”

Khải Nguyên đưa tay ra, giả vờ bắt tay theo phép lịch sự, sau đó liền dùng dị năng.

Hắn bật cười nói nhỏ đủ để cô gái nghe

“Máy ghi âm siêu nhỏ, lại giấu trong áo ngực.Không đưa nó ra tôi sẽ không nói gì hết”

Cô gái ngạc nhiên hỏi:

“Sao anh biết được”

Khải Nguyên nham nhở đáp

“Ngực của cô hơi nhỏ, lại giấu máy ghi âm, nhìn 2 bên không đều, 1 bên hơi cộm lên nên tôi phát hiện ra ngay, phải chi ngực cô to hơn chút nữa thì tôi cũng bó tay rồi”

Cô gái đỏ mặt, liền đi vào toilet, lúc sau đặt một vật nhỏ bằng móng tay trên bàn, Khải Nguyên lại nói

“Không thành thật, còn 1 cái nữa trong túi xách của cô, không mau đem ra”

Cô gái lục túi xách, lấy ra một máy ghi âm khác để trên bàn

Khải Nguyên cầm 2 máy ghi âm lên, dùng tay bóp nát rồi nói

“Cô là em gái của Lôi Viễn Khương, tên gọi Lôi Uyên Thi đúng không ?”

Cô gái ngạc nhiên cực độ, không ngờ đối phương cao tay đến như vậy.

Khải Nguyên trầm giọng nói

“Căn bản, Lôi Viễn Khương không thể đến đây, vì thông tin tôi mang đến đây có tên là : sự thật về cái chết của Lôi Viễn Khương”

Cô gái nghe xong liền gục mặt xuống bàn, ngất xỉu, Khải Nguyên mừng rỡ, thật là cơ hội hiếm có để hắn đọc ký ức của cô ta.Nhưng hắn lại chỉ thấy 1 trời tối đen.

“Khỉ thật, mới nãy vừa làm được mà, hình như phương pháp này chỉ dùng được với người đang tỉnh táo thôi thì phải” Khải Nguyên lầm bầm

Khải Nguyên suy nghĩ vài phút liền gọi tính tiền rồi dìu cô gái xuống lầu, gọi 1 chiếc taxi tiến thẳng đến 1 khách sạn gần đó

Khi Uyên Thi tỉnh dậy, cô thấy mình đang nằm trên giường, tay chân bị trói vào chân giường, trên người không có mảnh vải nào.Khải Nguyên ngồi gần đó, trên người chỉ mặc có chiếc quần ngắn

Khải Nguyên thấy cô ta đã tỉnh bèn nằm đè lên người cô ta, tay không ngừng xoa bóp lung tung, miệng nói

“Mau nói ra cho tôi biết Lôi Viễn Khương trước khi mất tích có giao cho cô vật gì ?Nếu không chịu khai tôi sẽ cưỡng bức cô đó”

Thần thương của hắn không biết vô tình hay cố ý lại cọ sát vào bụng của Uyên Thi

Uyên Thi đương nhiên nào chịu nói ra, nhắm mắt lại luôn mồm gào thét chửi rủa Khải Nguyên.Khải Nguyên vừa chạm vào cô ta đã sử dụng dị năng, hiện tại tâm trí hắn vẫn tập trung lục tìm trong ký ức của Uyên Thi, tay vẫn loạn động sờ mó cô ta liên tục.Một lúc sau, thấy cô ta kêu la dữ quá làm hắn mất tập trung, hắn bèn nói



“Phòng này cách âm cực tốt, ta cũng dặn phục vụ không làm phiền, cô có kêu đến năm sau cũng chẳng ai cứu đâu”

Ký ức con người quả thật mênh mông như biển, sự việc này lại xảy ra khá lâu nên Khải Nguyên chẳng biết tìm ký ức đó ở đâu, trước mắt hắn hiện ra vô số ký ức của Uyên Thi nhưng không phải là cái hắn đang tìm.Hắn ngộ ra là chỉ có ký ức đối tượng đang nghĩ đến là hắn mới nhìn ra một cách nhanh chóng thôi, Uyên Thi lại cố tình không nghĩ đến ký úc đó thật khiến hắn tức chết, kiên cường thì cũng vừa vừa thôi chứ

Cả tiếng đồng hồ sau, tinh thần hắn mệt mỏi vô cùng, liền dừng tay nói

“Cả người cô toàn là xương, sờ mó chút thôi mà mỏi tay ghê, ta nghĩ giải lao tí, chút nữa sẽ dùng phương pháp khác”

Hắn định cầm tù Uyên Thi đến khi tìm ra ký ức đó nhưng nghĩ đến Nhã Ca và Mỹ Huyền đang đợi ở nhà, liền thôi

Nghỉ chừng 20 phút, hắn lại tiếp tục tra khảo Uyên Thi, Khải Nguyên thoát y hoàn toàn, cố ý cho Uyên Thi thấy thần thương của hắn đang vung lên theo thế “Nhất trụ kình thiên”

Hắn cố ý đem thần thương đến gần cửa mật động, cọ qua cọ lại một hồi.Thần thương như cá gặp nước liền phát dương quang đại trở thành thần long thương.Uyên Thi thấy vậy la hoảng lên

“Không được, đồ vô lại, không được”

Thật sự thì Khải Nguyên cũng không định cưỡng gian Uyên Thi, hắn thấy làm đến vậy cô ta vẫn không khai, liền suy nghĩ.Hắn nghĩ: nữ nhân chẳng phải là có 2 cái động sao, tiến vào động này thì gọi là cưỡng gian, thế thì ta tiến vào động kia, không tính là cưỡng gian mà có thể làm cho cô ta khai ra

Khải Nguyên liền chuyển hướng thần thương tiến nhập đệ nhị động.Một tiếng la thảm phát lên, Khải Nguyên đắc ý bèn chuyển động một hồi, Uyên Thi kêu la không ngừng, cuối cùng chịu thua, nói

“Mau dừng lại đi, ta chịu khai ra rồi”

Khải Nguyên rút thần long thương ra, tay đặt lên ngực cô ta, phát động dị năng, miệng liền nói

“Nói mau, đó rút cục là vật gì”

“1 chiếc labtop, nhưng có mật khẩu bảo vệ, ta cũng không xem được trong đó có thông tin gì nữa, 3 năm nay ta cố thử nhưng vẫn không tìm ra mật khẩu đó, ta cũng không dám đưa người khác, vì đó là thông tin quan trọng, ta cũng sợ họ làm hư nó”

Khải Nguyên đứng dậy, mặc quần áo vào rồi nói

“Hôm nào ta sẽ đến nhà cô lấy, giờ ta phải đi, nãy giờ dây trói bị lỏng đi khá nhiều rồi đó, chút nữa cô tự mở ra được, quần áo cô ta để trong tủ kia, hy vọng lúc cô đang mở trói không gặp phải tên háo sắc nào, mà có gặp cũng chẳng sao, thấy thân thể xương xẩu của cô hắn mất hứng liền, tự nhiên bỏ đi thôi”

Khải Nguyên định mở cửa đi, lại nghe Uyên Thi kêu lên

“Khoan đã”

Hắn quay lại cười khả ố

“Gì thế, đừng nói là cô đã động lòng với ta, muốn ta cưỡng gian cô hay sao ?”

Uyên Thi mặt đỏ bừng, nói:

“Ngươi thực sự biết về cái chết của Viễn Khương phải không ?Nói cho ta anh ấy vì sao mà chết”

Khải Nguyên suy nghĩ:” Cô gái này khá là sắc sảo đó, lợi dụng cô ta cùng mình điều tra tổ chức thần bí kia không phải ý hay sao.”

Hắn liền nói

“Anh cô bị sát hại tại vùng núi Khatula, người sát hại anh cô là 1 tên quái vật nằm trong dự án siêu cấp chiến sĩ của Khu vực 51.Ta cũng đang điều tra về Khu vực 51.Ta chỉ biết bấy nhiêu đó thôi”

Vô tình hắn lại gặp may, vùng núi Khatula nằm ở khu vực Trung Đông, Viễn Khương trước khi mất tích có nói với Uyên Thi là anh ta đến Trung Đông điều tra, Uyên Thi vừa nghe Khải Nguyên nói liền tin ngay

Khải Nguyên liền bỏ đi, khi về đến nhà thì Nhã Ca và Mỹ Huyền đang đợi hắn, hắn giải thích qua loa là đi tìm chỗ luyện võ, 2 người đẹp cũng không nghi ngờ gì

Đến khuya hôm đó hắn lại gần gũi 2 người đẹp một cách cuồng nhiệt làm cho hôm sau họ trở thành 2 con mèo lười, đến gần trưa mới dậy nổi

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play