Trên thực tế B, giống như AO, chiếm một vị trí trong bách khoa toàn thư, bao gồm giải thích đặc điểm, sinh sản và giới tính.

Nhưng đó là tất cả. Ngoại trừ các trang web chính thống, còn lại thì cũng hiếm khi được nhắc tới.

Có thể thấy rõ, AO ở thế giới này là bá chủ.

Vinh Kinh tìm kiếm một lúc, mới tìm thấy một phần tin tức tương đối nói đúng trọng tâm.

B chiếm tỉ lệ dân số lớn nhất, đồng thời là nền tảng cho sự hoạt động bình thường của xã hội, B có mặt ở hầu hết mọi ngành nghề. Vì không bị ảnh hường của pheromone nên họ có thể làm được nhiều việc mà AO không làm được, trong đó không thiếu những tài năng xuất chúng.

Vinh Kinh có cảm giác thích B, không giống A, có giai đoạn dễ bị biến động mạnh mẽ về tình cảm và sinh lý, cũng không như thời kì phát dục của O, có thuốc kích dục trong thời kì phát tình. Trong thế giới loài người ban đầu của mình, theo quan điểm của Vinh Kinh, không bị pheromone tác động thực sự là một phần thường, anh không thể tưởng tượng được mình sẽ trờ thành cái gì trong thời kì động dục.

Ngay cả khi anh đại khái hiểu những điều này, Vinh Kinh đã đứng ở ven đường quan sát rất lâu nhưng vẫn mịt mù về các loại giới tính.

Mỗi giới tính không được đánh dấu, mà phải tự mình phân biệt rõ ràng.

Lẽ nào mọi người trên thế giới này đều phân chia chính xác được? Ngay sau đó, anh đã có câu trả lời.

Mọi người trên thế giới đều dựa vào sự luyện tập lâu dài để phân biệt, và cũng có lúc sẽ bị cán qua không thương tiếc. Sau đây là một số bình luận trên các diễn đàn nổi tiếng.

- -Anh có thể đến trước mặt người đó hỏi nếu anh không sợ bị đánh chết (nếu bạn đoán sai)

- -Phần lớn có thể dễ dàng phân biệt đươc, đặc điểm của AO tương đối rõ ràng. Nhưng có lần tôi cũng đoán sai, người ta là A tôi nhầm thành B và suýt bị đánh chết. Bâu giờ A quá nóng tính, hắn có thể đừng trách tôi quá yếu đuối

- -Đây là bộ môn huyền học đó nha, tổi chỉ có thể hiểu nó.

Tóm lại, nếu bạn lạc vào thế giới này, trước tiên hãy xem các đặc điểm...sau đó dựa vào cảm giác của mình......Gạt người.

Khi bị muỗi đốt lần thứ năm, Vinh Kinh quyết định dừng công việc lại. Đúng như dự đoán, cuộc gọi thứ hai vang lên.

Đây là người mà theo trí nhớ của chính chủ thì không thể đắc tội, đầu dây bên kia là âm thanh đối thoại nước ngoài, trong trí nhớ của đối phương hình như là giọng của thư kí phiên dịch.

Giọng người gọi cứng nhắc, độc đoán chỉ thuộc về Alpha: "Là tôi, còn có ba cuộc họp, nên nói ngắn gọn. Dì Hàn đã nói qua rồi, tôi không nhắc lại, cậu phải nhớ trở về."

Thấy Vinh Kinh không trả lời, giọng điệu bên kia càng ngày càng nghiêm khắc: "Nên có chừng mực, đừng đi quá xa, sẽ khiến mọi người xấu hổ."

Đầu dây bên kia là anh trai tên Tạ Lặng, còn dì Hàn trong lời hắn là mẹ của chính chủ, Hàn Liêm Mỹ.

Tạ Lăng trừ trước đến giờ luôn nói chuyện bằng giọng điệu như vậy, mang theo sự độc đoán tuyệt đối, cho dù chỉ là gọi điện thoại, cũng có thể biết chảy trong cơ thể kia là gene Alpha 100%, trong không khí có thể áp đảo đối phương. Vinh Kinh ở gần người này cũng cảm giác tựa hồ như yết hầu bị bóp nghẹt đến khó thở, và lập tức muốn cách xa hắn.

Trên thực tế, Vinh Kinh đang mang theo tức giận nhưng thần sắc vẫn bình thản như trước.

Vình Kinh nghĩ rằng lý do tại sao mà chính chủ bỏ đi thật sự rất đáng ghét, chậm rãi nói: "Chuyện đấy không có kết quả, anh không sợ tôi trở về lại làm điều gì tệ hơn à?"

Sau khi nói xong, đối phương không biết mình cảm thấy cứng họng trước sự phản kháng của Vinh Kinh hay ngạc nhiên trước sự thay đổi của Vinh Kinh, giọng điệu mang theo sự trào phúng tựa hồ chưa bao giờ xuất hiện trên người anh.

Sau một lúc, hắn nói: "Dù sao thì cậu vẫn là người của Tạ gia chúng ta."

Chính chủ ban đầu có thể không nghe ra được hàm ý của câu nói này, mà Vinh Kinh lại hiểu được

Không nói tin tưởng Vinh Kinh, nhưng cũng không nói mình là người ngoài. Điều này ở Tạ gia đã rất là hiếm rồi.

Chính chủ rất sợ Tạ Lăng, trong mắt chính chủ Tạ Lăng và cha dượng anh đều là người vô sỉ, ngang ngược và không biết lý lẽ. Người vốn là sinh vật phức tạp, những gi họ thấy chưa chắc đã là sự thật.

Ký ức của chỉnh chủ anh chỉ có thể để làm tham khảo, càng muốn tự mình quan sát hơn.

"Nếu mọi người không sợ, vậy tôi có gì phải sợ. Vì vậy..."Vinh Kinh biết nếu anh từ chối lần này, lần sau nói chuyện sẽ không dễ như vậy: "Tôi sẽ quay về".

Tạ Lăng khá hài lòng với câu trả lời của Vinh Kinh, giọng điệu hơi dịu xuống: "Thẻ của cậu đã được rã băng rồi, nhớ đi vài bộ quần áo phù hợp chút."

Một vài cái thể của Vinh Kinh đã bị cha dượng đóng băng, chẳng biết Tạ Liên dùng cách gì để thuyết phục ông già Alpha cứng đâu kia rã băng, hỏi "Chỉ là về nhà ăn bữa cơm, cần gì mua quần áo?"

"Dì Hàn chưa nói chú à? Tối mai trong nhà có tiệc rượu, kỉ niệm mười năm kết hôn của ba và dì Hàn."

Vinh Kinh không nghĩ đến hôn nhân mẹ của chính chủ giống như nô lệ trong xã hội cũ, cần mở tiệc chúc mừng.

Nhưng rõ ràng mẹ là yếu điểm của chính chủ, sau khi kế thừa thân thể này, anh nhất định phải tiếp tục có trách nhiệm, đây là lý do tại sao đối phương biết Vinh Kinh không thể từ chối.

Vinh Kinh cúp điện thoại và nghĩ ngợi một lúc, anh nghĩ Tạ gia và mình rốt cuộc có mối quan hệ gì trong đấy.

Khi hoàn hồi, mới phát hiện ra sự kì lạ xung quanh mình. Trên quang trường náo nhiệt, cách mười mét lại có người đi vòng quanh hắn.

Khuôn mặt Vinh Kinh mang đầy dấu hỏi, chuyện gì đang xảy ra?

Đối với khoảng vừa cười vừa xin lỗi, anh không biết nên làm gì, mà người khác biểu hiện là tránh né anh, anh tận lực bỉeeu thị thái độ mình sẽ không phạm phải sai lầm. Đây là nguyên tắc ngầm, anh muốn hòa nhập thì phài thích ứng với luật của thế giới này.

Mà nụ cười của anh thực sự hơi ngớ ngần, anh hoàn toàn không biết sự phẫn nộ hồi nãy là phát ra từ mình.

Quảng trường rất gần ngã tư, có nhiều xe hơi đang dừng đèn đỏ.

Trong chiếc xe lớn màu xám bạc, trợ lý phát hiện một cảnh tượng kỳ lạ ở quảng trường, trầm giọng thốt lên: "Hình như ở đằng kia có chuyện."

Một câu đầy kinh ngạc thốt lên, lập tức khiến mọi người chú ý.

Người đàn ông nhìn ra ngoài cửa sổ và đã đã đến gần địa điểm diễn ra sự kiện hôm nay. Cậu ấn huyệt thất dương lộ thần sắc mệt mỏi. Khuôn mặt bị che khuất bởi các bóng xe ô tô. Trong bóng tối lờ mờ, ánh mắt sáng ngời sắc bén của cậu nhìn thấy Alpha cao to đứng trên quảng trưởng.

Âm thanh trong như tiếng suối ở trong núi vang lên, mang theo mùi thơm phảng phất chỉ thuộc về người này: "Này là bạo phát."

Bạn nhỏ trợ lý nghe qua từ này, nhất thời không nhớ ra được ở đâu.

Người kia gõ lên trán trợ lý, khẽ cười nói: "Mấy từ này cậu học khoa văn hóa cũng không nghe thấy đâu. "

Alpha được sinh ra với thế chất và hoạt động thế bào vượt trội hơn so với các giới tính khác, ưu điểm cũng đi kèm theo những di chứng như quá năng động, dễ bị xúc động, dễ bị quá tải. Khi một Alpha xuất sắc tức giận, hoạt động bình thường của các tế bào có thể bị gián đoạn, gây ra rối loạn. Máu lên não tập trung dẫn đến độ bão hòa oxy máu trong cơ thể giảm, tương đối độc tố tăng lên và áp lực mạch máu tăng cao, chính vì vậy mà người ta thường nói tức giận làm não thiếu oxy, đây không phải là ảo giác. Alpha sẽ chỉ trở nên tồi tệ hơn do hoạt động của tế bào, vì vậy chúng cần phải tự điều chỉnh.

Trong thời cổ đại, Alpha sau khi trưởng thành, trường học sẽ dạy một bài học về cách kiểm soát cảm xúc của bản thân, chuyển hóa tức giận thành khí, giải phóng nó khỏi cơ thể và điều chỉnh sự cân bằng của cơ thể. Việc phát hành như vậy khá không thân thiện với các giới tính khác, dù sao thì đó cũng là vận khí của Alpha.

Phương pháp điều chỉnh này được gọi là bạo thế.

Tuy nhiên, trong nửa thế kỷ qua, có rất ít khi bạo thế xảy ra.

Điều kiện tiên quyết để có thể bạo thế là phải ưu tú. Chỉ riêng điều này đã có thể loại bỏ 90% Alpha trên thế giới.

Với quy luật kẻ khôn thì sống ngu thì chết, Alpha với những gen tuyệt vời như vậy, chỉ với Alpha cực kỳ hoàn thiện về mọi mặt, hoạt động của tế bào mới có thể cao đến mức có thể bạo thế.

Bên cạnh đó, kiểu tự điều chỉnh này đòi hỏi chất lượng tâm lý tuyệt vời để thích ứng với sự biến đổi.

Tuy nhiên, Alpha càng ưu tú thì cậu càng ghê tởm.

Bởi vì trong mắt cậu, họ đều là những con quái thú lợi dụng ưu thế của riêng mình.

Vinh Kinh không cách nào để hiểu được những khúc mắc này? Anh ấy thậm chí còn không phân biệt được sáu giới tính.

Anh đột nhiên cảm nhận sự hồi hộp không lý giải được, giống như đang bị động vật máu lạnh nhìn chăm chú.

Vinh Kinh ép trái tim đang đập thình thịch của mình và nhìn xung quanh, không có ai khác. Anh cho rằng đây là do ảo giác mà anh sau khi xuyên không.

Anh cảm thấy hơi mót tiểu, vì vừa nãy anh đã uống quá nhiều trong quán cà phê mèo.

Vào lúc này, bầu trời đã tối hẳn, và cuộc sống về đêm của thành phố này chính thức bắt đầu.

Do nhà vệ sinh có diện tích lớn nên hiếm khi thấy nhà vệ sinh công cộng ven đường. Vinh Kinh nhìn điện thoại còn 5% pin, và nhanh chóng tìm thấy nhà vệ sinh gần nhất trong một trung tâm mua sắm gần đó.

Ngay khi vừa đến gần trung tâm mua sắm, anh thấy một số lối ra đã bị chặn.

Bỗng có tiếng hét liên tiếp vang lên, không ít nam nữ thanh niên trong tay cầm tấm thẻ cổ vũ. Hẳn là ngôi sao nào đó đi tới, loại cảnh tượng này trước đây anh đã từng thấy ở thế giới trước, chỉ là đây là nơi tập trung của sáu loại giới tính, làm cho cảnh tượng càng thêm long trọng, có chút dọa người.

Chính chủ tương đối trạch, đối với đoàn người đông đúc này hơi e ngai. Tuy rằng Vinh Kinh không sợ, nhìn thấy nhiều người như vậy, thân thể của chính chủ vẫn hơi phản ứng căng thẳng.

Vinh Kinh hít thở sâu vài cái. Anh luôn điều tiết cảm xúc rất tốt.

Sau khi tâm trạng bớt căng thẳng, anh hòa vào dòng người, nhìn theo bảng hướng dẫn tìm nhà vệ sinh.

Tuy nhiên khi vừa thấy nhà vệ sinh chật ních người, có thể là do nhiều người. Một số người đã mất kiên nhẫn. Trước khi đến cửa nhà vệ sinh, đã có xung đột giữa hai Alpha, bảo vệ đang gấp rút chạy đến để duy trì trật tự.

Vinh Kinh vốn dĩ muốn lên lầu hai, nhưng lại bị đám người chen lấn xuống lầu một, hỡ nữa khí tức của sáu loại giới tính quá hỗn loạn, anh thật sự không thoải mái. Nhin quanh dãy cửa hàng lóa mắt, lầu một của trung tâm thương mại lớn như vậy mà không chỉ có một chỉ có một cái nhà vệ sinh đi.

Cách đó không xa khu vực nghỉ ngơi, có vài cô gái đeo băng đô đang phát đồ hỗ trợ, nhìn thấy Vinh Kinh đứng tại chỗ như con cừu non lạc đàn, hai cô xô đẩy nhau, rồi cuối cùng đi tới chỗ Vinh Kinh.

Họ mỉm cười chào Vinh Kinh, hỏi anh có phải là đến xem buổi ra mắt sản phẩm mới của trang sức RM hôm nay không.

Lúc này Vinh Kinh mới chú ý đến khu vực nghỉ ngời bên cạnh, đây chẳng phải là Cố Hi, người anh vừa mới tìm kiếm trên mạng sao?

Vừa nghe đến hai chữ Cố Hi, cảm giác quen thuộc lần nữa lại dâng lên.

Mặt trước phủ một tầng sương, sờ vào hơi chút khó chịu.

Người phát ngôn của món trang sức này vó vẻ là Cố Hi, thấy anh không phủ nhận, hai cô gái nhìn nhau và hỏi về Cố Hi một cách hào hứng

Vì mới đọc qua tin tức, Vinh Kinh đều trả lời, kỳ lạ hỏi:"Nhưng tại sao các cô hỏi những điều này."

"Anh còn không hiểu sao, không phải là anh đến xem Cố Hi à?"

"À, không phải". Tôi đơn giản là quá mót tiểu thôi.

"Vậy sao anh biết nhiều chuyện của Cố Hi vậy, ngay cả chiều cao và cân nặng đều nhớ rõ thế?". Hai cô gái này căn bản không tin kiểu gạt người của anh, trong mặt các cô thấy Alpha này đang ngượng ngùng, nhìn thì cao lớn thế, nhưng nội tâm thì lại nhẹ nhàng, thật dễ thương. Nghĩ đến điều này, liền hào phóng nhét hai món đồ đắt nhất trong loạt đồ phát thưởng của mình vào tay anh, một chiếc vòng tay và mũ lưỡi trai có in hình khuôn mặt của Cố Hi.

Vinh Kinh vốn định từ chối, liếc nhìn khuôn mặt 360° không góc chết trên mũ. Ai nỡ vứt bỏ nó khi biết cậu đã lớn lên trong hoàn cảnh như vậy?

Vinh Kinh cũng có chút nữ tính, mà thẩm mỹ cũng rất bình thường, không từ chối việc thưởng thức cái đẹp. Cố Hi nếu ở thế giới cũ của anh sẽ thuộc loại: con trai nên tự bảo vệ mình khi ra ngoài.

Vòng tay màu đen làm bằng da, phứa dưới là mặt dây treo phiên bản Q của Cố Hi, Vinh Kinh cũng theo xu hướng đeo nó vào tay.

Hai cô gái liền chỉ cho anh về hướng sân, sân khấu đã được dựng lên, có thể nghe thấy giọng nói mãnh liệt của người dẫn chương trình.

Vinh Kinh cũng rất tò mò về Cố Hi, và tất nhiên anh muốn gặp khi có cơ hội, nói không chừng sẽ nhớ lại chuyện gì đó. Nhưng bây giờ nhu cầu sinh lý đã chiếm thế.

Với khuôn mặt đỏ bừng, Vinh Kinh có chút ngượng ngùng hỏi hai cô gái liệu có nhà vệ sinh nào ít người hơn không..

Hai cô gái này rất quen thuộc với trung tâm thương mại. Họ biết có một nhà vệ sinh bên trong, được sử dụng chỉ để đặc biệt tiếp khách VIP. Họ chỉ cho anh ấy hướng đi, vì cái này sẽ không thể thấy được trên biển báo.

Hai cố gái nhiệt tình vẽ cho Vinh Kinh một bản phác thảo đơn giản.

Vinh Kinh đoán bản thân hai cô gái này chắc hẳn là khách VIP, nếu không sẽ không thể biết rõ như vậy, anh đột nhiên nghĩ đến kiếp trước đọc trên internet một câu nói: Không có gì đáng xấu hổ khi theo đuổi các ngôi sao.

Vinh Kinh thầy một số người hâm mộ trên diễn đàn nói rằng Cố Hi không bao giờ nhận nhũng món quà đắt tiền từ fan, anh cảm thấy tam quan của Cố Hi rất ngay thẳng

Vì là khách VIP sử dụng nên phải có sự phô trương của VIP. Sáu phòng vệ sinh là không thể thiếu, bên cạnh còn có hai phòng hộ sinh, và mấy phòng nghỉ, chiếm diện tích gấp mấy lần so với nhà vệ sinh thông thường, cũng có thể nói là lớn gấp đôi, nhìn trông giống như một căn hộ nhỏ.

Tuy nhiện, Vinh Kinh kiếp trước cũng là người quen nhìn mấy sự kiện lớn, chỉ hơi cảm khái một chút rồi bắt đầu vào làm chính sự.

Vì lo lắng mình sẽ đi nhầm phòng, anh cẩn thận xem lại biểu tượng của mỗi gian phòng.

Có trí nhớ là một chuyện, nhưng tự mình làm vẫn là không quen. Hãy tha thứ cho một người tha hương vì sự khó khắn của cuộc sống khác biệt.

Ngay khi Vinh Kinh cất bước, anh không nhận ra có một người đang vội vã đi phía sau mình. Đôi chân dài thẳng tắp được quấn bên trong chiếc quần âu, mơ hồ có thể nhìn thấy đôi chân nhanh nhẹn khi bước đi.

Người khách cầm một thứ gì đó nhét vào trong ống tay áo, đội mũ lưỡi trai đen và đeo khẩu trang cùng màu.

Có thể là do quá vội, cuối cùng Vinh Kinh quyết định phòng sẽ vào.

Một luồng khí tức nhẹ nhàng thoảng qua, hả?

Không thể phân biệt đây là hương thơm gì, nhưng dường như mỗi phân từ đều toát ra sực hấp dẫn chết người như cây thuốc phiện.

Làm sao để miêu ta, không phải là mùi dễ ngủi có thể đơn giản tóm tắt, nó có thể kích thích sinh lý của con người. Vinh Kinh vốn dĩ không miễn nhiễm với mùi mà Alpha không thể chống đỡ, cơ thể theo bản năng anh hít một hơi nữa, khiến anh bây giờ cảm thấy choáng váng.

Loại choáng váng này giống như kiếp trước ở những bữa tiệc phải uống một chai rượu Nhị Oa Đầu*,.

Trong trạng thái hiện tại, giống như phải uống 10 chai Nhị Oa Đầu, đầu óc có chút mơ màng.

Sự cám dỗ tột độ này xâm chiếm khắp nơi trong không khí, các tế bào trong cơ thể giống như đang bị kích hoạt. Mắt của Vinh Kinh lập tức đỏ lên.

Tốt, cái đầu tốt,

*Nhị Oa Đầu: một loại rượu mạnh của Trung Quốc, độ cồn khoảng 50.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play