Huyền Vũ lão đạo thu lại Đâu Suất Hỏa, lên tiếng quở trách: “Hùng Vương, ngài là thủ lĩnh của giới tu sĩ Bắc Cực, cũng được xem là nhân vật có tiếng tăm trong hải ngoại tán tu giới, thế mà chỉ một câu nói không vừa ý đã ra tay đánh người, ngài trước kia nói chuyện lễ độ, thì ra lại là người tâm địa độc ác, Chu đạo hữu nói không sai, ngài mang ý đồ xấu xa, chúng ta không hoan nghênh ngài nữa!”

Thấy Đại Lực Hùng Vương thu hồi 2 con rắn độc, Huyền Vũ lão đạo cũng không muốn động thủ, công lực đạo hạnh của lão không bằng Đại Lực Hùng Vương, dựa vào Bát Cảnh Đăng và Đâu Suất Tịnh Hỏa mới đánh nhau ngang ngửa, nếu liều mạng với nhau tin chắc không phải đối thủ của con gấu Bắc Cực này.

Huyền Vũ lão đạo không ra tay, Thiên Thủy Tam Thánh cũng không manh động, chỉ bao vây Đại Lực Hùng Vương ở giữa, đợi Chu Thanh ra lệnh, chỗ này đã là địa bàn của Chu Thanh, tất nhiên phải nghe theo ý kiến gia chủ rồi.

“Hay lắm! Các ngươi đều ỷ có pháp bảo lợi hại muốn đối phó bổn tọa, bộ tưởng bổn tọa tung hoành tứ hải lưỡng cực chỉ có chút ít thủ đoạn kia thôi sao!” Đại Lực Hùng Vương bị Huyền Vũ lão đạo trách cứ, tức giận sôi gan, pháp quyết chỉ một cái, miệng lẩm bẩm thần chú, trên tay bỗng xuất hiện một cây ma phiên rộng 3 tấc, phất vào không trung hóa thành ma phiên cao hơn trượng, xương trắng lồ lộ, mỗi thanh xương trắng vẽ đầy phù chú đỏ tươi, vừa như máu người vừa như chu sa. Pháp bảo Bạch Cốt phiên vung ra, khắp đại điện vang vọng tiếng rít âm u nhức óc, nguyên thần của mọi người đều chao đảo, hình như có dấu hiệu bị hút về phía ma phiên. Truyện "Phật Đạo "

Đại Lực Hùng Vương lấy ra pháp bảo U Hồn Bạch Cốt Phiên, đôi tay thụi vào nhau, một đóm ma hỏa yêu vân xuất hiện trên đỉnh đầu, thân hình lắc một cái, thân xác khổng lồ kết hợp làm một thể với ma hỏa yêu vân, bắn về phía Bạch Cốt Phiên, thân người ẩn náu trong ma phiên, âm thanh gai góc vang từ nhỏ đến to, cuối cùng như gai nhọn đâm vào tai mọi người, phong tỏa lấy nguyên thần dùng sức kéo mạnh ra ngoài.

Chu Thanh bị những lời của Lam Thần lão tổ thu hút, nhất thời không kịp phản ứng, Đại Lực Hùng Vương vừa tung Bạch Cốt ma phiên ra đã tấn công vào nguyên thần mọi người, thật không ngờ lại có loại pháp khí ma đạo cực kỳ lợi hại kiểu này, uy lực còn trên cả Huyền Âm Tụ Thú Phiên của Cực Âm lão đạo, có lẽ mạnh tương đương với Hóa Huyết thần đao. Truyện "Phật Đạo "

“Lão tổ ta đánh giá sai lầm rồi, Đại Lực Hùng Vương mạnh đấy nhỉ? U Hồn Bạch Cốt Phiên của Thiên Sát Tinh Quân lại nằm trong tay hắn. Hí hí! Tình thế hỗn loạn rồi đây, lại có trận chiến ác liệt để xem rồi!” Lam Thần lão tổ trốn trong tay áo Chu Thanh, lại có Thất Bảo Diệu Thụ hộ thể nên không hề bị ảnh hưởng, cứ chốc chốc lại phang ra câu nói mông lung, cười hi hí âm u vài tiếng, Chu Thanh hoàn toàn không nghe hiểu lão muốn nói gì cả.

Mọi người bị ma âm tấn công nguyên thần, biết tình thế nguy ngập, Huyền Vũ lão đạo vội giơ cao Bát Cảnh Đăng, thả ra Tử Diêm Tịnh Hỏa, bao phủ lấy tất cả môn nhân và Thiên Thủy Tam Thánh. Đại Lực Hùng Vương giận dữ hét to một tiếng, đám phù chú đỏ tươi vẽ trên U Hồn Bạch Cốt Phiên trở nên đỏ rực, đống xương trắng trên ma phiên phát ra tiếng rắc rắc ghê rợn.

Thấy Đại Lực Hùng Vương ẩn náu trong ma phiên, thừa cơ hội vồ ra, Chu Thanh giật mình bừng tỉnh, mặc kệ Lam Thần lão tổ léo nhéo bên tai, vung Thất Bảo Diệu Thụ lên đang định phản kích, U Hồn Bạch Cốt Phiên lại xoay chuyển về phía sau, xông thẳng vào Mê Tông tiên trận ngoài cổng, hình như muốn bỏ chạy.

Chu Thanh vội phát động trận pháp cấm chế trong Mê Tông tiên trận, nào ngờ Bạch Cốt Phiên di chuyển với tốc độ cực nhanh, phù chú đỏ tươi trên đó cũng có hiệu quả đặc biệt, không bị ảo ảnh trong tiên trận mê hoặc, phù chú chiếu đến đâu, tiên khí che mắt bị xua tan, chỉ nháy mắt là Đại Lực Hùng Vương thoát khỏi tiên phủ, cả người và ma phiên đều trốn mất dạng, trận pháp cấm chế được Chu Thanh khởi động đều không kịp phát huy tác dụng.

Chu Thanh thấy Đại Lực Hùng Vương trốn thoát, trong lòng cảm thấy hơi đáng tiếc, khó khăn lắm mới dùng lời nói chọc giận con gấu điên này, vượn nước lại phối hợp mỉa mai làm cho con gấu ra tay trước, đôi bên trở mặt khai chiến, dù là Huyền Vũ lão đạo độ lượng đến đâu cũng không tiện nói gì thêm, nguyên thần của con gấu Bắc Cực này mạnh mẽ, chính là thức ăn tốt để bồi bổ Minh Vương kỳ, Chu Thanh tuy tạm thời chưa thể sử dụng kim thân pháp tướng, công lực đạo hạnh của thân xác kém quá xa Đại Lực Hùng Vương, nhưng có Thất Bảo Diệu Thụ trong tay, tự bảo vệ tin chắc dư sức, thêm vào Huyền Vũ lão đạo, Thiên Thủy Tam Thánh, Chu Thanh lại vừa mới nắm rõ thêm một số trận pháp cấm chế trong tòa tiên phủ, một khi khai chiến trong này, Đại Lực Hùng Vương nhất định khó thoát khỏi kiếp số.

Tiếc rằng Chu Thanh vừa mới luyện hóa xong bia đá trấn phủ, còn chưa thuần thục cách điều khiển trận pháp cấm chế trong tòa tiên phủ, lại bị Lam Thần lão tổ léo nhéo bên tai ảnh hưởng tinh thần, thêm vào đó tốc độ của U Hồn Bạch Cốt Phiên quả thật quá nhanh, nên mới không vây khốn Đại Lực Hùng Vương lại được.

“Thì ra là món pháp bảo này! Chả trách người này lại láo xược như thế! Lúc đầu bần đạo còn nghĩ người này có thể kết giao làm bằng hữu, nào ngờ đã nhìn lầm người rồi, người này bề ngoài tỏ vẻ quân tử, thật ra là kẻ tiểu nhân bỉ ổi. Huyền Vũ đạo hữu và mọi người nên cẩn thận thì hơn, nhất là Vượn nước đạo hữu, con gấu kia chắc không dễ dàng bỏ qua mối thù hôm nay đâu!” Chu Thanh cuối cùng đã nắm giữ hoàn toàn tiên phủ, kẻ địch đều đã trốn chạy hết, trong lòng nhẹ nhõm, bèn lên tiếng nhắc nhở mọi người.

Phất tay một cái, hào quang nổi lên bao phủ lấy mọi người, cảnh vật thay đổi, đám đông đã đến một ngôi đình phía sau đại điện, ngôi đình này cao mười trượng, không gian thông thoáng, ở giữa có chiếc bàn tròn, xung quanh đặt mười mấy chiếc ghế, hòa làm một thể với cả ngôi đình, đều được đẽo gọt từ ngọc thạch tinh xảo.

Chu Thanh từ từ đã nắm được cách điều khiển tòa tiên phủ, bèn thử dùng phép thần thông dịch chuyển tức thời coi hiệu quả thế nào, mọi người không ai ngạc nhiên, đều ngồi hết vào ghế, dõi mắt ngắm nhìn cảnh vật phía sau đại điện.

Ngôi đình nằm ở vị trí trên một đỉnh đồi nhô cao, đỉnh đồi này màu vàng chóe, cùng một chất liệu với tòa tiên phủ, lối nhỏ bạch ngọc trải dài xuống dưới, hai bên mọc đầy hoa thơm cỏ lạ, hương thơm phảng phất. Mọi người dõi mắt ra xa, thấy tòa tiên phủ chiếm diện tích cả trăm dặm, cao mấy trăm trượng, trên nóc hào quang mây trắng bao phủ tỏa ánh sáng êm dịu, khắp tiên phủ không hề có một góc khuất tối tăm.

Quan sát tỉ mỉ hơn, có thể phát hiện dưới ngôi đình là mảng xanh bao phủ rộng khắp, có 9 lối đi uốn lượn, dọc đường kết nối rất nhiều lâu đài vàng chóe, cũng có không ít mái đình nhỏ nghỉ mát, đều được đẽo gọt từ ngọc thạch tinh xảo, ngôi đình mọi người đang ngồi nằm ngay trung tâm khu vườn, lại ở trên cao nên có thể nhìn bao quát toàn bộ cảnh vật.

Điều kì lạ nhất chính là số hoa thơm cỏ lạ mọc ở đây, có những đóa hoa khổng lồ tinh khiết như ngọc thạch, bên dưới có thỏ trắng hươu nai chạy nhảy, bên trên có ong bướm dập dìu, lại có vài dòng suối uốn lượn xen lẫn bụi hoa, nước chảy róc rách êm tai, mặt nước xanh biếc trong veo, những hòn sỏi to bằng quả trứng ngỗng lắng đọng dưới đáy, thủy tảo mượt mà trôi bồng bềnh trên mặt nước, phía dưới là lũ cá màu sắc sặc sỡ vẫy đuôi nô đùa, linh khí dồi dào, tiên khí phảng phất, tất cả như bức tranh tiên cảnh. Mọi người đều thầm ngưỡng mộ Chu Thanh được trời cao chiếu cố, có được mảnh đất thần tiên này.

Khu vườn chiếm hơn một nửa diện tích tòa tiên phủ, nhìn về phía sau nữa là một tòa cung điện vàng chóe, bảo quang le lói, linh khí tỏa ra dồi dào, mùi thơm đơn dược xộc vào mũi, biết ngay đó là nơi cất giấu báu vật, mọi người đều lên tiếng chúc mừng, không ai nảy sinh ý đồ xấu.

“Hừ! Người tu đạo ai mà không có kẻ thù chứ? Tên Hùng Vương kia tuy đạo hạnh cao thâm, nhưng nếu tìm 3 người chúng tôi trả thù, muốn đạt được ý đồ cũng không phải dễ đâu!” Hồng Phát lão tổ lên tiếng trước, Vượn nước sém chút bị toi mạng, Thiên Thủy Tam Thanh tình như huynh đệ, lão tất nhiên vô cùng căm phẫn hành động đánh lén của Đại Lực Hùng Vương rồi.

“Bần đạo sẽ mở ra toàn bộ cấm chế phòng ngự của tiên phủ, tòa tiên phủ này được che giấu vào hư không, dù có kẻ địch mạnh xuống tới Bắc Hải cũng đừng hòng tìm ra tung tích chúng ta, chư vị đạo hữu cũng tiên duyên không nhỏ, có được bấy nhiêu pháp bảo loại tốt, chi bằng cứ ở lại đây tế luyện, bần đạo vừa trải qua kịch chiến, tổn thương nguyên khí còn chưa kịp hồi phục, cần phải bế quan điều tức một thời gian, 3 vị đạo hữu Hồng Phát, Thanh Thần, Vượn nước có vài món pháp bảo tiên phẩm được hỏa long thủ hộ, sau khi tế luyện xong khi đối chọi với U Hồn Bạch Cốt Phiên của con gấu kia cũng không cần sợ nữa.” Truyện "Phật Đạo "

Chu Thanh khẽ nhúc nhích lông mày, bia đá trấn phủ màu xanh rơi trở vào tay, tạo vài thủ quyết đơn giản, chỉ nghe tiếng rung chuyển bên ngoài, mọi người đều ở trong tiên phủ, không hề phát hiện tòa tiên phủ khổng lồ vàng chóe đã chui vào hư không, đáy biển Bắc Hải trở lại nét tĩnh lặng vốn có.

Thì ra sau khi Chu Thanh nắm quyền kiểm soát tiên phủ, tiếp nhận tin tức ẩn chứa trong tấm bia đá, kinh ngạc phát hiện tòa tiên phủ này chính là một món pháp bảo, có thể tùy ý di chuyển, nếu như chủ nhân của nó có pháp lực đủ mạnh còn có thể đưa nó xuyên qua không gian, chỉ có điều với thực lực hiện nay của Chu Thanh cùng lắm chỉ có thể thao tác tiên phủ chui vào hư không che giấu tung tích, còn về xuyên qua không gian di chuyển đi nơi khác, e rằng có vận dụng kim thân pháp tướng vẫn chưa đủ sức làm được


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play