Hồn Thuật
Tác Giả: VôSongLinh
Chương 362: Vây Khốn
Linh Thú Hoàn trúng phải một đập của Hàm Tiếu tiểu muội bay đi gần với tốc độ của thuấn di, thoáng chốc đã xuất hiện trước mặt Hỏa Phượng Hoàng. Không ai để ý tới lực đạo khổng lồ như vậy khiến cho Linh Thú Hoàn dù cứng rắn cũng xuất hiện một vết nứt nhỏ.
Hỏa Phượng Hoàng cũng biết đây là cơ hội cuối cùng, cấp tốc điều động lực lượng tinh thần, vừa ngăn cản tia linh hồn chủ nhân thôn phệ, vừa tập hợp tung ra một kích hòng chiếm đoạt thân thể.
Một kích này, tuyệt nhiên không có đường lui, nếu thất bại, thân thể của nàng hiển nhiên sẽ bị chiếm đóng, mà linh hồn cũng bị thôn phệ không còn một mảnh, vĩnh viễn mất đi cơ hội luân hồi, siêu sinh.
Trước đòn phản kích “tuyệt mệnh” của Hỏa Phượng Hoàng, một tia linh hồn của chủ nhân nàng cũng phải nhượng bộ. Hơn nữa nhìn thấy Linh Thú Hoàn bay tới, hắn còn ân ẩn có nét vui mừng. Mặc dù không rõ ràng tác dụng của cái “vòng đeo tay” này lắm nhưng nếu với tốc độ bay khủng khiếp như vậy mà kích lên thân thể há chẳng phải khiến cho Hỏa Phượng Hoàng càng thêm bị thương. Như vậy hắn chỉ cần ẩn núp, tránh mũi nhọn rồi thừa thắng xông lên chiếm lấy thân thể chẳng phải thêm tiện nghi. Dù thân thể này có bị trọng thương, hắn cũng có biện pháp khôi phục nhanh chóng. Nhất là đám tu thuật trẻ tuổi Đại Việt này hiện tại đã là đèn cạn dầu, khó lòng gây nên sóng gió gì.
Nghĩ vậy tia linh hồn cường đại đắc ý lui về não hải, vừa tránh thoát đòn công kích tinh thần của Hỏa Phượng Hoàng, vừa để nàng phải điều khiển thân thể va chạm với “vòng đeo tay” kia.
Tuy nhiên… hắn sai rồi, chỉ thấy Linh Thú Hoàn vừa bay tới sát thân thể Hỏa Phượng Hoàng những tưởng sẽ xảy ra va chạm kịch liệt thì nó đột nhiên dừng lại, lóe sáng. Từ trước mặt Linh Thú Hoàn hiện ra một lỗ hổng giống như lỗ đen vũ trụ khiến cả Hỏa Phượng Hoàng lẫn tia linh hồn cường đại đang ẩn núp cũng ngẩn người không hiểu ra làm sao.
- Không ổn…
Trong lúc tia linh hồn cường đại cảm giác không ổn kinh hô đang muốn lao ra lần nữa chiếm đoạt thân thể thì Hỏa Phượng Hoàng đã nhanh hơn một bước, tung mình nhảy vào trong miệng hố đen vừa hiện ra.
Tia linh hồn cường đại chủ nhân của Hỏa Phượng Hoàng còn chưa kịp định thần đã thấy mình không những thất thủ mà còn bị đẩy ra ngoài khỏi thân thể Phượng Hoàng, trơ chọi đứng tần ngần trước hố đen mà không hiểu tại sao.
Chỉ có đám người Văn Lục ở phía đối diện là vui mừng rõ rệt. Đúng như Văn Lục suy đoán, Hỏa Phượng Hoàng là linh thú, lại thêm nàng phối hợp ắt hẳn sẽ thuận lợi vào trong Linh Thú Hoàn. Mà tia linh hồn kia vốn dĩ không thuộc về linh thú, cho nên nó bị loại ra phía ngoài. Khóe miệng luôn lạnh lùng của Hương sát thủ cũng không khỏi mỉm cười kích động:
- Thành công!
Đứng bên, Văn Lục vội quát:
- Thừa dịp hắn bệnh… lập tức lấy mệnh hắn.
Đám người Na Na cũng biết thời khắc quan trọng, ăn ý cấp tốc di chuyển vào vị trí của mình. Hương sát thủ cũng liên tục vươn tay kết thủ ấn, mà Văn Lục đứng phía đầu cũng đã vung đại đao mà xỉa về phía trước như những tướng sĩ ngoài trận cầm trường thương mà công kích quân địch.
“Công tập linh hồn… Hạc Trận lần nữa xuất kích”
Tia linh hồn cường đại, chủ nhân của Hỏa Phượng Hoàng nhìn thấy cảnh này thì sắc mặt kịch liệt biến đổi, trở nên kinh hoàng. Lúc trước có thân thể chống đỡ, hắn còn chật vật không chịu nổi. Hiện tại không có thân thể nếu trúng công kích này e rằng thần hồn câu diệt.
Bất quá rất nhanh sắc mặt dạng linh hồn của hắn biến ảo từ kinh hãi sang lạnh lùng:
- Muốn diệt bổn tọa? Các ngươi còn chưa đủ tư cách.
Nói đoạn toàn thân linh thể biến đổi, rung động kịch liệt. Vừa lúc này hư ảnh linh thú Hạc đã thuấn di tới trước mặt linh thể, mỏ hạc mở rộng, kêu lên một tiếng lanh lảnh khiến tia linh hồn vươn tay ôm đầu gào rống thống khổ.
“Viu…”
Hư ảnh linh thú hạc xuyên qua, linh thể đau đớn gào thét:
- Không…
Lời còn chưa dứt, toàn thân thể linh hồn liên tan biến như làn khói bị một cơn gió thổi qua.
Phía đối diện, đám người Văn Lục thở phào một hơi, cả nhóm cảm giác như chân tay rụng rời, nhanh chóng đáp xuống mặt đất nghỉ ngơi. xem tại
Hàm Tiếu tiểu muội vừa đáp xuống mặt đất vừa đặt cái quan tài có Kiệt Hào nằm bên trong ra bên cạnh, tay còn không ngừng đưa lên lau nước mắt, thảm thương hề hề nhìn sang phía Văn Lục mà hỏi:
- Hu hu! Cái này không tốt… không tốt chơi tý nào. Hu hu… không lẽ lần nào cũng nguy hiểm như vậy à Văn Lục đại ca?
Văn Lục cười cười:
- Thế nào? Sợ rồi hả cô bé? Nếu sợ thì hoàn toàn có thể từ bỏ đội ngũ, trở về làm thiên kim tiểu thư như trước đây. Chúng ta không ngăn cản.
Ánh mắt Hàm Tiếu tiểu muội vẫn ngập nước, chẳng qua ai cũng không nghĩ tới lúc này nàng đột nhiên hít sâu một hơi rồi nắm chặt nắm tay:
- Không thể nào. Hàm Tiếu không biết sợ. Hàm tiếu rất dũng cảm đấy…
Mọi người bật cười thoải mái. Thực lực yếu không đáng sợ, đáng sợ nhất là không có chí tiến thủ. Nếu trong đội có một người luôn luôn sợ sệt, lúc gặp nguy hiểm thì chân tay nhũn ra hoặc lâm trận bỏ chạy vậy cả đội toàn diệt cũng không phải là điều gì đáng kinh ngạc.
Hương sát thủ nhìn Hàm Tiếu tiểu muội gật gật đầu tán thưởng, vươn tay cách không hút Linh Thú Hoàn còn đang lơ lửng trên không trung trở lại.
“Phốc…”
Cánh tay vừa tiếp xúc với Linh Thú Hoàn đột nhiên sắc mặt cô nàng sát thủ trở nên trắng bệch, miệng cuồng phún máu khiến mọi người trong đội vô cùng kinh hãi. Văn Lục đứng ở ngay cạnh không chút do dự vươn chân tung ra một cước đạp bay Linh Thú Hoàn trên tay của Hương sát thủ ra xa, đập lên một đỉnh núi phát nổ dữ dội.
Nâng cô nàng đứng dậy, Na Na đứng bên vội vã thi triển mộc thuật chữa trị nội thương. Đợi cô nàng sát thủ bình tĩnh lại, mọi người mới kinh ngạc hỏi, chỉ nghe nàng khó khăn nói:
- Hắn… hắn… vẫn còn sống…
- Ai còn sống?
- Khụ khụ… Chủ nhân của Hỏa Phượng Hoàng… khụ… hắn không có chết. Hắn dựa theo tần số dung động linh hồn của Hỏa Phượng Hoàng, đánh lừa Linh Thú Hoàn để chui vào trong đó ẩn nấp. Những gì chúng ta nhìn thấy đều là ảo cảnh của hắn lừa. Hơn nữa tình huống lúc này cũng cực kỳ nghiêm trọng, Linh Thú Hoàn rạn nứt càng lúc càng lớn. Tin tưởng không lâu nữa hắn sẽ đột phá mà ra ngoài.
Nghe vậy sắc mặt mọi người lẫn nữa trở nên khó coi. Hàm Tiếu tiểu muội lại nước mắt ngắn nước mắt dài, luống cuống đi đi lại lại nói:
- Chết rồi… làm sao bây giờ…làm sao bây giờ?
Nói đoạn nàng reo lên:
- A! Chúng ta trốn thôi. Về gọi viện binh tới…
Hương sát thủ lắc đầu:
- Không kịp đâu. Hắn tiếp tục thôn phệ linh hồn của Hỏa Phượng Hoàng rồi. Chúng ta về môn phái cầu cứu e rằng không kịp. Nếu để hắn ra, lại bức hắn tới đường cùng, sợ rằng hắn sẽ kích hoạt Thất Sát Trận.
Mọi người nghe vậy đều nhíu mày nhìn về phía Văn Lục. Hiện tại hi vọng hắn tìm ra cách thoát khỏi tình huống nguy hiểm này. Văn Lục cười khổ nhún nhún vai nói:
- Nhìn ta làm gì? Tới nước này chỉ còn cách… liều…
Nói đoạn Văn Lục lấy từ trong Mầm Thế Giới ra một bông hoa, trong lúc mọi người kinh ngạc, hắn chọn lấy tâm hoa hình trái tim ở giữa rồi bẻ làm đôi. Một nửa đưa quẳng luôn vào miệng, nửa còn lại hắn lại tiếp tục chia ra làm hai phần. Một phần đưa cho Hương sát thủ, một phần đưa về phía thanh đại đao.
Một linh thể từ trên đại đao uyển chuyển bước ra, nhóm người Vân Trọng và Na Na đều vui mừng chào:
- Bạch Y Công Chúa…
Bên cạnh Vân Nhi nghi hoặc nhìn linh thể xinh đẹp trước mắt. Có vẻ như nàng không thể tưởng tượng nổi trong đại đao của Văn Lục lại giấu một người con gái xinh đẹp như vậy. Ánh mắt không khỏi thêm vài phần u oán nhìn hắn.
Cùng tâm trạng với Vân Nhi, Hàm Tiếu tiểu muội tò mò nhìn Bạch Y Công Chúa , rồi lại nhìn Văn Lục với ánh mắt đầy ý vị. Trong lòng thầm nhủ: “Không nghĩ tới lão đại cũng đào hoa đa tình nha. Đi làm nhiệm vụ mà vẫn còn “lầu son tàng kiều”. À… không đúng… phải gọi là “đại đao tàng kiều”. Đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong được”.
Văn Lục nhìn ánh mắt khinh bỉ của nàng cũng lười giải thích, chỉ giới thiệu qua loa:
- Đây là Bạch Y Công Chúa, người sẽ kề vai sát cánh cùng chúng ta.
Nói đoạn quay sang phía cô nàng sát thủ và Bạch Y Công Chúa nhanh chóng phân phó:
- Tình huống gấp rút, hai người mau dụng tâm hoa để khôi phục lực lượng tinh thần. Sau đó sẽ dựa vào Hương còn là chủ nhân của Linh Thú Hoàn mà kiềm chế tên kia. Nếu nhất cử tiêu diệt được càng tốt.
Những người khác mau chóng phát tín hiệu cầu cứu, rồi đề phòng xung quanh. Hi vọng viện binh sẽ kịp tới trước khi hắn thoát ra khỏi Linh Thú Hoàn…
Văn Lục phân phó xong công việc của nhóm người Vân Trọng thì Bạch Y Công Chúa và Hương sát thủ cũng đã phục dụng tâm hoa, khôi phục lực lượng linh hồn. Cả ba xếp bằng ngồi xuống ngay dưới mặt đất lưng núi Cấm.
Phía sau, Văn Lục và Bạch Y Công Chúa cũng ngồi xuống, vươn tay chạm vào bờ vai Hương sát thủ, lực lượng linh hồn ba người bắt đầu dao động nhanh chóng tìm tần số cộng hưởng.
Hương ngồi phía trước, cặp mày phượng khẽ nhíu, tay phải bắt quyết, vươn ngón trỏ chỉ về phía đỉnh núi mà Linh Thú Hoàn vừa va chạm, miệng ngọc khẽ quát:
- Lên…
Từ trong đỉnh núi bị tàn phá, Linh Thú Hoàn loạng choạng bay lên như thể bị say rượu. Hơn nữa không ngừng rung động kịch liệt hòng phá vỡ sự điều khiển của Hương mà trốn đi. Chỉ nghe cô nàng sát thủ khẽ hừ lạnh quát:
- Tất cả linh thú bên trong cấp cấp nghe lệnh. Lập tức tổng công kích kẻ xâm nhập cho ta.
Trong không gian của Linh Thú Hoàn, tia linh hồn cường đại, chủ nhân của Hỏa Phượng Hoàng đã lần nữa chiếm được thân thể Phượng Hoàng, một mặt sử dụng khế ước kiềm chế sự phản kháng của Hỏa Phượng Hoàng, mặt khác thi triển công pháp thôn phệ lực lượng tin thần hòng khôi phục lại thương thế của bản thân.
Cũng may cho nhóm người Văn Lục, công kích của Hạc Trận dù không có đạt hiệu quả như mong đợi nhưng lợi dụng tốc độ khủng bố cũng khiến tia linh hồn còn chưa kịp thu toàn bộ bản thân vào trong Linh Thú Hoàn, đã diệt một nửa lực lượng của hắn.