Hồn Thuật
Tác giả: Vosonglinh
Chương 243: Địa Cầu Đại Hội Giới
Nguồn: Tàng Thư Viện
Lão già thuộc Nhẫn Giả nói xong mỉm cười hòa ái. Bất quá tất cả đều biết cái gọi là “điểm tới là dừng” từ lâu đã không còn ý nghĩa, trừ khi không muốn sống nữa. Cho nên kỳ Địa Cầu Đại Hội Tu Luyện Giả lần này tuyệt đối sẽ có nhiều người bỏ mạng nhất.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, không đề cập tới việc lợi ích tổng thể của thế lực, của môn phái. Chỉ riêng các kỳ trân địa bảo tích góp cùng phát triển bao đời nay trong Địa Cầu Đại Hội Giới cũng đủ cấu thành hấp dẫn trí mạng đối với mỗi tu luyện giả trẻ tuổi. Thậm chí còn có nhiều bảo vật ngay cả các lão bất tử tu vi cao thâm cũng thèm đỏ mắt.
Thực tế Địa Cầu Đại Hội Giới là một không gian riêng biệt có linh khí bức người nằm sát cạnh không gian ngũ hành. Trước đây nhiều năm, một tu luyện giả cấp không gian tình cờ phát hiện ra. Sự việc trở nên phức tạp khi tin tức về “tiểu không gian” này lộ ra, toàn bộ các thế lực trên địa cầu đều biết được. Lúc đó những thiên tài địa bảo được phát hiện trong tiểu không gian đủ làm tất cả các tu luyện giả lâm vào điên cuồng. Ngay cả những lão bất tử, những người đứng đầu nắm một thế lực trong tay cũng phải tim đập nhanh mấy nhịp. Ngay lúc tưởng trừng như sẽ xảy ra đại chiến giữa các thế lực hòng tranh giành quyền kiểm soát tiểu không gian nọ thì một vị trưởng lão tình cờ đưa ra một ý tưởng… chính là đem tiểu không gian làm… của chung.
Ý tưởng dường như điên rồ này hóa ra lại được các thế lực chấp nhận. Lúc đó tiểu không gian được đặt tên là Địa Cầu Đại Hội Giới, lấy việc tranh đấu của các tinh anh trẻ tuổi để giành tư cách đi vào đó sưu tầm bảo vật.
Bên ngoài Địa Cầu Đại Hội Giới lại được tất cả các thế lực tập hợp lại sức mạnh tạo nên một trận pháp phòng ngự khổng lồ. Thử tưởng tượng xem, mỗi một thế lực có một kiểu kết giới riêng, cho dù có thể phá vỡ một hai kết giới của các thế lực khác thì liệu có ai phá vỡ được tất cả? Chìa khóa của các trận pháp bao phủ được đúc kết vào trong mười khối ngọc bội và do mười thế lực đứng đầu cất giữ. Đương nhiên các thế lực đó phải cất giữ vật đó như bảo vật trấn tông không thể để cho thế lực khác chiếm đoạt, nếu không thế lực nào đoạt được ngọc bài này liền được thay thế vị trí của thế lực đánh mất. Đó là trên mặt lý thuyết, thực tế có thế lực yếu hơn mười nào dám cướp đoạt ngọc bài tượng trưng cho chìa khóa đó, vì theo ngầm định của mười thế lực rằng bất cứ thế lực nào muốn cướp đoạt ngọc bài của mười thế lực liền bị tất cả mười thế lực đứng đầu công kích. Cho dù ngươi dùng biện pháp minh hay ám để dành được ngọc bài vẫn bị công kích.
Tình huống mới lại nảy sinh, giả sử một trong mười thế lực muốn cướp ngọc bài của những thế lực khác thì sao? Đơn giản, thế lực đó liền bị chín thế lực kia công kích tới diệt môn thì thôi. Bởi vậy các thế lực dù thèm muốn vô cùng nhưng vẫn không có dị động, trừ khi tự tin với sức mạnh của thế lực mình đủ địch lại toàn bộ tu luyện giả trên địa cầu. Nếu mà đánh tan toàn bộ các thế lực trên địa cầu, vậy thì với sức mạnh đó liền chiếm đoạt lấy tiểu không gian cũng không có ai còn dám dị nghị gì rồi.
Tiểu không gian gọi là Địa Cầu Đại Hội Giới giống như một mảnh đại lục khổng lồ được chia làm hai, thượng giới và hạ giới. Thượng giới chính là nơi bị tu luyện giả vô danh kia phát hiện ra, cũng là chiến trường mà các thế lực triển khai tranh đoạt kịch liệt. Nơi này hầu hết các thiên tài địa bảo siêu cấp đã bị các thế lực cướp đi. Tuy nhiên nơi đây linh khí nồng đậm, dù có bị các thế lực khai thác điên cuồng nhưng vì thời gian thăm dò và khai thác quá ngắn, chưa kịp tìm hiểu hết thì ý tưởng đem Địa Cầu Đại Hội Giới làm của chung ra đời, cũng từ đó tiểu không gian liền bị phong bế cho tới khi đến các kỳ Địa Cầu Đại Hội Tu Luyện Giả. Cho nên thực tế ở hạ giới vẫn còn vô số những bảo vật, quáng thạch, linh dược… chưa được khai thác. Lần này dù đại hội chỉ tổ chức cho các tinh anh khảo nghiệm tranh đoạt ngọc bội ở thượng giới cũng khiến cả đám đệ tử các thế lực hưng phấn không thôi. Chỉ cần có cơ duyên, dù không thể đoạt được nhiều ngọc bội, dù thế lực có thua đi chăng nữa thì những thiên tài địa bảo tìm được sẽ là vật trong túi, khi đó còn lo không phất như diều gặp gió hay sao? Nghe nói trong Địa Cầu Đại Hội Giới nhiều nhất chính là linh dược tăng trưởng tu vi, thậm chí còn có linh dược tăng cường lực lượng linh hồn. Nghe tới điều này Văn Lục cũng phải động dung, tim không khỏi nảy lên vài nhịp khiến hắn phải lẩm bẩm một hồi:
“Lòng tham là con đường đi xuống địa ngục… Lòng tham hại chết người”
Lúc sau hắn thở dài: “Nhưng mà không tham không được a”.
Giống như người ta xếp hai cái bánh chồng lên nhau, Địa Cầu Đại Hội Giới là hai mảnh đại lục vô cùng rộng lớn nằm song song trên dưới. Ở giữa trung tâm của mảnh đại lục phía trên cũng chính là giữa thượng giới có một thông đạo. Tu luyện giả vượt qua kết giới bên ngoài, bước vào thông đạo liền có thể được truyền tống đi xuống mảnh đại lục to lớn hơn nằm bên dưới cũng chính là hạ giới. Nơi này mới chính là nơi tồn tại số lượng thiên tài địa bảo tới mức kinh khủng khiến kẻ đau tim nhìn thấy cũng phải chết bất đắc kỳ tử, đức phật toàn năng cũng phải nổi lòng tham. Thậm chí có nhiều tu luyện giả nghĩ Địa Cầu Đại Hội Giới chính là “đứa con” của không gian ngũ hành, nếu không làm sao lại có nhiều kỳ trân địa bảo tới vậy.
Phần thưởng ười thế lực đứng đầu cũng chính là những xuất cho các tinh anh trẻ tuổi đi vào tầm bảo. Thế lực đứng đầu được mười suất, thứ hai được chín suất… cứ như vậy cho tới thế lực đứng thứ mười được duy nhất một suất. Theo quy định, trong quá trình tầm bảo tuyệt đối nghiêm cấm các đệ tử tinh anh đấu đá nhau. Dựa theo thông tin ngọc bội lưu lại trên những người tầm bảo ra ngoài, nếu có hình ảnh hãm hại đồng môn hoặc người của thế lực khác liền bị toàn bộ các thế lực trên địa cầu truy sát. Đương nhiên, nếu kẻ nào đó trong quá trình tầm bảo bị linh thú trong hạ giới giết hoặc chết vì do kỳ trân địa bảo nào đó gây ra thì không trách ai được.
Những hấp dẫn trên đủ để cho các tinh anh của các thế lực đỏ mắt, ai cũng mong mau mau tổ chức thi đấu để giành thứ hạng cao về cho thế lực bên mình. Khi đó không những có cơ hội tầm bảo ở thượng giới mà ngay cả hạ giới biết đâu cũng có một vài xuất tham dự?
Nhìn những ánh mắt nóng bỏng tham lam của tinh anh các thế lực, lão già Nhẫn Giả cũng nhịn không được cảm khái. Khi còn trẻ tuổi, lão cũng có tư cách vào thượng giới thi đấu a. Đáng tiếc, đó không phải “thiên đường tầm bảo” giống như bọn họ tưởng tượng mà đó chính xác phải là địa ngục. Cơ may luôn đi kèm với nguy hiểm, dù lão muốn nhắc nhở tinh anh Nhẫn Giả phải cẩn thận nhưng lực bất tòng tâm. Nhẫn giả bọn họ không được phép tiết lộ chút nào về bản đồ cũng như các tình huống trong Địa Cầu Đại Hội Giới cho tinh anh trẻ tuổi. Đối với một Nhẫn Giả đúng tư cách thì mọi hiểm nguy phải do tự mình vượt qua, mọi địa hình, mọi tình huống phải do mình tự tìm hiểu, nếu không sẽ không đủ tư cách là một Nhẫn Giả chân chính.
Các thế lực khác chưa tiếp xúc với Địa Cầu Đại Hội Giới thì không nói, nhưng các thế lực đã có hiểu biết ít nhiều về Địa Cầu Đại Hội Giới thì ngoài Nhẫn Giả và Phật Giáo ra thì tất cả các thế lực còn lại đều tiết lộ ít nhiều thông tin về thượng giới cho tinh anh của mình hòng đoạt được lợi ích cao nhất. Bởi vậy nhìn mặt các tinh anh của những thế lực này đều cảm thấy bọn họ mười phần tinh thần đủ cả mười, tất cả đều hưng phấn mong cho thi đâu nhanh chóng tổ chức.
Lúc này, ở giữa quảng trường rộng tới ngàn mét tròn, lão già Nhẫn Giả đang đứng ở vị trí chính giữa liền lùi ra ngoài hơn một trăm mét. Tiếp đó từ chín thế lực còn lại đứng đầu kỳ Địa Cầu Đại Hội Tu Luyện Giả lần trước lần lượt bước ra. Mười vị trưởng lão cầm mười tấm ngọc bài xếp thành một hình tròn có đường kính ba trăm mét. Tất cả mười trưởng lão sáu nam bốn nữ này bắt đầu vung tay thi triển những động tác mà trong mắt Văn Lục là kỳ quái. Cả quảng trường cũng dường như tĩnh lặng lại nhìn chằm chằm động tác của mười vị trưởng lão.
Được khoảng một giờ, các trưởng lão mồ hôi đầy mình, tay vẫn thi triển những kết ấn phức tạp. Ngay lúc các tinh anh muốn ngủ gật, ngọc bài trên tay mười vị trưởng lão bắt đầu sáng lên bừng lên. Đang đứng nhìn mười tấm ngọc bài, Văn Lục nghe thấy ở phía bên thế lực Bà La Môn vang lên tiếng kinh hô của một đệ tử tinh anh:
- Xem! Trưởng lão đã khởi động được ngọc bài rồi.
Các đệ tử đứng xung quanh cũng tán thành:
- Đúng thế! Xem sự cố sức của trưởng lão, cộng với thời gian dài như vậy, đủ biết kết giới bao quanh Địa Cầu Đại Hội Giới mạnh thế nào. Ngay cả có chìa khóa cũng mất nhiều thời gian cùng lực lượng như vậy, nếu muốn cường hoành phá kết giới thì không biết phải cần sức mạnh như thế nào a.
- Phải phải! Bất quá đó không phải là việc chúng ta lo. Ngươi nên suy nghĩ làm sao loại bỏ được con Ma Thú canh chừng gốc linh thảo đó đi. Nếu không chuyến này chúng ta tay không ra về à.
- Nghe nói sau khi truyền tống, các tinh anh sẽ được truyền tới một địa điểm ngẫu nhiên trong thượng giới. Như vậy thật là bất tiện a.
Người nữ trẻ tuổi đứng gần trên vị trí đầu cả người bịt kín vải đầy hoa văn chỉ để lộ hai con mắt nghe vậy nói:
- Các ngươi kiểm tra tinh thạch truyền tin của mình xem có sai sót gì không.
Mọi người trong đạo Bà La Môn đều cẩn thận lục lọi một hồi, tiếp đó đều gật đầu:
- Hẳn không có vấn đề gì.
Một tên đệ tử bất mãn nói:
- Sao không truyền tống các thành viên trong cùng một thế lực dồn vào một chỗ? Chia lẻ ra vậy lại tốn thời gian tập hợp.
Nữ tử thở nhẹ nói:
- Cũng không còn cách nào khác! Phải dùng tinh hạch truyền tin để tập hợp một cách nhanh nhất, nếu không ngươi cứ tự tử dần đi là vừa. Đối thủ của chúng ta quá mạnh. (.
Nói xong nàng liền liếc sang phía đám người Văn Lục đang đứng. Xem ra không chỉ phải đề phòng mười thế lực đứng đầu mà ngay cả mấy thế lực phía sau này cũng cực kỳ nguy hiểm.
“Uỳnh…”
Vừa lúc này, giữa trung tâm quảng trường, một đồ án hình tròn đường kính ba trăm mét chợt sáng bừng. Mười tấm ngọc bài trên tay mười vị trưởng lão cũng phát ra quang mang chói lòa rồi từ từ bay lên ra nhập vào cột sáng của đồ án. Ánh sáng của đồ án khổng lồ này như một đèn laser chiếu thẳng lên trời, mười tấm ngọc bài vù vù xoay quanh cột sáng. Các tinh anh và ngay cả nhiều vị trưởng lão đều hưng phấn nhìn truyền tống trận trước mắt, tim không khỏi đập mạnh vài nhịp.