Từ trong quả trứng nở ra một tiểu tinh linh nhỏ bằng hai ngón tay cộng lại, nó bay lượn qua lượn lại mang theo dải ánh sáng lấp lánh màu lục sau đó nó bay đến trước mặt Nhạc Phượng Hy. Nàng xòe bàn tay ra để nó lên rồi quan sát, cô hận không thể đem nó ngay lên bàn thí nghiệm để nghiên cứu a...
Tiểu tinh linh cảm nhận được ý đồ của Phượng Hy mà sau lưng đổ một tràng mồ hôi lạnh: " Chủ... chủ nhân người đừng nhìn tiểu tiên như vậy a... ta sợ!!!"
" A... ngươi là cái gì vậy? Sao ngươi lại ở đây?"_ Nàng nhớ không gian của nàng đâu có mấy thứ này, tinh linh gì đó không phải chỉ có trong tưởng tưởng thôi sao?
" Chủ nhân... người... à chắc người không còn nhớ gì nữa đâu... tiểu tiên là thần canh giữ không gian này"
" Thần canh giữ? Không có sự cho phép của ta sao ngươi dám tự nhận hả??? Ngay từ đầu ta đã không thấy ngươi rồi sao giờ lại đột nhiên xuất hiện hả???"_ Nhạc Phượng Hy cuối sát nhìn thẳng tiểu tinh linh.
" A... chủ nhân, tiểu tiên tồn tại trong đây lâu rồi... là do người tạo ra tiểu tiên mà hức hức... tiểu tiên thực là thần canh giữ nơi đây mà ô...ô...ô"_ Tiểu tinh linh chớp mắt vô tội... chủ nhân thực quên nó rồi sao? Có khi nào người không cần nó nữa mà diệt nó không?... Ôi đáng sợ quá!!! nó khóc lên
" Hừm... ngươi nói rõ ràng hơn coi! Lộn xộn là coi chừng ta!"_ Phượng Hy bóp chặt tiểu tinh linh lại đe dọa, khóc gì chứ.... nàng chưa làm gì nó mà!!!
" A a a... chủ nhân nhẹ thôi, tiểu tiên nói hết, chủ nhân bình tĩnh..."
Sau khi nghe tiểu tinh linh trình bày thì Nhạc Phượng Hy đã hiểu rõ hơn về không gian này hơn. Tiểu tinh linh này tên gọi là Mộc Mộc, nó được tạo nên để cai quản không gian này... Mộc Mộc còn nói gì mà nàng ở kiếp trước đã tạo nên không gian cùng với nó, không gian này sẽ đi theo linh hồn của nàng duy chỉ nhận nàng là chủ nhân. Thật ra ở thế giới cũ do không còn nhiều linh khí các nguyên tố tự nhiên nên không gian bị hạn chế, khi đến được thế giới này, không gian đã tự động hấp thu nhiều linh lực hơn nên dần được cải thiện hơn. Trong không gian còn có nhiều cảnh giới, nhưng chúng đều được phong ấn nên chỉ cần nàng tu luyện và tiến cấp theo từng mức độ thì sẽ mở được một phong ấn để vào cảnh giới, mỗi cảnh giới đều chứa nhiều kỳ quan dị bảo hiếm có, những bảo vật viễn cỗ của thiên địa thần thánh để lại...
Phượng Hy suy nghĩ một hồi rồi chợt nhớ ra bản thân cần nấu ăn nên nàng liền bỏ mặt tiểu tinh linh tội nghiệp mà chạy vào bếp.
" Chủ nhân... chủ nhân... có cần tiểu tiên giúp gì không?"_ Mộc Mộc cứ bay vòng quanh Phượng Hy
" Ngươi nhỏ như vậy thì có thể làm được gì chứ? Cứ yên lặng cho ta là được"
" Chủ nhân..."_ Mộc Mộc ra vẻ tủi thân
Phượng Hy không nhịn được khi thấy bộ dáng ủy khuất của nó, cứ như nàng đang ăn hiếp nó vậy a: " Ngươi đừng bộ mặt đó với ta... ngươi có vẻ am hiểu nhiều về nơi đây nên...ta sẽ cho ngươi làm quản gia, chỉ cần ta ra lệnh ngươi làm gì thì người làm cái đó"
" A... quản gia...chủ nhân! ta sẽ làm thật tốt"_ Mộc Mộc vui mừng bay lượn lên cao, nó biết chủ nhân vẫn như lúc trước vẫn không chịu được bộ dáng này của nó mà sẽ mềm lòng với nó mà ^0^
Nhạc Phượng Hy bước ra ngoài với trên tay khay đầy những món ăn thơm ngon, cô chọn nấu một bát canh tổ yến nóng hổi bổ dưỡng, một dĩa trứng chiên sốt cà chua, một dĩa rau xào thịt bò và cơm trắng nóng dẻo. Nhìn những món ăn lạ mắt mà thơm ngon, Vũ Hồng và Thiên Kỳ nhìn mà nuốt nước bọt. Nhạc Phượng Hy giải thích qua loa là do cô khám phá trong không gian thấy có nhiều thực phẩm lạ nhưng ăn rất ngon nên cô thử chế biến ra vài món... cũng học theo vài cuốn sách trong đó... hai người nào đó "cuồng tỷ tỷ" nên khi nghe nàng nói gì mặc dù không hiểu cho lắm nhưng cũng tin tưởng nàng tuyệt đối... cả ba đều cùng nhau dùng bữa rất vui vẻ.