Mà Phong Sơ Cuồng bị tiếng ca loạn thất bát tao làm cho kinh động, giương mắt nhìn thoáng qua Bàn Oa Oa đốt lửa hừng hực, hai mắt nhất thời giương lên.

Nhìn thấy một bàn tay đứa bé, đứng ở trên một tảng đá hai tay giống như đẩy xe bình thường quấy, mà đối tượng quấy là con cá lớn hơn hắn gấp mười, Phong Sơ Cuồng thật sự cảm thấy không có gì để cười, thật sự, nhưng chính là dừng không được cong lên khóe miệng.

Này không phải một loại buồn cười, đây là một loại ấm áp trong lòng đột nhiên lan tràn ra.

Phong Sơ Cuồng nhìn Bàn Oa Oa xa xa, lại nhìn Mặc Thiên Thần cúi đầu, khóe miệng một tia nhàn nhạt cơ hồ nhìn không ra tươi cười, ẩn hiện.

Ám cung âm trầm, ám đàm u tĩnh, không khí vốn dữ tớn, lúc này so với bên ngoài phồn hoa rực rỡ ấm áp thân thiết.

“Phụ thân, ăn cá, hai ngày nay phụ thân khẳng định đói bụng, oa nhi đút phụ thân ăn.” Dưới ngọn lửa hừng hực, chỉ chốc lát Bàn Oa Oa đã đem cá nướng chín, Bàn Oa Oa lập tức khiêng cá nướng thật lớn, hai cẳng chân chuyển động tựa như phong hỏa luân, hướng Phong Sơ Cuồng chạy tới.

Nhẹ nhàng nhảy, Bàn Oa Oa đứng trên vai Phong Sơ Cuồng, tay nho nhỏ kéo xuống một mảnh thịt cá, sau đó tiến đến bên miệng hắn thổi thổi, rồi dè dặt cẩn trọng đưa tới bên miệng Phong Sơ Cuồng.

Phong Sơ Cuồng nhìn Bàn Oa Oa đầy mặt hi vọng nhìn hắn, đang nhìn xem thịt cá đen tuyền trong tay, khóe miệng hơi hơi giật giật.

“Phụ thân, ăn, không thể nhịn đói, mẫu thân không biết khi nào mới có thể nghiên cứu chế tạo ra giải dược, phụ thân không thể bị đói, sẽ làm tổn thương thân thể, phụ thân.” Bàn Oa Oa nhìn Phong Sơ Cuồng không có hé miệng, không khỏi miệng nhỏ hơi hơi rủ xuống, ánh mắt tỏa sáng đều ảm đạm xuống.

Phụ thân không thích cá nướng của hắn sao?

Phong Sơ Cuồng nghe nói nhìn vẻ mặt Bàn Oa Oa, mi gian hơi nhíu lạnh lùng nói: “Mẹ con đâu?”

Bốn chữ ném ra có chút lạnh, Bàn Oa Oa đột nhiên sửng sốt, lại đột nhiên tươi cười thật lớn, cảnh xuân rực rỡ nở nụ cười.

Hóa ra không phải phụ thân không thích cá nướng của hắn, mà là phụ thân muốn trước cho mẫu thân ăn, ha ha, phụ thân đối với mẫu thân thật tốt.

“Phụ thân ăn trước, phần của mẫu thân đợi oa nhi đi nướng, mẫu thân hiện tại đang tập trung suy nghĩ, oa nhi không thể quấy rầy mẫu thân.” Cười tủm tỉm cong lên hai mắt, Bàn Oa Oa cầm thịt cá đưa bên miệng Phong Sơ Cuồng: “Phụ thân thật yêu mẫu thân.”

Phong Sơ Cuồng nghe Bàn Oa Oa nói, sắc mặt đột nhiên đen lại, hắn yêu Mặc Thiên Thần?

Yêu?

Liếc mắt nhìn thoáng qua Mặc Thiên Thần lâm vào trầm tư, Phong Sơ Cuồng đáy mắt thần sắc thâm thâm, hắn vừa rồi liền tự nhiên hỏi mẫu thân béo thảo, béo thảo gọi hắn phụ thân, kêu Mặc Thiên Thần là mẫu thân, vậy hai người bọn họ là quan hệ… Hắn cùng Mặc Thiên Thần là phu thê sao?

“Nói nhiều.” Hừ lạnh một tiếng, Phong Sơ Cuồng đột nhiên trừng mắt nhìn Bàn Oa Oa, há mồm trực tiếp ăn luôn miếng cá, giống như có chút thẹn quá thành giận.

Bàn Oa Oa thấy phụ thân ăn đồ hắn đút, đây là thừa nhận hắn là con trai của bọn họ, trong lúc nhất thời kêu a một cái cao hứng, tuyệt không để ý tới Phong Sơ Cuồng trừng mắt, bắt đầu cẩn thận đút ăn.

Nhìn Bàn Oa Oa đầy mặt kích động, Phong Sơ Cuồng đáy lòng thầm hừ, lão tử nhận ngươi làm con, là phúc phần của ngươi, bất quá béo thảo này cũng đáng yêu, tạm thời trước hết để hắn làm con trai đi, về phần nương của con trai sao…

Không tiếng động hừ lạnh, Phong Sơ Cuồng yên tâm thoải mái để Bàn Oa Oa đút cho hắn.

Lần này, Mặc Thiên Thần nghiên cứu thuốc, Bàn Oa Oa phụ trách nấu cơm, hai người đều quay chung quanh Phong Sơ Cuồng.

Trong núi năm tháng dễ dàng qua, thượng thế phồn hoa đã ngàn năm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play