“Hả ? Chưởng môn Côn Lôn !” Thất Thái tiên tử nghe xong lời bẩm báo của tiểu cô nương liền nhìn Vân Hà, cả hai đều cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, “Cầu kiến cung chủ của chúng ta ? Chẳng lẽ chưởng môn Côn Lôn quen cung chủ của chúng ta ? Nhưng trước giờ chưa hề nghe nói qua ! Đại Tự Tại cung của chúng ta và Côn Lôn tuy đều ở tại Tây Vực, nhưng trước giờ không có giao tình, cũng không có qua lại, tên chưởng môn Côn Lôn này sao lại đến Trung Thổ tìm cung chủ của chúng ta chứ ?” Truyện "Phật Đạo "

Vân Hà tiên tử hỏi Thất Thái, Thất Thái tiên tử lắc đầu nói: “Mặc kệ ông ta, ra ngoài xem tên chưởng môn Côn Lôn đến đây với ý gì, dù gì thì người ta cũng là nhất đại tông sư, chúng ta không thể thất lễ được !”

Hai người đã quyết định, đây là lần đầu tiên Vân Hà tiên tử chủ động mở miệng nói với Chu Thanh: “Chu chân nhân, Thiên Đạo tông của ngài ở hải ngoại đã lâu, thiết nghĩ cũng ít được gặp các đạo hữu ở Trung Thổ, phái Côn Lôn này tuy ở Tây Vực, nhưng đạo môn lại phát triển ở Trung Thổ, chi bằng cùng nhau ra đó, để được đại khai nhãn giới với chưởng giáo của đệ nhất đại môn phái.”

Chu Thanh khẽ gật đầu, lại là một cái rập đầu đầy nghiêm chỉnh nói: “Đa tạ hảo ý của tiên tử, bần đạo cũng đang có ý này, nghe nói đạo môn ở Trung Thổ có bốn đại tu đạo tông sư, chưởng giáo Côn Lôn là một trong số đó, bần đạo đương nhiên muốn chiêm ngưỡng một chút cái phong thái của tu đạo tông sư, Thiên Đạo tông ta tuy ở hải ngoại, nhưng đạo thống cũng cùng một mạch với Hoa Hạ ta ! Đạo môn Hoa Hạ ta hưng thịnh như thế, bần đạo cũng rất vui mừng !” Những lời Chu Thanh nói nghe rất êm tai, không hề có chút tâm trạng riêng tư nào lẫn vào trong đó, khiến người nghe cảm thấy rất chân tình, đến cả những người hiểu rõ Chu Thanh như Liêu Tiểu Tiến, Chu Nghi và tiểu hồ ly trong nhất thời cũng bị Chu Thanh mê hoặc.

Thất Thái tiên tử cảm thấy thật khó mà tưởng tượng, muội muội của mình trước giờ luôn cao ngạo, đừng nói đến chuyện chủ động bắt chuyện với đàn ông, chỉ là bình thường cũng đã không thèm để mắt tới đàn ông rồi, hôm nay quả nhiên lại nói nhiều như thế, tuy cũng là người tu đạo, không có cấm kỵ nam nữ gì, nhưng đó cũng đã là chuyện không bình thường.

“Chẳng lẽ là oan nghiệt thật sao !” Thất Thái tiên tử đột nhiên nhớ lại lúc mình rời cung, cung chủ có nói một số câu với mình: “Con và Vân Hà lần này thay ta đến Trung Thổ tham dự đại điển khai phái của Thục Sơn, vạn sự đều phải cẩn thận là trên hết, Trung Thổ ngọa hổ tàng long, nhưng với tu vi của hai con lại thêm hai pháp bảo thượng cổ là cờ Thất Thái Xá Lợi và Vân Hà Diệt Thần toa, chắc sẽ không có vấn đề, con hành sự cẩn thận, ta cũng không lo lắng gì, chỉ là Vân Hà tu đạo thiên phú khá cao, nhưng tính tình cao ngạo, tính khí quật cường, lại thêm duyên nghiệt kiếp trước chưa dứt, tu vi được linh dược tương trợ, tuy có tiến triển thần tốc, nhưng căn cơ lại chưa vững, con phải xem chừng muội ấy, lần này tuy ta không yên tâm về Vân Hà nhưng vẫn phái hai con đi, là có nguyên nhân, nghiệt duyên kiếp trước của Vân Hà, đến cuối cùng cũng phải binh giải trùng tu, nhưng duyên nghiệt này, phải 3 kiếp mới dứt, Vân Hà phải chuyển thế hai lần mới có thể tiêu trừ nghiệt chướng, chuyện này luôn là tâm bệnh trong lòng ta, người giải chuông vẫn cần người buộc chuông, ta dùng Cửu Cung thần toán đã đoán ra được, phát hiện lần này Vân Hà đến Trung Thổ sẽ có một cơ duyên lớn, cũng chưa biết là có tiêu trừ được nghiệt duyên hay không, họa phúc đi liền nhau, hơn nữa thiên cơ khó đoán, tình hình cụ thể như thế nào ta đoán không ra.” Truyện "Phật Đạo "

Những lời này có vẻ hàm hồ, Thất Thái tiên tử nửa hiểu nửa không, lúc đó tuy là ghi nhớ trong lòng, nhưng trên đường đi lại chẳng xảy ra chuyện gì, nên cũng đã quên bẵng đi mất.

Thuật bói toán, tuy là tìm tòi cái lý của trời đất, vì muốn nhìn thấu được thiên cơ, nào ngờ thiên cơ lại khó đoán, đại diễn chi số có 50, chỉ một động đậy thôi, sẽ kéo theo nhiều biến hóa khác, cho dù có là Đại La Kim Tiên, Tam Thanh Đạo Tôn, Tây Phương Phật Đà cũng không dám vỗ ngực là đoán được hết các biến số.

Trong lòng Thất Thái tiên tử lờ mờ nhớ lại, nhưng lại không tiện nói ra, chỉ đành đi bước nào hay bước nấy. Mọi người bước ra khỏi khoang thuyền, thì thấy bên ngoài Thất Thái long châu có 3 người đang đứng, hai đóa hoa sen xanh phát ánh sáng xung quanh, một lão đạo, tóc hạc đồng nhan (Tóc bạc trắng như con hạc, mà mặt vẫn còn rất trẻ trung), thân mặc bát quái pháp bào hiếm thấy ở những người tu đạo, thân hình bình thường, bộ râu đen nhánh dài hơn thước phất phơ trước ngực, rất có phong thái của một tiên nhân, chỉ là đôi mắt vô thần, trên mặt có vẻ thất thần, nhìn lướt qua, quả thật có thể dọa được không ít người, nhưng tuyệt đối không phải phong thái của nhất đại tông sư, nhìn lâu rồi sẽ có cảm giác khó chịu. Truyện "Phật Đạo "

Trên một chiếc bông sen xanh khác là một thanh niên khoảng 28, 29 tuổi, thân mặc đạo bào màu xanh, tạo hình mộc mạc, tướng mạo đôn hậu, nếu tên thanh niên này không phải đứng trên đóa sen xanh, thì ai nhìn thấy cũng sẽ cho rằng đó là một thanh niên thật thà ở dưới quê, còn cô gái thì mặt như hoa đào, ăn mặc cũng khá thời trang, nhưng đứng bên cạnh tên thanh niên thật thà, tướng mạo đôn hậu thì đúng là có vẻ chẳng giống ai, tình huống kỳ lạ của ba người này khiến mọi người cảm thấy nghi hoặc, lại cảm thấy ngạc nhiên. Hai cô Vân Hà và Thất Thái thì lại hoài nghi: “Hiệu xưng chưởng giáo của thiên hạ đệ nhất đại đạo môn, lại có đức hạnh như vậy sao ? Chẳng lẽ đây đúng là người đứng đầu tứ đại tông sư Càn Cơ đạo nhân sao ? Người như vậy mà cũng có thể làm tông sư, thiên hạ hết cao nhân rồi chăng ?” Thất Thái và Vân Hà nhìn nhau, không ngờ trong lòng hai người lại có suy nghĩ giống đến vậy.

Chu Thanh vừa bước ra khỏi khoang thuyền thì đã nhìn thấy lão đạo kỳ quái này, đột nhiên Hóa Huyết thần đao trong cơ thể động đậy, khí tức không vững, thậm chí trở nên ngang ngược, đến Đô Thiên Thần Sát đại trận trên đó cũng bắt đầu có dấu hiệu khởi động, Chu Thanh bị những biểu hiện kỳ lạ đột nhiên đó khiến cho tâm thần bị chấn động mạnh, vội vàng điều động chân nguyên niệm lực mạnh mẽ của mình, khó khăn lắm mới áp chế được Hóa Huyết thần đao trong cơ thể mình.

“Lão đạo này, trên người có mang bảo bối gì, mà có thể khiến ma binh thời cổ xưa này động đậy ? Nếu đã là chưởng môn phái Côn Lôn , không lý nào nghèo đến nỗi không có thứ gì, chắc chắn là có bảo bối thượng đẳng, có thể khiến Hóa Huyết thần đao của ta dị thường như vậy, thiết nghĩ chí ít cũng là pháp bảo cùng cấp số, Côn Lôn... chẳng lẽ trên người lão đạo này cũng có dị bảo thái cổ của thời Phong Thần !”

Nghĩ đến đây, ánh mắt Chu Thanh sắc bén, nhìn sang lão đạo đó, dường như là cùng lúc, Càn Cơ lão đạo đã nhìn sang Chu Thanh, ánh mắt hai người gặp nhau, Chu Thanh chỉ cảm thấy một thần miện cuồn cuộn ập đến mình, “Hứ !” Chu Thanh thầm cười trong lòng, tên lão đạo này quả nhiên dám thử tu vi của mình, Chu Thanh đã nghe nói từ trước, công lực của bốn đại tông sư trong môn đạo thiên hạ đều là Hóa Thần hậu kỳ, vẫn chưa ai có thể đột phá đến cảnh giới Phản Hư. Chu Thanh nhiều phen kỳ ngộ, ở trong đáy động Trường Bình nhờ vào sức quỷ mà tu thành pháp thân, cũng đột phá Luyện Khí Hóa Thần đạt đến giai đoạn sơ cấp của Luyện Thần Phản Hư, tuy so với hai tên biến thái Hiên Viên pháp vương, Ôn Lam Tân vẫn còn thua một chút, nhưng pháp thân của Chu Thanh uy lực cực lớn, nếu giao chiến với nhau, cho dù không dùng đến Hóa Huyết thần đao, mà một chọi một, Chu Thanh tin rằng cũng đủ sức để liều, “Tên lão đạo này tuy có tiếng tăm, nhưng e là còn chưa bì kịp với Hiên Viên pháp vương và Ôn Lam Tân, huống chi là Bạch Khởi, một quyền của Bạch Khởi ta đây còn chịu nổi, chẳng lẽ còn sợ lão già tông sư Hóa Thần hậu kỳ này sao.” Chu Thanh không hề do dự, điều động thần miện phản kích lại.

Bốp ! Hai luồng thần miện vô hình công kích nhau trong không trung, quả nhiên nổ thành một trận cuồng phong mãnh liệt, Chu Thanh đứng trên long châu, chỉ cảm thấy thần miện của đối phương mạnh mẽ và chắc chắn, không hề yếu kém hơn mình chút nào, Ding ! Ding ! Ding, một lực vô hình mạnh mẽ xông qua, Chu Thanh không hề dùng đến thân pháp, thân xác của hắn sắp chịu không nổi sự tấn công trực tiếp của sức mạnh vô hình này, Chu Thanh chỉ đành lùi liền ba bước, tránh đi luồng sức mạnh này, tên Càn Cơ lão đạo này cũng không dễ chịu gì, hự một tiếng ! Cơ thể mất thăng bằng, nhẹ nhàng truyền xuống đóa sen xanh dưới chân mình, ánh sáng của đóa sen xanh ảm đạm, không còn thanh khí, có xu hướng bị tàn lụi


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play