Hồn Thuật
Tác Giả: VôSongLinh
Chương 382: Một Đường Bắc Tiến (17)
Mặt biển trong phạm vi năm ngàn mét ầm ầm rung động dữ dội. Từng lớp sóng cao hơn mười mét như từng con thú dữ lồng lên chồm lên kết giới cách biệt với ngoại giới do cô nàng sát thủ bố trí. Vòng kết giới này có tác dụng ngăn cách khu vực bên trong với thế giới bên ngoài. Dùng hắc ám lực lượng bố trí còn có thể che phủ, không cho lão đạo sĩ hay cô nàng nguy hiểm Nguyệt khám phá ra. Tuy nhiên bố trí một vị trí ẩn nấp và bố trí một khu vực để “ẩu đả” là hai vấn đề hoàn toàn khác nhau. Trong lúc chiến đấu, chỉ cần một công kích khủng bố đánh lên kết giới thì lập tức sẽ khiến vòng che phủ này bể tan thành. Việc đó cũng tương đương với những hành động của cả đội lộ ra ngoài ánh sáng. Cho nên nếu phải chiến đấu, tất cả các thành viên trong đội phải tuyệt đối cố gắng giữ nhịp đấu ở xa kết giới, tránh việc bị lộ khi nhiệm vụ vẫn chưa hoàn thành.
Ở giữa trung tâm, Vân Nhi như một vị nữ thần thánh khiết, toàn thân tỏa ra quang mang sáng ngời như lớp nước bàng bạc bao quanh lan tỏa ra bốn phía. Hai tay nàng liên tục kết ấn, liên tiếp điểm ra những mệnh lệnh phá giải phong ấn khiến cho cả một vùng biển rộng lớn bắt đầu rung động như thể động đất cấp mười hai.
Vòng ngoài, ba tiếng kêu vừa vội vàng gấp gáp lại vừa ẩn chứa phẫn nộ vang lên. Phía chính đông, cô nàng sát thủ và Kiệt Hào đang kịch liệt so đấu với một con linh thú hoàng đỉnh cấp họ nhà bướm. Con bướm màu đen khổng lồ to như chiếc máy bay trực thăng, dưới nhịp vỗ dồn dập của cặp cánh, thân hình vô cùng khéo léo không ngừng đảo qua đảo lại. Từ trên chiếc vòi trước ngực của con bướm, liên tục phun ra từng làn khói đen lan tỏa dần ra xung quanh. Làn khói đen được cấu thành từ lực lượng hắc ám, người lâm vào trong, không những toàn bộ các giác quan đều như bị bịt kín không phân biệt được đông tây nam bắc, linh thức cũng không cách nào nhận biết được cánh tay giơ trước mặt mà còn bị sa vào ảo cảnh, cả người mất kiểm soát.
Tuy nhiên, nhìn ra con linh thú mang lực lượng hắc ám, Văn Lục liền cử cô nàng sát thủ dùng hắc ám trị hắc ám, cùng Kiệt Hào đi theo trợ trận. Thiện nghệ sử dụng lực lượng hắc ám, cô nàng sát thủ còn chưa đợi làn khói đen đặc của linh thú họ nhà bướm tới gần đã vung tay, tạo cho Kiệt Hào một lớp màng bảo vệ, nhìn từ xa, giống như hắn bị nhốt vào trong một quả bóng lớn. Nhận ra được chỗ tốt của vòng bảo vệ, lòng tự tin của Kiệt Hào tăng lên rất nhiều, hét lớn một tiếng, hai tay liên tiếp vung lên, từng mũi phi sắc bén đao ào ào tuôn ra khiến con linh thú hoàng họ nhà bướm cũng phải rối rít tránh né.
“Choang…”
Tiếng kim loại va chạm kịch liệt phát ra từ trên lưng con linh thú nhà họ bướm, tiếp đó thân ảnh cô nàng sát thủ hiện ra, cặp mày phượng khẽ nhíu. Thường thường, điểm yếu của những con linh thú họ nhà côn trùng đều nằm ở vị trí khe nối giữa hai lớp giáp xác trên người hoặc khe nối giữa các chi. Nàng đã chọn vị trí nối tiếp giữa hai tấm vỏ giáp trên lưng con linh thú để tung ra một kích trí mạng tuy nhiên hiệu quả có vẻ nằm ngoài sự suy đoán của nàng. Con linh thú hoàng họ nhà bướm này ngay cả những chỗ nối cũng cứng rắn vô cùng, trùy thủ của cô nàng sát thủ cũng chỉ để lại một vết mờ trên đó.
Bất quá sau một kích thất thủ, thân ảnh cô nàng sát thủ lập tức biến mất, để lại con linh thú bị chọc giận nổi điên. Kiệt Hào đang thong thả phi từng mũi phi đao được hình thành từ kim lực lượng thấy con linh thú hoàng nhà họ bướm khổng lồ như chiếc trực thăng bất chấp tất cả ủi tới thì lạnh toát sống lưng, chẳng quản ba bảy hai mốt vứt ra một đám phi đao rồi co cẳng chạy vòng. Vừa chạy Kiệt Hào vừa ngoái cổ lom lom nhòm về phía sau, không nhìn thì thôi, vừa nhìn hắn đã hét toáng lên:
- Lừa người rồi. Ai bảo họ nhà bướm không bay được hình vòng tròn nhỏ?
Tiếng cô nàng sát thủ như điềm tĩnh như nói nhỏ bên tai:
- Được rồi, đội trưởng giao nhiệm vụ chỉ là kiềm chân chứ không phải tiêu diệt nó. Chỉ cần chọc giận khiến nó không để ý tới Vân Nhi là được rồi.
Kiệt Hào vẫn không yên lòng quát:
- Nhưng ta không chạy lâu được. Cứ đà này chả mấy chốc nó chọc vòi vào người à…
Hương bật cười. Cái vòi của con bướm to như cây cột điện, chọc nhẹ cái, cả người Kiệt Hào chắc dẹp lép như quả bóng bị xì hơi quá. Chẳng qua thấy con linh thú hoàng họ nhà bướm không những có thể bay vòng tròn mà còn bay rất linh hoạt, cái vòi chỉ cách mông Kiệt Hào một mét khiến hắn mặt mày xanh lè thì không đành lòng nói:
- Được rồi, hai người thay phiên nhau chọc giận nó.
Nói đoạn, thân ảnh nàng lại lần nữa hiện ra trên lưng của con linh thú. Vượt qua cấp chín, Mầm Thế Giới tự thành Tiểu Thế Giới, tự thành không gian, giờ ngoại trừ những tu luyện giả vượt qua cấp chín lĩnh ngộ cực kỳ xuất sắc về không gian mới mong bắt được hình bóng nàng. Một khi nàng trốn vào Tiểu Thế Giới, ngay cả linh thú hoàng họ nhà bướm đen khổng lồ đỉnh cao trước mắt cũng không cách nào xác định được lúc nào nàng biến mất, lúc nào nàng chui ra khỏi Tiểu Thế Giới mà tập kích. Nếu nói không gian Ngũ Hành được ví như một quả bóng xà phòng cực kỳ to lớn ở giữa bầu trời vũ trụ thì Tiểu Thế Giới của mỗi tu thuật giả liền như một quả bóng nhỏ xíu bám lên bề ngoài hoặc thậm chí còn lọt hẳn vào bên trong quả bóng lớn đó. Cho nên mới có những giao tiếp giữa hai không gian. Mỗi lần tu thuật giả Đại Việt mở ra Tiểu Thế Giới hay tu luyện giả trên địa cầu mở ra không gian riêng biệt của mình, đều tạo thành một dạng rung động đặc biệt giữa hai không gian giống như làn nước bỏ xuống hòn đá, dù nhẹ tới đâu vẫn có những làn sóng lan ra, đây cũng là điều bất lợi khiến các tu luyện giả khác nếu tinh ý liền có thể phát hiện ra.
Tuy nhiên vẫn có trường hợp đặc biệt cho những người tu thuật giả Đại Việt tu luyện lực lượng hắc ám. Năng lượng hắc ám ngoài khả năng che giấu cực kỳ tốt như thủy lực lượng thì còn có khả năng mê hoặc. Khi Tiểu Thế Giới của họ mở ra, kẻ địch hoàn toàn không cách gì phát hiện ra những rung động đặc trưng chỉ xuất hiện khi hai không gian hình thành cánh cửa giao tiếp đó. Bởi vậy tất cả những sách vở, công pháp, khi nói tới tu thuật giả Đại Việt tu luyện hắc ám lực lượng thì đều thêm một câu. “Bọn họ là trời sinh sát thủ, mọi hình thái ẩn nấp của những sát thủ khác đều nằm trong không gian, còn họ thì đã vượt qua ranh giới không gian rồi”
Trùy thủ đâm xuống, một tràng hoa lửa bắn ra giữa vùng giao tiếp. Lần này, cô nàng sát thủ không chạy trốn vào Tiểu Thế Giới như lần trước mà thân ảnh khẽ đung đưa, thoáng chốc đã vọt ra xa. Quả nhiên, nàng đã thành công chọc giận con linh thú hoàng trước mắt. Một linh thú hoàng cao cao tại thượng như nó, nào có khi nào bị hai tên nhóc con vờn đi vờn lại như lúc này, không muốn nối xung cũng không được. Nó bỏ qua Kiệt Hào, cái vòi quay sang phía cô nàng sát thủ phun ra một lượt khói đen bao phủ, rồi cặp cánh khẽ phất, cả thân thể khổng lồ bỗng nhiên quay ngoắt ra phía sau, không những thế còn biến mất khỏi vị trí cũ, mà thình lình xuất hiện trước mặt Hương, khiến nàng hoảng hốt vội vàng chui vào Tiểu Thế Giới. Mà ở xa, Kiệt Hào đứng lơ lửng trên không trung đang thở phào một hơi, nhìn thấy cảnh trước mắt xém chút cắn vào lưỡi, quay đầu chạy biến…
Ở phía bắc, tình huống của Hàm Tiếu tiểu muội và Vân Trọng có vẻ khả quan hơn một chút. Chỉ thấy Hàm Tiếu tiểu muội một tay chống lên chiếc quan tài, một tay vuốt mồ hôi trên trán, miệng thở hổn hển. Dưới chân nàng là một con linh thú hoàng họ nhà rùa khổng lồ. Chỉ tính riêng cái mai trên lưng cũng rộng bằng một chiếc sân bóng đá. Đầu con linh thú hoàng này có một cái sừng hoàng kim sáng loáng. Mà những chỗ không có mai trên mai dưới che chắn thì đều có lớp vảy vô cùng cứng rắn xếp xen kẽ như vẩy cá. Làm Hàm Tiếu tiểu muội đau đầu là cái đuôi đầy gai nhọn sắc bén của con rùa thỉnh thoảng lại vung vẩy, tạo thành những lưỡi đao phong mạnh mẽ chém lên khiến nàng phải chật vật tránh né.
Vân Trọng bay tà tà ở phía sau đuôi con linh thú nhìn thấy bộ dạng của Hàm Tiếu tiểu muội thì khoái trá ngoác miệng ra cười:
- Hô hô! Còn nói người ta là “cẩu xực kim quy” đi. Giờ thì sao… hô hô… không biết hạ khẩu chỗ nào hử?
Hàm Tiếu tiểu muội nghe xong tức giận đến bộ ngực kịch liệt phập phồng. Lúc trước thấy Vân Trọng vác đại phủ song nhận, hết chém góc này, bổ góc nọ đều không tạo ra chút thiệt hại nào tới con linh thú hoàng, khiến nàng chót mở miệng gọi hắn là chó ngoạm rùa, hạ khẩu chỗ nào cũng vô dụng.
Ai ngờ, nghe nàng nói xong, Vân Trọng không những không giận mà còn nhếch miệng ra cười:
- Có giỏi, lên mà đập.
Hàm Tiếu tiểu muội nghĩ mình có ngọn lửa màu tím, độ nóng tuyệt đối là kinh khủng, đủ để thiêu đốt cái mai rùa cứng rắn kia lập tức hăng hái vác quan tài lao lên.
Qua một hồi, nhảy đông nhảy tây, hết đập lại phang đều vô tác dụng. Tức nhất là con linh thú còn thỉnh thoảng thò cái đầu ra nhếch hai khóe miệng như thể cười nhạo hai tên nhóc con không biết lượng sức mình, khiến máu nóng xồng xộc lên não, nàng đập càng hăng, tàn lửa màu tím văng tung tóe.
Con linh thú hoàng vẫn chẳng chút nào để ý tới sự hung hãn của Hàm Tiếu tiểu muội và Vân Trọng, đủng đỉnh bơi về phía trung tâm, hòng ngăn cản Vân Nhi giải khai phong ấn.
Phải nói, người bố trí linh thú hoàng họ nhà rùa này trông coi phong ấn là cực kỳ hợp lý. Mặc dù sức chiến đấu của nó là thấp nhất trong ba con linh thú, nhưng tác dụng trông coi phong ấn thì nhất định là chiếm vị trí đầu.
Nhìn bộ dạng đủng đà đủng đỉnh đi dạo như trêu tức của linh thú hoàng họ nhà rùa, Hàm Tiếu tiểu muội quýnh cả lên, vội vã đeo quan tài lên lưng rồi nhảy xuống phía sau, túm lấy cái đuôi của con rùa, miệng ngọc yêu kiều quát:
- Còn đứng ra đó mà cười, mau lại đây giúp… giúp một tay…
Vân Trọng lúc này cũng ý thức được tình huống nghiêm trọng, hấp tấp bay xuống túm lấy đuôi, mắm môi mắm lợi kéo.
Sau ba phút, cả Hàm Tiếu tiểu muội và Vân Trọng mặt mày đỏ bừng đều được con linh thú hoàng… kéo đi một đoạn dài. Đọ sức với rùa khổng lồ? Đúng là một ý nghĩ khôi hài.