Đồng thời, đã cứu nàng hơn một lần, là thời điểm mới gặp.
Hắn chính là ân nhân nàng, hắn muốn nô dịch nàng.
Ân nhân? Lãnh Trầm Hinh và phong chủ Đệ Tam Phong nhìn Mặc Thiên Thần, trưng cầu ý kiến.
Mặc Thiên Thần nhìn Phong Sơ Cuồng trừng mắt nàng dở khóc dở cười nói: “Sư phụ, có chuyện gì nói thẳng, Sơ Cuồng hoàn toàn tin được.”
Vừa lòng, Phong Sơ Cuồng thật vừa lòng lời này, này còn không sai biệt lắm.
“Tốt lắm, hai người các ngươi theo bọn ta.” Lãnh Trầm Hinh là biết Mặc Thiên Thần, nàng đã nói hoàn toàn tin được vậy thực sự có thể tin, ngay lập tức xoay người rời đi.
Mặc Thiên Thần thấy vậy đành phải kéo Phong Sơ Cuồng đuổi kịp, đây là có chuyện gì a?
Gió ấm nổi lên, tiếng ngọn cây quay vòng xoát xoát.
Hoàng cung Nhân Hoàng, cùng nhiều tháng trước không kém bao nhiêu, chỉ là tẩm cung bị hủy đã một lần nữa sửa tốt, hoàng cung càng đại khí hơn.
Lúc này, trong phòng mật thính đang thảo luận chính sự.
Nhân Hoàng, đại phong chủ Cửu Phong, mấy phong chủ Cửu Phong, tam vương tam tướng thủ hạ Nhân Hoàng đều có mặt.
Tĩnh lặng không tiếng động,lúc Mặc Thiên Thần và Phong Sơ Cuồng bước vào phòng mọi người nhất tề đều tập trung vào hai người.
Mặc Thiên Thần thấy vậy nhíu nhíu mày, cảm giác này không tốt.
“Thiên Thần, Sơ Cuồng, các ngươi đến xem cái này.” Nhân Hoàng thấy Mặc Thiên Thần cùng Phong Sơ Cuồng tiến vào, trực tiếp vung tay lên, một miếng sáng tầm thường liền xuất hiện trước mắt Mặc Thiên Thần cùng Phong Sơ Cuồng, trực tiếp ở không trung xuất hiện chữ viết, khiến hai người không muốn nhìn đều không được.
“Nhân Hoàng tôn kính: Ấu nữ bổn hoàng Thiên Diệp tùy hứng, một mình ra ngoài họa loạn Nhân Tộc, hết thảy bổn hoàng cùng Mộc Tộc không hề biết, cảm giác sâu sắc xin lỗi, hy vọng huynh bao dung.
Việc Cửu Phong, ngu đệ tự nhiên cho huynh một cái công đạo, bất quá Thiên Diệp dù sao cũng là người Mộc Tộc ta, mong rằng huynh có thể giao lại cho Mộc Tộc ta trừng phạt…”
Đây là thư tín Mộc Hoàng viết cho Nhân Hoàng, nội dung kể trên tuy nhiều, chủ yếu bất quá là muốn tiến hành bồi thường chuộc nữ nhi về.
Nhìn thư, bất quá, không hiểu bọn người Nhân Hoàng xem là có ý tứ gì, Mặc Thiên Thần nhìn Nhân Hoàng.
“Khụ khụ.” Nhân Hoàng nhìn Mặc Thiên Thần nhìn qua, không có mở miệng, một bên phong chủ ho khan hai tiếng xong nhìn Mặc Thiên Thần nói: “Thiên Thần, sự việc này chúng ta cũng không gạt ngươi, chúng ta và bệ hạ nhận được thư Mộc Hoàng xong thương nghị cả đêm, nhất trí cho rằng thay vì bọn họ tiến đến chịu đòn nhận tội, không bằng chúng ta đi tới Mộc Tộc, hưng sư vấn tội.”
Hưng sư vấn tội, ừm, so với chịu đòn nhận tội có khí thế, bất quá đây là chuyện Nhân Hoàng, nói với nàng làm chi.
“Ngốc.” Mặc Thiên Thần nghi hoặc còn không nói ra miệng, một bên Phong Sơ Cuồng tà tà tựa vào Đại Trụ cúi đầu rống Mặc Thiên Thần một câu, sau đó đầy mặt khinh thường nhìn Nhân Hoàng và phong chủ nói: “Là muốn ta và nàng đè ép đầu gỗ đi?”
Nói là nghi vấn, lại là ngữ khí khẳng định.
Lời này vừa nói ra, Nhân Hoàng và phong chủ nhất tề gật đầu, mà Mặc Thiên Thần cũng hiểu rõ ra.
Mộc Tộc, bởi vì thực vật thân thảo đều có thể biến hóa thành người, cho nên khắp nơi đều binh, Nhân Tộc và Thú Tộc cơ bản đều không nghe nói đi qua Mộc Tộc, bởi vì vừa đi sẽ bị phát hiện.
Cho nên với Nhân Tộc và Thú Tộc mà nói, Mộc Tộc chính là cái thật thần bí tồn tại.
Mà hiện tại Mộc Tộc bắt đầu tính toán Nhân Tộc và Thú Tộc, như vậy Nhân Tộc bọn họ cũng không thể ngồi chờ chết. Mộc Tộc thần bí, người bình thường không dám dễ dàng đi, mà cao thủ cao nhất Nhân Tộc lại chỉ có Nhân Hoàng và phong chủ, tiến đến hưng sư vấn tội muốn bọn họ tự thân xuất mã mà nói, vậy hình thức và đại biểu ý nghĩa liền không giống nhau.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT