Dù sao mọi người ở đây đã phát hiện ra nàng thì nàng cũng không cần bí mật gì nữa.


" Ừm... ta có biết chút y thuật..."_ Nhạc Phượng Hy thẳng thắng trả lời Tiêu Vận, mắt và tay thì tập trung pha trà cho khách.


" Vậy có phải ngươi đã hạ độc thủ với Lâm tiểu thư không?"_ Bạch Khinh Lục không kiêng nể mà hỏi thẳng nàng. Hắn nghe nói triệu chứng bệnh của Lâm tiểu thư giống như bị trúng độc nhưng lại không phát hiện là độc gì và bị hạ độc khi nào... hắn có linh cảm Nhạc Phượng Hy có liên quan đến chuyện này, có ai mà không biết nàng vốn là có hôn ước với Mạc Viêm Hạo thế nhưng bây giờ lại chuyển sang Lâm Như Tuyết.


Nữ nhân nào gặp phải tình trạng như vậy mà không tức giận được!!!


" Đúng vậy a... Bạch công tử thông minh thật!!! Tiểu nữ bái phục!"_ Nàng chắp tay kính lễ.


" Ta đoán không sai mà!!! Nhạc Phượng Hy, ngươi cứ thoải mái với bọn ta đi, không cần quan tâm lễ nghi tiểu tiết đó đâu!!!"_ Bạch Khinh Lục thoải mái nói.


" Được"_ Nàng đồng ý. Dù sao nàng chỉ muốn lịch sự mà thôi nhưng cũng thấy rất gò bó mấy lễ nghi đó nha. Suy nghĩ kỹ thì được làm bằng hữu với những người có địa vị cao như thế này thì thật tiện cho nàng a


" Ngươi còn tình ý với Mạc Viêm Hạo?"_ Hoàng Việt Minh hỏi, trong lòng bỗng dưng hồi hộp chờ đợi câu trả lời của nàng.


" Hoàn toàn không a... chỉ là lúc đó ta tiện tay muốn giáo huấn nàng thôi, sẵn tiện thử độc luôn"_ Nàng nhún vai ra vẻ bất đắc dĩ.


" Thử độc? Độc là ngươi chế?"_ Đông Phương Triệt ngạc nhiên hỏi. Bản thân hắn cũng thấy hứng thú với độc này.


Nàng gật đầu khẳng định.


" Dù sao ngươi cũng nên giải độc cho muội ấy đi!"_ Tiêu Vận đề nghị.


" Hửm?! Ngươi có ý với nàng?"_ Nàng xoa cằm nhìn Tiêu Vận


" Không... chỉ là ngươi không còn lưu luyến Mạc Viêm Hạo nữa, hà cớ gì phải hại nàng ta"


" Ta nói rõ cho ngươi biết... lúc Lâm Như Tuyết đến đây gây sự với ta, ngươi cũng ở đó và cũng nhận thấy bộ mặt thật của nàng ta... vốn nước sông không phạm nước giếng, vậy mà biểu muội yêu quý của ngươi tấn công ta nên ta tự vệ lại thôi... với lại..."_ Nàng nhấp một ngụm trà rồi nói tiếp.


"...hôm qua ta có ý tốt đến thăm bệnh còn nấu bát canh có pha thêm thuốc giải... vậy mà nàng tức giận đạp đổ a"_ Nàng chớp mắt vô tội


" Phụttt!!! Hahaha... Nhạc Phượng Hy, không ngờ ngươi bá đạo như vậy a"_ Bạch Khinh Lục cười lớn. Cách vừa đấm vừa xoa của nàng thật lợi hại a... lòng dạ nữ nhân đúng là hiểm độc!


" Ta có thể coi đó là lời khen không?"_ Nàng trêu đùa.


Mọi người đều cười nói rất vui vẻ, hào sảng tán chuyện, thưởng trà, ngắm trăng...


Ba ngày sau, Lâm Như Tuyết đã hoàn toàn khỏi bệnh, thậm chí dung nhan cũng không bị phá hủy... nguyên nhân là do nàng chữa, tất nhiên là nàng hóa trang thành một đại phu bí ẩn không ai được thấy mặt, trực tiếp chẩn bệnh và chữa trị cho Lâm Như Tuyết. Thay vào đó nàng lừa lấy Lâm gia một số tiền lớn... chỉ có tiền mới làm nàng thấy thỏa mãn a 😆😆😆


Trong thời gian buổi tiệc diễn ra, nhóm người Hoàng Việt Minh đều tụ tập ở chỗ nàng, nàng cũng dần xem họ là bạn bè mà thoải mái tiếp đón. Mỗ tiểu Cầu cứ thỉnh thoảng ngước lên trời mà than vãn trong lòng "chủ nhân đang phát hoa tâm a~ "người" không xuất hiện là sau này sẽ khó dành lại nha!!!"


........................................................................


Như mọi thường lệ, Nhạc Phượng Hy đến Tam Dược Các để bán dược. Hiện tại nàng còn bán thêm các loại đan dược bậc trung phẩm, thượng phẩm và một số đan dược do Thiên Kỳ luyện được cấp bậc cũng không tệ a. Chủ dược Trần Bán Thiệu cứ nhìn thấy bóng dáng nàng là hết sức niềm nở đón tiếp nàng như khách quý. Từ khi hợp tác với nàng, cửa tiệm liền làm ăn phát đạt hơn, đến nỗi nhiều người từ phương xa cũng đổ về đây để đặt mua hàng. Nhiều người còn thường xuyên đến tiệm để dò hỏi thân phận của người luyện dược nhưng mọi thông tin đều được bảo mật, ngay cả hoàng thân quốc thích hay các luyện đan sư lão luyện thường ít ra mặt cũng tận mình đến cửa tiệm để tìm người luyện đan nhưng vẫn không điều tra được gì.


" Nhạc cô nương, Tam Dược Các của chúng tôi vốn là chi nhánh của Tam Minh Các, ông chủ của chúng tôi quyết định cho cô nương làm một trong các vị khách quý của Tam Minh Các..."_ sau đó Trần Bán Thiệu đưa cho nàng một tấm thẻ màu vàng kim có lẽ làm bằng loại thanh kim quý hiếm, sau đó hướng dẫn nàng trích máu nhận chủ rồi nói tiếp: "... loại thẻ này trong cả đại lục chỉ có ba người mới có, với thẻ này cô nương có thể nhận nhiều ưu đãi khi trao đổi mua bán với Tam Minh Các và được phục vụ chu đáo hơn... còn nữa ông chủ muốn mời cô nương đến tham dự hội đấu giá sẽ diễn ra vào năm ngày sau ở Tam Minh Các... đây là thư mời..."


" Tam Minh Các? Ta có nghe nói qua, không ngờ nơi đây cũng thuộc chủ quyền của nó"_ Nàng nhận thư rồi nói.


Nàng biết Tam Minh Các là do trong một lần nghe nhóm Hoàng Việt Minh bàn tán. Tam Minh Các như là một trung tâm mua sắm tương tự ở thế giới hiện đại vậy. Nó được xây thành năm tầng, bên ngoài là những cửa tiệm, gian hàng bán khác nhau đủ loại như bán linh thú, vũ khí, nhạc cụ, đan dược,... những cửa tiệm này vô cùng lớn, rất có quy mô. Bên trong là một khán đài và khách điếm dành cho các hội đấu giá. Hội đấu giá thường được tổ chức cứ mỗi năm một lần và đều đấu giá những vật rất có giá trị và quý hiếm nên thu hút rất nhiều nhân đến đây. Thực ra nhóm Hoàng Việt Minh cũng vì hội đấu giá sắp tới mà chưa muốn trở về kinh thành.


Hội đấu giá à? Xem ra thú vị nhỉ?! Nàng phải đến xem thử a~

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play