Hồn Thuật
Tác giả: Vosonglinh
Chương 151: Vòng Đấu Bách Cường
Nguồn: Tàng Thư Viện
Sáu giờ sáng, mặt trời vừa ló dạng phía đông Đại Việt, những giọt sương sớm đung đưa nhẹ nhàng trên các phiến lá, trên những cánh hoa khiến cho tâm hồn người quan sát càng thêm bình thản an hòa.
Hôm nay đã là ngày thứ chín kể từ lúc bắt đầu hạng mục võ thuật của Việt Thuật Đại Hội. Chín ngày, nói dài không dài, nói ngắn cũng không ngắn, đủ để năm đỉnh núi trong tam cấp đồ án hoàn thành vòng loại đầu tiên của hạng mục võ thuật.
Nhiều người nói rằng, tu vi càng cao thì đánh nhau càng lâu. Thực tế thì câu nói này có phần đúng nhưng chưa hoàn toàn chính xác. Nó chỉ đúng đối với trường hợp hai đối thủ cân tài cân sức mà thôi. Tuy nhiên ở các cuộc chiến giữa các tu luyện giả này thì một điểm yếu cũng rât nhanh làm nên bại cục rồi.
Bởi vậy chín lượt thi đấu loại ở vòng một thực tế diễn ra chỉ trong vòng chín ngày.
Trong chín ngày này toàn bộ thành viên tổ đội quái vật số mười hai chính thức vang danh thiên hạ. Các trận đấu của bọn họ ngoại trừ trận đầu của Na Na và Vân Trọng có lâu một chút thì tất cả các lượt sau của mọi người đều hoàn thành nhanh chóng.
Đối với Hương sát thủ mà nói, trong chín trận đấu vừa qua nàng chỉ dùng có duy nhất một chiêu. Dưới con mắt của các đệ tử quan khán ở bốn phía đỉnh núi thì hầu như trong các trận đấu của nàng, người ta chỉ thấy nàng bỗng nhiên biến mất. Rồi sau đó đối thủ của nàng… lăn ra hôn mê. Điểu quỷ dị này khiến mỗi một đối thủ của nàng lên võ đài, nhìn thấy mặt nạ bạc của nàng thì đều không tự chủ được mà rùng mình mấy cái. Cho tới hiện tại, ngoại trừ các vị giám sát sử, các trưởng lão quan khán và mấy người tu vi cao cấp một chút như Văn Lục hay thủ hộ giả Lê mới phát hiện ra phương thức hoạt động của nàng, còn lại đều lâm vào sương mù, ngu ngơ khó hiểu.
Thực tế thì mỗi lần thi đấu, Hương đều thả ra lực lượng hắc ám vây quanh thân mình. Lực lượng này có tác dụng cũng không thua kém Vụ Ẩn của Văn Lục là bao, bởi vậy mới khiến mọi người lầm tưởng là nàng biến mất khỏi võ đài. Còn chiêu thức kết thúc đối thủ lại đơn giản tới không thể đơn giản hơn. Một phất tay của nàng mang theo lực lượng hắc ám tiến vào thân thể đối thủ. Lực lượng hắc ám này sẽ ăn mòn dần lực lượng tinh thần của hắn cho tới khi lâm vào hôn mê mới thôi. Nói rằng lực lượng ăn dần ăn mòn, thật ra là cách nói từ từ miêu tả. Chứ đương nhiên là trong trận đấu, cái tốc độ được gọi là “dần dần” này nhanh hơn tưởng tượng rất nhiểu. Bởi vậy mọi người đều lầm tưởng rằng ngay lúc nàng biến mất thì đối thủ cũng lập tức bị trúng đòn hôn mê. Không phải vậy… ngay hiệu lệnh của kết giới thông báo bắt đầu thì nàng đã vô thanh vô tức cấy lực lượng hắc ám vào người hắn rồi. Chỉ là lúc đó đối thủ vẫn chưa đề phòng mà thôi… Văn Lục nhìn nàng thi đấu cũng phải cảm khái:
“Phong cách của sát thủ a… ”
Kiệt Hào cũng không kém phần long trọng so với cô nàng sát thủ kia. Các trận đấu của hắn, hắn cũng chỉ sử dụng duy nhất một chiêu… phi đao. Tất cả chín trận đều không ngoại lệ, thấp thì hai ba mũi phi đao, nhiều thì rợp trời toàn phi đao, đánh cho đối thủ không có lực hoàn trả, nhanh chóng bị thua.
Văn Lục chiến đấu so ra hai người nọ thì “đa dạng” hơn một chút. Bất quá đông đảo đệ tử đều nhận định hắn chỉ có hai chiêu chính. Chiêu đầu hắn sử dụng toàn tung cước, vung tay đấm đá loạn xì ngầu cả lên. Tuy nhiên đối thủ chịu được hai cước của hắn hình như chưa có xuất hiện.
Chiêu thứ hai mà Văn Lục thường dùng, theo cách nói của đám đệ tử quan khán thì chính là “lấy pháp bảo đè chết người”.
Mọi người chỉ thấy có hai ba trận của hắn, hắn nhàn nhã móc ra mấy viên bi tròn tròn rồi quẳng cho đối thủ. Ít thì một viên, nhiều nhất cũng chỉ ba viên là đối thủ bị nố tới quay cuồng đầu óc, hôn mê bất tỉnh ngay lập tức. Mọi người đều đoán già đoán non hắn lôi đâu ra nhiều “pháp bảo” có sức nổ kinh người như vậy. Nếu để bọn họ biết “pháp bảo cấp cao” mà họ nói chỉ là mấy viên “đồ chơi cấp sáu” của Văn Lục, hơn nữa trong "Mầm Thế Giới" của hắn còn “tàng trữ” không dưới vạn viên Ngũ Hành Châu cấp tám cao cấp thì không biết sẽ choáng váng tới nông nỗi nào nữa.
Na Na và Lung Quang thì vất vả hơn một chút so với ba người Văn Lục. Tuy nhiên hai người bọn họ cũng chưa phải lấy vũ khí và triệu hồi linh thú ra lần nào. Mặc dù chỉ là vòng loại, bất quá như thế cũng biết được sức mạnh của tổ đội số mười hai tuyệt đối không tầm thường.
Có một điều kỳ quái mà Văn Lục phát hiện ra đó là Bảng Ngọc sắp xếp cực kỳ xảo diệu. Hai đối thủ cao cấp hầu như chẳng bao giờ phải chạm mặt nhau trong vòng loại này cả, bởi vậy tình huống hai cao thủ lưỡng bại câu thương hoàn toàn chưa có xảy ra. Cho nên đội ngũ của Văn Lục mới thuận lợi tiến vào vòng trong như vậy.
Hôm nay năm đỉnh núi sẽ tụ họp ở đỉnh núi trung tâm, mỗi đỉnh núi đều đã chọn ra ba mươi sáu thí sinh xuất sắc nhất để tiến hành vòng thi đấu thứ hai này.
Vào tới vòng thứ hai này đều là những tu thuật giả trẻ tuổi xuất sắc. Đây cũng là vòng được mọi người chờ đợi nhất. Vòng thứ hai mục đích chính là để chọn ra một trăm thí sinh giỏi nhất cho nên nó còn có tên là “vòng đấu bách cường”.
Người từ cấp sáu trở xuống đều đã bị loại ở chín lượt thi đấu ở vòng một.
Một trăm tám mươi thí sinh hầu hết đều có tu vi cấp sáu trung cấp trở lên. Nếu so ra thì cấp độ sáu tương đương với Ngưng Mạch kỳ của tu chân giả, một bước nữa là đạt tới cấp độ của những lão quái Nguyên Anh kỳ của các môn phái tu chân lớn. Như vậy mới biết tu thuật giả trẻ tuổi Đại Việt không đơn giản chút nào. Phải biết rằng những tu chân mà tu luyện tới được Nguyên Anh kỳ có kẻ nào dưới một trăm đâu, mà ở trong Việt Thuật Đại Hội lại xuất hiện cả đám còn chưa tới sáu mươi tuổi đã đạt tới cấp độ như vậy rồi…Thiên tài của tu chân giả ở độ tuổi này cao lắm cũng chỉ Trúc Cơ đã được xếp vào dạng cực phẩm bảo bối, cần phải bồi dưỡng hết sức mình.
Trong số một trăm tám mươi thí sinh cũng không hẳn tất cả các thí sinh đều có tu vi trên cấu sáu trung cấp mà có tới ba ngoại lệ. Tâm điểm chú ý nhất kỳ đại hội này chính là một trong ba ngoại lệ đó… Nguyệt.
Cái tên duy nhất một chữ đơn lẻ này năm nay đã gây sốc cho khán giả không dưới “cơn lốc” của tổ đội quái vật số mười hai. Trong hạng mục cầm âm, nàng ẵm luôn giải nhất. Với tu vi cấp sáu sơ cấp cùng một cây sáo không cấp, nàng lần nữa tạo ra kỳ tích khi liên tiếp hai lần vượt cấp đánh bật đối thủ cấp bảy trung cấp và cấp bảy đỉnh cấp ra khỏi vòng loại khiến mọi người trợn mắt há mồm không nói được câu nào ngoài việc khâm phục sát đất ra.
Một nam một nữ còn lại trong ba trường hợp ngoại lệ cũng thuộc dạng vượt cấp khiêu chiến, mặc dù “chiến tích” không hoành tráng như cô bé Nguyệt kia nhưng các trận đấu của hai người bọn họ vẫn khiến người ta sôi trào máu nóng.
Hiện tại trên đỉnh núi trung tâm, trận pháp bề mặt đỉnh núi đã mở rộng tối đa, vươn ra ngoài dìa đỉnh núi thêm ba km nữa, xếp thành những bậc thang trong suốt để cho hơn năm mươi ngàn người quan khán các trận đấu thư hùng tráng lệ.
Võ đài từ chín mươi sáu cũng đã thu gọn lại chỉ còn mười tám võ đài ở giữa trung tâm đỉnh núi. Ở vòng thứ hai này ngoại trừ các luật công bố ở vòng một ra thì cũng có đôi chỗ sửa đổi, đó chính là việc hạn chế thời gian ở vòng một sang vòng hai được quy định là vô thời hạn. Có nghĩa là đánh cho tới khi nào phân biệt thắng thua thì thôi. Đương nhiên nếu có hai thí sinh nào “cố tình quấy rối” đánh không ra đánh mà có ý định kéo dài thời gian thì các vị giám sát sử hoàn toàn có tư các họp hội đồng mà phán sử thua cả hai.
Việc sửa đổi thứ hai đó là võ đài có đường kính rộng ba trăm mét ở vòng một thì sang vòng hai được nới rộng thành chín trăm mét. Hơn nữa khoảng không bên trên mỗi kết giới lần này xuất hiện thêm một màn hình kết giới to lớn tới sáu trăm mét vuông để tường thuật cận cảnh, phóng to các trận đấu ở võ đài phía dưới.
Các màn hình này được bố trí xảo diệu từ thấp tới cao sao ột người dù ở vị trí nào trên đỉnh núi đều có thể quan sát cả mười tám trận đấu cùng một lúc.
Luật thi đấu của vòng số hai sẽ được phân định như sau. Đầu tiên bảng ngọc sẽ chọn ngẫu nhiên ra chín mươi cặp thi đấu trong số một trăm tám mươi thí sinh, sau đó đánh số và thi đấu theo các võ đài như vòng một cho tới khi chọn ra chín mươi thí sinh.
Trong số chín mươi thí sinh bị loại kia sẽ được Bảng Ngọc căn cứ vào cấp độ, thành tích thi đấu từ các trận đấu từ vòng một để chọn ra mười người xuất sắc nhất để chọn ra mười thí sinh cho đủ một trăm người. Nói như vậy chín mươi thí sinh bị loại lượt đầu này chỉ còn cách là hồi hộp đợi phán quyết của Bảng Ngọc thanh liêm kia mà thôi. Phải biết rằng Bảng Ngọc này cũng là một trong số các pháp bảo đắc ý của Quý Đôn tiền bối, một đại sư về các phép tính toán. Bởi vậy cũng giống như máy tính, nó nhất định sẽ phân tích nhiều yếu tố như sức manh, chiêu thức, thậm chí là xác suất, khả năng thắng của thí sinh mà chọn ra chính xác mười người xuất sắc trong số chín mươi thí sinh bị loại.
Một trăm người này sẽ là bách cường mà mọi người muốn nói.
Tiếp đó một trăm người sẽ chia làm năm mươi cặp và tiếp tục đấu loại để chọn ra năm mươi thí sinh. Rồi từ năm mươi thí sinh bị loại kia chọn ra mười người nữa để đủ sáu mươi người tham dự Địa Cầu Đại Hội Tu Luyện Giả tổ chức mấy tháng tới.