Edit: Bạch Linh.
Cô còn tưởng bài viết này là do Phương Cầm hoặc ai đó bất bình nên mới đăng, nhưng cô chưa từng nghĩ người này sẽ là Diệp Oản Oản!
Cái người nói đỡ giúp cô, thay cô lấy lại lẽ phải lại là... Lại là người mà từ trước tới nay cô đều cho là kẻ địch không đội trời chung - Diệp Oản Oản sao?
Sao lại thế...
"Trầm Mộng Kỳ không phải bạn tốt nhất của cô sao? Vì sao cô lại muốn làm như vậy?" Giang Yên Nhiên ngơ ngác hỏi.
Diệp Oản Oản cau mày, nhìn thoáng qua cô ấy: "Ha, bạn tốt nhất sao? Cô ta cũng được coi là bạn tốt nhất của cô đấy! Nhưng mà tôi giống người nào đó, phải để người khác nhắc nhở mới biết mình bị đùa giỡn!"
Thật ra nói những lời này Diệp Oản Oản cũng có hơi chột dạ, cô cũng là kẻ ngu xuẩn cả đời mà tưởng mình tài trí đấy thôi.
"Cô..." Giang Yên Nhiên phát hiện, cô ấy đột nhiên không hiểu người đứng trước mặt này.
Chẳng lẽ lúc ấy Diệp Oản Oản không lỡ miệng, mà là cố ý nói ra những lời đó sao?
Chẳng lẽ Trầm Mộng Kỳ cũng làm chuyện gì đó với Diệp Oản Oản, bị Diệp Oản Oản phát hiện, thế nên Diệp Oản Oản mới thay đổi thái độ lớn như vậy?
Giang Yên Nhiên càng nghĩ càng cảm thấy rất có khả năng, cô đột nhiên nhớ vì sao Diệp Oản Oản lại bị mọi người xa lánh. Là vì lúc trước Trầm Mộng Kỳ lơ đãng nói Diệp Oản Oản bị người ngoài trường học bao nuôi, đời sống cá nhân hỗn loạn, còn mắc phải bệnh lây qua đường sinh dục.
Hiện tại ngẫm lại, lấy nhân phẩm của Trầm Mộng Kỳ, mức độ đáng tin của những lời đó quả thực đáng phải cân nhắc lại!
Thấy bộ dạng nghi hoặc của Giang Yên Nhiên, Diệp Oản Oản biết lấy chỉ số thông minh của đối phương, hẳn đã hiểu được rất nhiều chuyện. Vì thế, cô ranh mãnh cười dụ dỗ Giang Yên Nhiên:
"Giang đại tiểu thư, muốn Tống tra nam yêu cô đến chết đi sống lại, không thể không có cô không? Muốn bộ mặt thật của Trầm Mộng Kỳ bị phô bày ra giữa thanh thiên bạch nhật, để tiếng xấu của cô ta lan xa không? Muốn Tống tra nam thấy rõ bộ mặt thật của Trầm Mộng Kỳ, đồng thời nhận ra bởi vì không chọn cô mà hối hận không?"
Giang Yên Nhiên tuy không trả lời, nhưng mỗi một câu nói của Diệp Oản Oản đều làm mắt cô ấy sáng lên một phần, hiển nhiên mỗi câu Diệp Oản Oản nói đều nói trúng những gì cô ấy muốn.
Nói xong câu cuối cùng, Diệp Oản Oản chớp mắt, nói một câu: "Cùng tôi hợp tác đi!"
Giang Yên Nhiên hơi sửng sốt, chần chừ nhìn đối phương: "Hợp tác? Tôi lấy gì mà tin cô? Dựa vào đâu mà cùng cô hợp tác?"
Diệp Oản Oản nghĩ nghĩ: "Dựa vào sự xinh đẹp của tôi?"
"..." Sắc mặt Giang Yên Nhiên lập tức biến đen.
"Bằng việc chúng ta có chung một kẻ thù, lý do này đủ rồi chứ?" Lúc này, Diệp Oản Oản nghiêm túc mở miệng.
Tư Dạ Hàn đưa ra điều kiện hạn chế, vậy nên có rất nhiều chuyện cô không tiện làm, muốn ra khỏi trường học cũng không dám, thực sự rất cần có một người hợp tác cùng.
Giang Yên Nhiên trầm ngâm một lúc lâu mới hỏi: "Tôi có thể biết lí do vì sao không? Vì sao cô đột nhiên lại muốn đối nghịch với Trầm Mộng Kỳ?"
Diệp Oản Oản cong môi cười: "Được chứ, cũng giống cô thôi, bởi vì cô ta mơ ước người đàn ông của tôi!"
"Người đàn ông của cô..." Giang Yên Nhiên hơikinh ngạc, đại khái cũng không quá tin tưởng việc Diệp Oản Oản có bạn trai.
Có lẽ Diệp Oản Oản cũng giống cô thôi, đơn yêu thầm một người đàn ông nhỉ?
Nghĩ đến đây, Giang Yên Nhiên cảm giác có vài phần đồng bệnh tương liên.
Thế nên, vừa rồi Diệp Oản Oản cố ý nói những câu khó nghe kích thích cô, thật ra chỉ muốn ngăn cô nghĩ quẩn sao?
Tuy rằng có một cái nhìn khác về Diệp Oản Oản, nhưng vừa mới trải qua một lần lừa gạt, Giang Yên Nhiên cũng không dễ dàng tin tưởng người khác như vậy, cảnh giác đáp: "Cô đừng tưởng tùy tiện nói vài câu tôi sẽ tin tưởng cô, tôi với cô vẫn là kẻ địch!"