Lục Ngộ Thanh nhìn Dung Huy quay trở lại, vội vàng hỏi: “Sao rồi?Cậu ấy có đồng ý không?”
“Có em ở đây, đương nhiên không thành vấn đề rồi.” Dung Huy bình tĩnh, giọng ngoan ngoãn lấy lòng nói.
Nếu Lục Ngộ Thanh hiểu rõ cậu, liền biết Dung Huy ngoan ngoãn như vậy chắc chắn là có chuyện muốn nhờ.
“Ùm, Lục ca ca. Dù sao Tiểu Tinh cũng là ân nhân của tụi mình, nên sau này á tụi mình phải đối xử với Tiểu Tinh tốt xíu ha?”
“Ví dụ như?"
“Ví dụ như nếu anh thấy cậu ấy, có thể nở nụ cười thân thiện xíu với cậu ấy, hay đại loại vậy....”
“Ok, không sao hết! Đơn giản.”
Vì vậy sau khi xuống lầu, Tiểu Tinh Tú được Lục Ngộ Thanh tặng cho một nụ cười “hiền lành”.
Tiểu Tinh Tú co rúm run run nhìn Lục Ngộ Thanh bên cạnh, cẩn thận nhỏ giọng nói: “Tiểu Huy... Lục Ngộ Thanh có phải ùm...còn vài cái nhân cách “đặc biệt” gì đó nữa không?”
Dung Huy khó hiểu: “Ví dụ như?”
Tiểu Tinh Tú: “ Tên sát nhân biến thái cuồng bạo lực.”
Dung Huy: “……”
Tiểu Tinh Tú: “Mày thật sự không nghĩ đến chuyện tìm một đối tượng bình thường khác hả?”
Dung Huy..... Dung Huy tay che ngực, bi thương nói: “Tao yêu anh ấy.... Dù anh ấy biến thành cái gì, tao cũng sẽ không bỏ rơi anh ấy!”
Tiểu Tinh Tú cảm động, cậu không nghĩ tới bạn nhỏ nhà mình đối với đoạn tình cảm ngắn ngủi này lại sâu sắc chân thành đến thế.
Hai người, một người mang bệnh trong người nhưng vô cùng kiên cường chống lại, một người nhất quyết không rời bỏ đối phương. Cậu cảm thấy câu chuyện này nếu chuyển thành phim sẽ là câu chuyện ngược thành sông luôn cho coi! Quá cảm động!
“Tốt tốt. Tao sẽ giúp bọn mày.”
Hôm nay vì thần tình yêu mà rơi lệ một ngày trời.
Không bao lâu, chuyện Dung Huy có đối tượng được Tiểu Tinh Tú, mẹ Dung cùng ba Dung truyền ra khắp nơi.
Vì sao bọn họ lại truyền ra?
Ba mẹ Dung, thứ nhất là vì muốn khoe, thứ hai là bác bỏ tin đồ. Ai nấy có mặt tại bữa tiệc ở quá bar kia đồn đại sau này nhất định Dung Huy không thể gả đi. Họ bây giờ khoe lên để vả mặt bọn kia, người xem con trai của bọn họ tốt biết bao nhiêu, mắt tinh tìm đối tượng không hề tệ chút nào!
Còn Tiểu Tinh Tú.......
Đừng hỏi, câu trả lời là vì một tình yêu cảm động lòng người.
Vì vậy, sau khi lời đồn truyện tới tai Dung Huy, hầu như ai cũng biết hết rồi..
Dung Huy: “……”
Cậu che ngực cảm thấy hình như mình bị nội thương đồng thời hiểu được thế nào là sai một li đi một dặm.
Ba mẹ không chú ý tới nội dung của sổ hộ khẩu có chút thay đổi. Nhưng người yêu kia, cậu “ném” cũng không được.
Khoan, không đúng nha. Cậu vốn dĩ cũng muốn bồi dưỡng Lục Ngộ Thanh mà, hiện tại chả phải ngon lành đó sao. Đúng là chó ngáp phải ruồi.
Dù giả cũng có thể biến thành thật.
“Lục ca ca. Thật sự xin lỗi anh. Em cũng không biết tại phải việc này lại biến thành như vậy nữa..... Bọn họ ai cũng biết hết rồi!” Dung Huy giọng nói mang theo sốt ruột cùng áy náy khiến cho Lục Ngộ Thanh bên kia điện thoại đau lòng không thôi, vội vàng an ủi: “Không sao, cũng phải tại em. Dù sao hiện tại anh cũng không có người yêu, coi như giúp em một chút việc. Hơn nữa em tốt như vậy, nếu họ biết chắc chắn ai nấy đều ghen tị với anh không chừng.”
Nghe được người khác khen mình, Dung Huy ngại ngùng cúi đầu rũ mắt, gương mặt mắc cỡ, tuy rằng Lục Ngộ Thanh không thể nhìn thấy nhưng anh cũng có thể tưởng tượng được dáng vẻ ấy.
“Lục ca ca anh thật tốt!” Dung Huy tròn mắt, “Vì để tỏ lòng biết ơn, em mời anh đi ăn cơm nha.”
Lục Ngộ Thanh vui vẻ không thôi, nhanh chóng thống nhất thời gian gặp mặt.
Làm một thiếu niên xinh xắn, không sợ từ O biến A, Dung Huy chưa bao giờ từ bỏ hình tượng của mình.
Trang điểm, phối quần áo.... Cậu cái gì cũng biết, thế nên lúc nào trông cậu cũng rất đẹp —— nhưng dễ dàng chuốc họa vào thân.
Đại khái tuy rằng cậu đã biến A, nhưng bề ngoài vẫn là Omega ngoan ngoãn dịu dàng, thế nên bị một số người xấu để ý là chuyện bình thường.
Lúc cậu đang đi trên con đường nhỏ, gặp một cái ngõ, liền bị một đám Alpha, Beta hùng hổ cầm gậy chặn đường, nụ cười bỉ ổi càng làm cậu biết chúng không có ý tốt.
“Không nghĩ tới hôm nay có thể câu được con cá lớn, đại ca xem xem tên nhóc đó có khuyên tai trông khá đắt tiền, quần áo cũng toàn hàng hiệu, bắt tên đó. Một tháng của chúng ta có thể ăn ngon rồi.”
Tên đại ca lưu manh cười bỉ ổi, “Thằng nhóc này nhìn xinh đó, nếu chịu ngủ với tao một đêm, tao không cần tiền cũng được.”
Nghe đám kia đang tính toán xử lý mình như thế nào. Dung Huy mặt không cảm xúc nhìn nhìn.
Nếu là trước đây, cậu đã sớm lấy bình xịt cay xịt hết đám này rồi.
Nhưng hiện tại cậu là Alpha nên sợ gì chứ.
Tuy nhìn cậu yếu đuối, thân thể cũng thật sự không làm nên trò trống gì, nhưng cậu là một Alpha đích thực.
Đối với đám người trông mặt bắt hình dong coi cậu thành Omega, ha cậu còn cảm thấy có chút đắc ý.
Không sao cậu đã nói sao, trước khi biến A, cậu là một Omega ngon lành đó.
Haizzz, đáng tiếc đó là chuyện xưa rồi. Một quá khứ huy hoàng, hiện tại cậu nên bái bai cái quá khứ tươi đẹp đó rồi.
“Đại ca, sao em cảm thấy hình như người đẹp này bị điếc thì phải?”
Tên đại ca quát, đánh đầu hắn, “Câm mồm!”
Tên này điếc sao? Rõ ràng là đang ra vẻ! Muốn khiếu khích hắn!
Ha! Cho rằng giả bộ bị điếc hắn sẽ buông tha cho sao?Hắn ta nhất định khiến cho người đẹp biết kết cục của việc dám khiêu khích hắn!
Hắn ta không hề áp lực tẹo nào, phóng ra tin tức tố hòng dùng nó ép đối phương động dục!
Nhưng mà, tin tức tố cũng hắn càng ngày càng nồng, nhưng người đẹp trước mắt lại không nhúc nhích một xíu nào, vẫn như cũng mặt không cảm xúc nhìn hắn, chỉ có điều hình như đang cau mày, có chút khó chịu.
Tên đại ca tưởng rằng đã có tác dụng, tiếp tục phóng ra một lượng tin tức tố nhiều hơn. Hy vọng đem người đẹp phía trước ngoan ngoãn cầu xin hắn.
Nhưng tin tức tố tỏa ra càng ngày càng nhiều khiến hắn mệt lả, hắn bắt đầu thở như trâu, “Mày... Đ* m* mày..... Tại sao... Mày không.... Động dục?!”
Được các tiểu đệ đỡ lấy, tên đại ca vẻ mặt không thể tin nhìn người trước mắt.
Dung Huy chậm rãi đi tới, rõ ràng là đang trong tình thế nguy hiểm, nhưng cậu giống như đang đi tản bộ trên mặt còn cười nhẹ, “Muốn biết?”
“Tại vì.... Tao cũng là Alpha nha!”
Chưa nói hết cậu, cậu liền móc bình xịt ra xịt liên tục vào mấy tên kia, khiến cho bọn chúng lấy tay xoa mắt kêu rên thảm thiết.
Sau đó Dung Huy tiếp tục nhìn tên đại ca, đạp tên đó sang một bên, lấy một bình xịt khử mùi ra xịt. Tiếp đó cầm ba lô đập đầu hắn ta, đập liên tục vừa đập vừa hung tợn nói, “Làm cho mày động dục nè! Làm cho mày động dục nè! Làm cho mày động dục nè! Không biết tao ghét nhất là mùi sầu riêng hả?! Mùi! Tao! Ghét! Nhất! Đó!”
Không còn sức lực chống lại, tên đại ca đành chịu đòn, nghe được tiếng xe cảnh sát hắn ta muốn chạy cũng không kịp.
Cái bình xịt kia còn đang ngăn cản bước chân của hắn, ngay lúc cảm giác được cái tên ác độc kia đã ngừng tay, thì liền nghe giọng nói mang đầy tủi thân của tên ác độc giả Omega vang lên.
“Chú cảnh sát, mọi người cuối cùng cũng tới. Có người muốn quấy rối tình dục con!”
Mẹ! Tên đại ca giận dữ hét: “Đừng tin tên đó, hắn ta là Alpha!”
Cảnh sát nhìn một tên đầu sưng như đầu heo, một tên mặt đầy sợ hãi. Nhất thời không biết nên tin ai.
Dung Huy đúng lúc này “nhu nhược” nói: “ Con, con trước kia là Omega, con vẫn chưa thích ứng được, con rất sợ......”
Tiếp đó bi thương nói: “Chú cảnh sát, lẽ nào Alpha đi ra ngoài không thể tự bảo vệ mình sao? Con yếu như vậy, chỉ có thể dùng pháp luật để bảo vệ bản thân.”
Tên lưu manh: “...........” Mẹ! Mày có dám nhìn mặt tao lặp lại mấy câu đó không?!
Ổi: Không nay chương ngắn lạ thường. Có 1k6 chữ à. Mỗi bữa toàn 2k7, 2k8. Hôm qua tưởng dài nên tui edit phân nửa hôm nay phân nửa. Biết ngắn vậy hôm qua làm cho xong luôn rồi!
Bé Dung tâm cơ quá điii!!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT