Tác giả: Tang Vô Kỳ

Editor: Left Dimple

Thời điểm kết thúc, Mạnh Thương vẫn không nhìn thấy Vân Lâm đâu, cậu gọi điện thoại cho Vân Lâm cũng không liên lạc được. Cậu có chút sốt ruột, Vân Lâm này đi đâu rồi, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ. Cậu gấp đến độ gọi điện thoại cho mẹ Vân, nghe nói Vân Lâm không có việc gì cậu liền yên tâm.

Lâm Y: "Bạn học Mạnh Thương, tối nay cảm ơn cậu. Nếu không phải cậu thì mình cũng không biết phải làm sao mới tốt. "

Mạnh Thương: "Không cần cảm ơn, là tôi nên làm

Lâm Y: "Vậy ngày mai cậu rảnh chứ, mình muốn mời cậu ăn cơm được không?"

Mỹ nữ mời nào có đạo lý cự tuyệt, cậu đồng ý.

Mạnh Thương về đến nhà, tắm rửa ngâm nga khúc nhạc, nghĩ ngày mai có hẹn không thể quá chua xót, cậu tìm được trang phục bình thường mẹ Mạnh mua cho cậu mang đi thử, nhìn mình trong gương, cậu liền sắp bị sự đẹp trai của chính mình làm cho muốn xỉu luôn ~

Sáng sớm hôm sau, cậu đến trung tâm thương mại chờ Lâm Y, không ngờ Lâm Y còn sớm hơn cậu, có thể nhận ra Lâm Y cũng đã ăn mặc thật tốt, một thân váy trắng phối với khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của cô, khiến người ta muốn hôn một cái.

Lâm Y: "Rất đẹp trai nha, đi thôi mình đã đặt phòng ăn rồi. "

Mạnh Thương: "Cậu cũng rất đẹp." Nói xong hai người đi vào phòng ăn.

Vân Lâm vốn định bình để bản thân tĩnh một chút, buổi tối đi tìm Mạnh Thương. Không ngờ trên đường đến bệnh viện nhìn thấy Lâm Y và Mạnh Thương đang hẹn hò ở nhà hàng đối diện, còn vừa nói vừa cười, anh không nhịn nổi nữa.

Vân Lâm mang theo một thân khí lạnh vào nhà hàng kéo tay Mạnh Thương: "Đi theo anh. "

Mạnh Thương cảm giác tay mình sắp gãy: "Chờ đã, Vân Lâm anh chờ một chút, tay tôi đứt luôn bây giờ. "

Vân Lâm nghe thấy cậu kêu đau, theo bản năng thả lỏng lực đạo.

Mạnh Thương xoa xoa cổ tay: "Anh là người như thế sao tại sao lại có thể, đem nữ sinh người ta một mình mà bỏ đi rất không ổn."

Vân Lâm cười lạnh: "A"

Nhìn Mạnh Thương còn muốn nói chuyện, anh trực tiếp chặn miệng cậu lại.

Mạnh Thương cảm giác được trên miệng thật mềm mại, không nhúc nhích, cậu bị dọa đến choáng váng. Sau khi phản ứng lại cậu dùng sức đẩy Vân Lâm, nhưng chỉ là với khí lực kia của cậu thì như đang làm chuyện vô dụng.

Chờ hết thảy chấm dứt, hai chân Mạnh Thương muốn nhũn ra, "Mẹ nó anh điên rồi sao." Hắn đem Vân Lâm mà rống lên.

Vân Lâm ôm chặt Mạnh Thương: "Đúng vậy, tôi điên rồi, tôi điên rồi, khi nhìn thấy em và Lâm Y hôn nhau, em biết tôi muốn giết nàng nhiều như thế nào đâu, khi tôi thấy em nhìn người khác một chút thôi tôi liền muốn nhốt em lại, chỗ nào cũng không thể đi, tôi muốn em ngày đêm, chỉ đối mặt với một mình tôi. "

Mạnh Thương sợ hãi: "Lâm ca ca, anh đừng như như vậy, làm tôi sợ. "

Vân Lâm đặt đầu lên vai Mạnh Thương: "Ngoan, Thương Thương, đừng sợ tôi, tôi sẽ không làm như vậy, tôi chỉ nghĩ, tôi luyến tiếc em không vui. Đừng cự tuyệt tôi có được không, Thương thương tôi sẽ chết!"

Mạnh Thương nghiêm túc nhìn anh: "Anh thích tôi sao?"

Vân Lâm cười khổ: "Chẳng lẽ tôi biểu hiện còn chưa rõ ràng sao? Cũng tại tôi chưa từng nghiêm túc thổ lộ với em, Thương Thương em nghe cho kỹ, tôi thích em từ nhỏ đã thích em rồi, tôi muốn cùng em kết hôn, muốn cùng em bạc đầu đến già, em nguyện ý không?"

Mạnh Thương lắp bắp: "Tôi... Tôi, tôi không biết, tôi không biết mình có thích anh không. "

Vân Lâm hôn một ngụm liền hỏi Mạnh Thương: "Nói cho tôi biết, em chán ghét không? "

Mạnh Thương lắc đầu, cậu cảm thấy rất tốt giống như đang ăn thạch vậy.

Vân Lâm mỉm cười sủng nịnh: "Thương Thương chúng ta thử đi."

Mạnh Thương: "Nhưng chúng ta không thể làm thế khi chưa thành niên."

Vân Lâm buồn cười bấm mũi cậu: "Nghĩ gì đó, loại chuyện này cũng phải đợi Thương Thương thành niên mới có thể làm."

Lâm Y nhìn hai người phía trước cười khổ, đã sớm đoán được không phải sao, không sai cô thích Mạnh Thương, sau lần đó trò đùa của Mạnh Thương, cô nàng liền chú ý đến nhất cử nhất động của cậu ấy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play