Hồn Thuật

Tác Giả: VôSongLinh

Chương 339: Hàm Tiếu Tiểu Muội(1)

Hai thân thể khổng lồ kim thân và thổ thân đứng quay lưng vào nhau công kích trước sau hai phía, đồng thời bảo vệ Na Na ở giữa. Chỉ riêng hai người biến thân khiến cho thung lũng nhỏ trở nên chật hẹp, lại lo lắng công kích phải những ngôi nhà người dân xa xa cho nên Kiệt Hào và Vân Trọng càng đánh càng rơi vào thế hạ phong. Lại thêm các tổ đội săn phần thưởng mặc dù có ít nhiều xích mích nhưng lúc này lại đoàn kết dị thường, mỗi đội chiếm lấy một phía, công kích càng thêm mãnh liệt.

Tuy nhiên bọn họ cũng không dám buông tay mà chém giết bởi vì cô nàng sát thủ thoắt ẩn thoắt hiện gieo rắc nỗi sợ hãi ở xung quanh. Thực lực của nàng mặc dù thua kém nhiều người trong các tổ đội săn phần thưởng nhưng “ám sát thuật” của nàng quả là đăng phong tạo cực làm cho kẻ bị tấn công không tài nào biết trước nàng sẽ xuất hiện lúc nào và ray tay làm sao để mà tránh né. Kết quả là mấy tên hăng hái xung phong muốn lập công đều lãnh đủ thiệt thòi. Tất cả những người bị công kích chỉ thấy bóng nàng chớp nhoáng trước mặt lập tức cổ mát lạnh, tư duy dần dần ảm đạm. Mà người ngoài thậm chí còn không phát hiện ra, chỉ tới khi có một tên tu luyện giả của Huyết Tộc bị “ám sát hụt” hô lớn cảnh báo tất cả mới cẩn thận đề phòng.

Tên Huyết Tộc này sở dĩ bị ám sát mà không chết không phải là do tài năng của cô nàng sát thủ có vấn đề mà là do cấu tạo thân thể của hắn quá đặc biệt. Huyết tộc bình thường ngoại trừ trái tim ra, những bộ phận trí mạng khác của nhân loại khác đều không có tính áp dụng cho bọn họ. Cô nàng sát thủ cũng biết điều này cho nên khi áp sát lập tức một kích trí mạng vào trái tim, nhưng là trái tim của tên Huyết Tộc này lại khác người, nằm trọn sang vùng ngực… bên phải. Không biết là do bẩm sinh hay hắn dùng bí thuật để đẩy trái tim sang phải, nhưng hiển nhiên cấu tạo khác người này của hắn đã cứu hắn rất nhiều lần và lần này cũng không ngoại lệ, không những nhặt lại được tính mạng mà còn “có công” phát hiện ra sự tồn tại của cô nàng sát thủ.

Sự nhắc nhở của tên tu luyện giả Huyết Tộc làm mọi người trong các tổ đội săn phần thưởng càng thêm cẩn thận khiến cho Hương sát thủ khó lòng ra tay. Nàng cũng biết đối mặt với mình không phải là những đệ tử của các thế lực mà là những “lão luyện giang hồ” kinh nghiệm sinh tử còn gấp nhiều lần so với số tuổi của nàng, bởi vậy nàng cũng không dám mạo hiểm xông vào giữa trận địa của bọn họ mà ám sát.

Kiệt Hào và Vân Trọng cũng đang gặp tình huống cực kỳ nguy hiểm. Muốn bảo vệ người nhà Văn Lục cho nên hai người biến kim thân cùng thổ thân thành khổng lồ. Chẳng qua cây cao thì đón gió, mọi công kích đa dạng hoa lệ đều đổ dồn về phía hai người, bởi vậy dù có lực phòng thủ cực kỳ mạnh mẽ dưới tình huống này cũng trở nên te tua, vết thương chồng chất.

Càng làm cả hai lâm vào bối rối là phía đối thủ có một nhân vật đặc biệt nổi trội, làm hai người đau đầu không ít. Kẻ này không khác bộ tộc người lùn là bao nhiêu, cao chỉ nhỉnh hơn một mét, thân hình mập mập khiến nhìn kiểu gì hắn cũng giống một cục thịt tròn vo di động. Tuy nhiên không có bất cứ kẻ săn phần thưởng nào có mặt dám khinh thường cười cợt hắn, bởi vì hắn là đội trưởng của tổ đội hoàng tước, trên người diện trang phục màu hoàng kim chói lọi.

Vũ khí của kẻ này lại càng khiến người chú mục, không phải một pháp bảo mà là trọn một bộ… bài tây. Hiện tại chỉ thấy hắn cười hắc hắc, vung cánh tay ngắn tròn của hắn lên, một quân bài mười cơ bay ra án ngữ ở trước mặt Kiệt Hào. Lá bài với sức mạnh gấp nhiều lần lá bài số hai vừa bay ra khỏi tay liền phóng lớn tới hơn mười mét, sau đó xoay tít như một phi tiêu khổng lồ bay tới hòng chém đứt nắm đấm kim thân của Kiệt Hào.

Giữa kim thân màu bạc to lớn như quả núi, Kiệt Hào hừ lạnh một tiếng, cánh tay khổng lồ như đoàn tàu thoáng chốc biến ảo, cả cánh tay đột ngột biến thành một lưỡi kiếm sắc bén chém về phía lá bài:

“Viu viu…”

Lưỡi kiếm sắc bén mặc kệ tốc độ xoay lớn của quân bài số mười, nhẹ nhàng vạch ra một đường xuyên qua khiến quân bài bị cắt làm đôi, vết cắt cực kỳ “ngọt” khiến hai mắt tên đội trưởng đội Hoàng Tước tối sầm xuống, khuôn mặt cực kỳ phẫn nộ.

Kiệt Hào chém rớt một lá bài số mười của đối phương cũng không có chút nào đắc ý. Thoáng chốc đối phó với đội trưởng đội Hoàng Tước đã khiến hắn lãnh chọn hơn mười công kích của những kẻ “cơ hội” làm hắn đau đến nhe răng trợn mắt, kim lực lượng tiêu hao trầm trọng, ngay cả kim thân khổng lồ cũng nhỏ lại một vòng.

Sau lưng Kiệt Hào, Vân Trọng cũng đang vung tay của thổ thân thành những tàn ảnh tạo thành một tấm khiên bảo vệ vững chắc trước những công kích của đội Đường Lang cùng bốn đội săn phần thưởng khác.

Mặc dù mấy đội săn phần thưởng đang chiếm hết thượng phong nhưng cũng không thể không cảm khái cùng kinh ngạc. Bọn họ hầu hết đều là những người có tu vi tương đương Kiệt Hào và Vân Trọng, nhưng là bọn hắn ai chẳng có mấy trăm năm tuổi trở lên lại kinh qua nhiều sinh tử, cho dù đệ tử của các thế lực có hơn một cấp tu vi, bọn họ cũng tự tin có thể đánh bại. Không nghĩ tới lần này đến Đại Việt, chỉ hai người thôi, hơn nữa còn là hai thanh niên chưa đầy ba mươi tuổi đã đánh ngang tay với năm đội săn phần thưởng, bảo sao bọn họ không kinh hãi. Duy chỉ có Văn Lục là biết, sau chuyến đi tới Địa Cầu Đại Hội Giới, không chỉ mấy người trong tổ đội quái vật số mười hai đều có tiến triển mạnh mẽ mà ngay cả các thành viên còn lại trong đội ngũ tu thuật giả trẻ tuổi Đại Việt cũng vượt một hai cấp khiêu chiến là chuyện bình thường.

Ra khỏi Địa Cầu Đại Hội Giới Vân Trọng và Kiệt Hào tu vi đều ở mức cấp tám viên mãn kim thuật cùng thổ thuật, bất quá dù là khiêu chiến cấp chín viên mãn tu luyện giả thông thường hai người cũng không chút nào rớt xuống hạ phong.

Cùng đạt tới cấp tám viên mãn còn có Hương sát thủ, cùng Lung Quang. Người có tu vi thấp nhất đội là cô bé “hoa vương”… Na Na, nàng mới chỉ đạt cấp tám trung cấp mộc thuật. Văn Lục là người có tu vi “dậm chân tại chỗ”, vẫn là hồn thuật và thể thuật đều ở cấp tám viên mãn. Sở dĩ tu vi của hắn không có chút tiến triển là bởi vì giữa cấp tám và cấp chín là một bước chuyển biến cực kỳ to lớn của tu thuật giả Đại Việt. Nó đánh giấu việc phát triển tử Mầm Thế Giới sang Tiểu Thế Giới, cho nên không phải cứ mở rộng Mầm Thế Giới ra là được, mà còn cần một loại “lĩnh ngộ” làm cho Mầm Thế Giới biến chuyển về bản chất để trở thành một Tiểu Thế Giới chính thức.

Văn Lục mặc dù tu luyện hồn thuật khiến tinh thần, linh hồn cùng sức phân tích, suy luận của hắn cực kỳ cường đại nhưng Mầm Thế Giới của hắn mang tới sáu loại lực lượng khiến hắn muốn lĩnh ngộ để tiến cấp là điều cực kỳ khó khăn, những tu liệu tham khảo của các vị tiền bối đều không có tính áp dụng đối với hắn. Cho nên tu vi của Văn Lục vẫn dậm chân tại chỗ là điều bình thường không có gì ngạc nhiên, bất quá ai cũng không dám khinh thường sức chiến đấu của hắn.

Cuộc chiến giữa thung lũng rộng lớn kéo dài từ sáng tới trưa. Giữa các đội săn phần thưởng và hai người Kiệt Hào, Vân Trọng đều kịch liệt chiến đấu, chiêu chiêu đều toàn lực khiến cả hai bên đều mệt mỏi trật vật.

Hiện tại thổ thân và kim thân của Vân Trọng và Kiệt Hào đều co lại chỉ bằng căn nhà ba tầng bình thường, công kích của mười đội săn phần thưởng hầu như bao phủ toàn bộ thân hình hai người bọn họ khiến thổ thân cùng kim thân thủng lỗ chỗ, nơi tròn, nơi méo, muốn bao nhiêu chật vật liền có bấy nhiêu.

Bất quá bên phía mười đội ngũ săn phần thưởng cũng không khá hơn là bao. Thanh kiếm của đội trưởng đội Đường Lang đã rạn nứt, quang mang bao phủ cũng ảm đạm đi nhiều. Mà đội trưởng đội Hoàng Tước lúc này cũng tràn ngập giận dữ tung ra lá bài K mang theo uy áp của một vi vua tràn ngập oai nghiêm.

Tính từ lá bài J trở về sau, mỗi quân bài được tung ra đều tự động biến thành một vị chiến tướng, lực lượng cực kỳ cường đại. Hiện giờ, vị chiến tướng đầu đội vương miện thực lực thậm chí đạt tới cấp chín viên mãn, Kiệt Hào trông thấy phải cũng nhếch miệng cười khổ.

Mà phía sau lưng Kiệt Hào, khuôn mặt Vân Trọng cũng kịch liệt co quắp một trận. Tên đội trưởng đội Đường Lang lúc này cũng không biết nổi khùng cái gì, giơ tay phi thanh bảo kiếm đi, lực công kích cũng khiến những người còn lại của các đội ngũ săn phần thưởng cũng sợ hãi lùi lại mấy bước không dám để tia lực lượng từ thanh bảo kiếm ảnh hưởng.

Hai tên đội trưởng Đường Lang và Hoàng Tước đều nhếch miệng cười đắc ý: “Để xem chuyến này ngươi đón đỡ kiểu gì?”.

Hai tên đội trưởng cười còn chưa trọn vẹn, chợt hoảng hốt biến sắc, đồng loạt quát lớn:

- Khốn khiếp! Ngươi dừng mau lại cho ta.

- Chết băm! Ngươi mới phải dừng lại…

Làm các thành viên của mười tổ đội săn phần thưởng há hốc mồm là ở giữa hai luồng công kích, Kiệt Hào cùng Vân Trọng bất ngờ xoay người, hai khổng lồ đâm vào lòng đất… bê trọn căn nhà nhỏ của gia đình Văn Lục rồi cấp tốc chạy ra ngang ra ngoài. Ngay lúc đó chiến tướng quân bài K cùng thanh bảo kiếm nhất tề lao tới:

“Oanh… oanh… oanh…”

Đang trong lúc cả thung lũng ngập tràn tiếng nổ cùng tiếng rít gào của các loạt công kích, bỗng nhiên một giọng nói “ngây thơ” hồn nhiên vang lên bên tai mọi người:

- Ý! Chỗ này thật là đông đúc mà! Nhiều người chơi thật là vui nha….

PS: Độc giả đọc xong nhớ "Thanks" ủng hộ tác giả nhé! Mọi ý kiến đóng góp xin vào đây!!: tangthuvien /forum/showthread.php?t=53996 xem tại


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play