Xin lỗi vì đã để m.n chờ lâu... 😂😂😂
Ta đang trong giai đoạn "ăn bí" nên không thể nhanh ra chập mới được a 😧😧😧


Chập này cứ làm rồi sửa mãi nhưng vẫn cứ thấy nhảm sao á... ta không biết phải làm sao nữa 😭😭😭


.......................................................................


" Các vị..."_ Tư Khắc Tiêu Dao đến chỗ nhóm Nhạc Phượng Hy xin lỗi đồng thời cũng muốn cảm tạ họ đã ra tay giúp đỡ nàng. Người Đại Hồ là vậy... nếu thật sự có lỗi thì sẽ thẳng thắn nhận lỗi và không muốn mắc nợ người khác.


Chỉ là... trên đời này nàng chúa ghét nam nhân phong lưu đa tình, lấy nữ nhân làm trò vui... mà cái tên nam nhân mà nàng định cảm ơn lại đang phong lưu ôm ấp nữ nhân trong lòng, lại còn nói ra những lời ngon ngọt dụ dỗ...😡


Đinh Lạc Doanh cũng có ấn tượng không tốt với tên nam nhân không biết xấu hổ đang thân mật với nữ nhân giữa thanh thiên bạch nhật thế này!!!


Những lời xin lỗi và lời cảm ơn bỗng nhiên bị nuốt lại trong bụng không muốn thốt ra...


" Có chuyện gì?"_ Hiên Viên Ngạo thấy hai người họ nhìn chăm chăm vào Nhạc Phượng Hy còn tỏ ý chán ghét, hắn cảnh giác hỏi.


" Ta... muốn cảm tạ các ngươi"_ Tư Khắc Tiêu Dao nói xong liền quăng ra ba túi thanh tệ.


" Bọn ta cần tiền của ngươi chắc!? Hừ!!!"_ An Nhiên tức giận đá túi tiền đi.


" Nhìn các ngươi như vậy..."_ Tiêu Dao chỉ tay về cái bàn đặt cược cách đó không xa sau đó nhếch miệng cười nhạo Nhạc Phượng Hy_"... không phải đang thiếu tiền lắm sao?"


" Bọn ta có thiếu cũng không cần tiền của ngươi"_ Vũ Hồng tức giận, chỉa kiếm về phía Tư Khắc Tiêu Dao.


Nhạc Thiên Kỳ lùi cách xa Vũ Hồng ra... Hồng tỷ tức giận rồi kìa!!! Ai mà chẳng biết Hồng tỷ là một người ôn nhu, hiền lành, biết nhẫn nhịn nhưng nếu dám xúc phạm đến Hy tỷ là tỷ ấy thay đổi thành người khác a 😥


《Lại thêm một nữ nhân mù quáng...》_ Tư Khắc Tiêu Dao thầm nghĩ trong lòng. Nàng càng chán ghét thêm tên nam nhân kia... 😬


" To gan!!! Dám vô lễ với quận chúa! Các ngươi chán sống rồi!"_ Đám người Đại Hồ đồng loạt rút vũ khí ra.


Vũ Hồng xoay cổ tay, cả thanh kiếm tràn ngập linh lực... mọi người xung quanh vì uy áp đó mà phải tự động tránh xa.


" Vậy thì các ngươi muốn gì?"_ Đinh Lạc Doanh nhanh chóng chen giữa vào... nàng không muốn tình trạng gay gắt thêm nữa, mặc dù... tên nam nhân kia rất đáng để nàng dạy dỗ.


Mắt Nhạc Phượng Hy nghe đến câu nói của Đinh Lạc Doanh mắt liền sáng lên... nàng ta nói đến mấu chốt rồi a~


" Thông Hữu Tiên"_ Lãnh Minh Dực lãnh đạm lên tiếng.


" Thứ này..."_ Đinh Lạc Doanh do dự.


" KHÔNG ĐƯỢC!"_ Tư Khắc Tiêu Dao phản đối.


" Tại sao?"


" Các ngươi cũng thấy rồi đó... bọn ta đánh nhau cũng vì thứ này. Hiện giờ vẫn chưa giải quyết được..."_ Đinh Lạc Doanh chặn ngang Tiêu Dao, điềm đạm giải thích.


" Chả có gì mà khó giải quyết. Cuộc đấu đã kết thúc và hai ngươi vẫn không phân được thắng bại. Vậy thì... Thông Hữu Tiên nên truyền lại cho bên thứ ba, không phải hợp lý lắm sao?!"_ Nhạc Phượng Hy lên tiếng... tự dưng nàng lại lên hưng muốn trêu chọc cô nàng quận chúa này nha~😈


" Vô lý!!! Thông Hữu Tiên là do ta bỏ tiền ra mua, không đến lượt ngươi xen vào!!!"_ Tư Khắc Tiêu Dao tức giận.


" Nếu ngươi lấy tiền để làm lý do thì ta sẽ không khách khí mà bỏ ra số thanh tệ lớn hơn để mua lại nó"_ Nhạc Phượng Hy nhếch miệng cười đầy khiêu khích.


" Được thôi. Để xem ngươi bỏ ra được bao nhiêu. Ông chủ!!!"


" Dạ...khách quan"


" Ai ra giá cao hơn, ngươi được quyền bán Thông Hữu Tiên cho người đó"


Đinh Lạc Doanh khó chịu... sao nàng có cảm giác bản thân bị cho ra ngoài rìa a


" Lão... lão thân không bán nữa!!! Xin lỗi!!!"_ Ông chủ run rẫy thu hàng, trả lại tiền, đóng sập cửa hàng rồi cong chân chạy mất. Những người này uy áp thật lớn a... dường như mỗi người đều có thân phận không tầm thường, lão mà còn tiếp xúc với họ chẳng may làm phật lòng họ... chắc lão chết sớm!!! 😖😖😖


Quạ quạ quạ...


Bầu không khí trở nên im ắng...


" Ông... ta chạy mất rồi"_ Nhạc Thiên Kỳ ngơ ngác nói.


" Chúng ta có lẽ... phải đi xe ngựa rồi"_ An Hiểu nói.


Nhạc Phượng Hy đen mặt... nàng có nên phá luôn cái cửa hàng này không?!


Tuy vậy bề ngoài nàng vẫn bình tĩnh chứ không như... Tư Khắc Tiêu Dao. Nàng ta đang nổi đóa sai người đi bắt ông chủ lại.


Ông chủ... ta cầu nguyện cho ông~


" Lần sau gặp trên đấu đài ta sẽ không nương tay đâu"_ Tiêu Dao cáo biệt với Đinh Lạc Doanh.


" Ta sẽ đợi đến ngày đó"_ Đinh Lạc Doanh đáp lại.


Sau đó hai bên mỗi người một đường, trước khi đi cả hai vẫn không quên đưa ra ánh mắt chán ghét đối với Nhạc Phượng Hy. Tên nam nhân đáng ghét này hẳn cũng là học viên tham gia Tứ Đồ Quốc, nếu gặp hắn trên trận đài họ chắc chắn sẽ thẳng tay trừng trị hắn, giải thoát cho những nữ nhân đã bị hắn dụ dỗ😡


" Họ dường như rất ghét tỷ a"_ Nhạc Thiên Kỳ nói.


" Hừ! Họ mà dám động tay với tỷ tỷ, ta sẽ..."


" Ai da! Hồng nhi dịu hiền của ta... đừng giận nữa nha! Giận nhiều sẽ mau già, có nhiều nếp nhăn sẽ rất xấu a~"_ Nhạc Phượng Hy vỗ vỗ vào mặt Vũ Hồng.


" Được rồi..."_ Vũ Hồng ngoan ngoãn nghe lời, để mặc cho Nhạc Phượng Hy xoa xoa véo véo hai gò má...


... xúc cảm mềm mềm thật thích a~


" Nàng đừng phá nữa!"_ Lãnh Minh Dực cốc đầu nàng rồi kéo nàng tách ra.


Nàng phụng phịu nhìn hắn... người ta đang chiêm ngưỡng mỹ nhân, tự nhiên chen vào cắt ngang "công việc" của người ta!!! Giận! 😡


" Thông Hữu Tiên... ta có"_ Lưu Trác Phàm đến gần Nhạc Phượng Hy nói nhỏ.


" Ngươi muốn gì?"_Nàng khó hiểu nhìn hắn... ngay từ đầu hắn đã nổi cơn ghen với nàng, không thể nào bây giờ hắn lại ra tay giúp nàng mà không có mục đích cả!?


" Cách xa Hiểu Hiểu ra"


À~ thì ra nãy giờ hắn ta vẫn để ý đến chuyện này! Hehehehe😈😈😈


" Thông Hữu Tiên ta muốn... Hiểu Hiểu ta cũng muốn, thật khó chọn a~"_ Nàng tỏ vẻ khó xử.


" Ngươi không xứng với nàng"


" Ta có gì không xứng?"


" Ngươi... quá đa tình, ngươi sẽ không thể mang lại hạnh phúc cho nàng"


" Hừm... nhưng nàng thích ta. Nếu ta bỏ nàng thì sẽ làm nàng buồn. Bản thân ta không bao giờ làm mỹ nhân buồn nha"


" Nhưng ngươi không thích nàng. Sao ngươi cứ để nàng hy vọng mãi thế hả!???"_ Lưu Trác Phàm nổi giận xiết lấy cổ áo Nhạc Phượng Hy.


" Huynh đang làm gì vậy??? Buông ra!!!"_ An Hiểu chạy đến kéo Nhạc Phượng Hy ra.


" Muội không nên gần gũi với hắn. Hắn ta không tốt như muội nghĩ đâu!"


" Huynh ấy không tốt chỗ nào?! Huynh mà còn nói như vậy thì tốt nhất chúng ta không nên gặp nhau nữa"


" Hiểu Hiểu... ta..."


" Hắn ta nói có Thông Hữu Tiên... hắn muốn ta rời xa nàng thì hắn mới cho ta Thông Hữu Tiên a~"_ Nhạc Phượng Hy chớp mắt "vô" tội


" Ta thật không ngờ đã qua bao nhiêu năm huynh lại có thể thay đổi nhiều như vậy"_ An Hiểu thất vọng.


" Ta... muội nghe ta giải thích... mọi chuyện không phải như muội nghĩ đâu"


" Không lẽ huynh cho rằng... huynh ấy lừa ta? Huynh từ đầu đã biết rằng Lãnh Phi rất muốn Thông Hữu Tiên hà cớ gì huynh lại làm khó huynh ấy?!"


" Ta... chỉ muốn thử lòng hắn thôi. Xem hắn có thật lòng với muội không..."


" Thật lòng? Chuyện đó không liên quan đến huynh..."_ An Hiểu nhỏ giọng dần, trong lòng thầm cười nhạo bản thân... Lãnh Phi... à không Nhạc Phượng Hy là nữ nhân không thể nào "thật lòng" với nàng được 😔


" Tại sao không liên quan? Dù sao ta cũng từng là hôn phu của muội"


Hôn phu???


Lưu nhị thiếu gia có hôn ước???


Mọi người đều trố mắt ngạc nhiên.


Ở Thương Vũ quốc ai lại không biết gia tộc lớn thứ ba - Lưu gia và nhị thiếu gia Lưu Trác Phàm - đối tượng phò mã tương lai của Thiên Lâm công chúa. Sao giờ đây lại phát hiện thêm một mối hôn ước không rõ danh tính thế này???


" Chuyện cũ đã qua huynh không cần nhắc lại. Bây giờ chúng ta không còn quan hệ gì nữa. Mong gặp nhau sau này thì hãy xem là người xa lạ"_ An Hiểu nghẹn ngào nói sau đó chạy đi...


" Tỷ tỷ...!!!"_ An Nhiên lo lắng, lườm Lưu Trác Phàm cảnh cáo rồi đuổi theo An Hiểu.


" Này! Ngươi có tình ý với nàng phải không?"_ Nhạc Phượng Hy đẩy đẩy vai Lưu Trác Phàm.


" Không cần ngươi quan tâm"


" Chậc! Ta dù sao cũng có ý muốn giúp đỡ ngươi mà lại bị ngươi lạnh nhạt như vậy, thật buồn a~"


Lưu Trác Phàm nhíu mày khó hiểu nhìn Nhạc Phượng Hy.


" Ngươi... không phải thích muội ấy sao? Sao lại muốn giúp ta?"


" Hừmm... không biết nữa... chắc là vì Thông Hữu Tiên"


" Vậy ngươi quyết định từ bỏ muội ấy? Vì Thông Hữu Tiên?!"


" Ngươi nghĩ sao cũng được!"


" Được!"_ Lưu Trác Phàm lấy ra một túi vải màu lục đưa cho nàng sau đó nói tiếp_ " Đây là Thông Hữu Tiên bậc thượng phẩm có thể vận chuyển khoảng 12 người. Ta không cần ngươi ghép ta với Hiểu Hiểu. Ta chỉ mong rằng ngươi giữ lấy lời hứa của mình..."


" Nhưng ta cảm thấy hơi tiếc a~"


" Ngươi...!!!"_ Lưu Trác Phàm định giựt túi lại thì nàng nhanh giữ tay hắn lại, mặt gian tà cười cười.


" Ấy ấy... ta có nói sẽ nuốt lời đâu a hì hì hì...😋"


Nhạc Phượng Hy săm soi Thông Hữu Tiên trong tay tỏ vẻ rất hứng thú.


Thông Hữu Tiên là một viên đá thạch kim... nếu nhìn kỹ thì có thể nhìn thấu được phần lõi bên trong là hình vẽ một pháp trận rất cổ quái. Nhưng Nhạc Phượng Hy chỉ cần nhìn một cái cũng nhận ra đó là pháp trận gì...


Chính là truyền tống trận!!!


Thay vì như ở Minh Lãm quốc sử dụng quyển truyền tống thì ở Thương Vũ quốc lại sử dụng Thông Hữu Tiên để di chuyển. Điều đặc biệt của Thông Hữu Tiên là pháp trận này được tăng cường tính năng bởi nguồn linh khí của thạch kim... vì vậy nó có thể vận chuyển với số lượng nhiều hơn... đổi lại nó rất đắt đỏ ×_×


" Được rồi. Ta đã xác nhận hàng xong. Ta hứa sẽ chỉ xem An Hiểu là bằng hữu mà đối xử có chừng mực"


Dù sao nàng và An Hiểu đã là bằng hữu tốt, bây giờ có thốt lên lời hứa này thì cũng chả có sao... Ai bảo hắn ta dám làm An Hiểu phiền lòng a~


Lưu Trác Phàm còn định nói thêm gì đó thì có người chạy đến nói nhỏ sau đó sắc mặt hắn trở nên nghiêm trọng...


" Ta có việc phải đi trước, đừng nói chuyện này cho Hiểu Hiểu biết"_ Nói xong hắn nhanh chóng đi mất.


" Đại ca... sao muội có cảm giác tỷ ấy đang lừa gạc người khác vậy?!"_ Hiên Viên Ninh hỏi Hiên Viên Ngạo.


Hiên Viên Ngạo không biết phải trả lời làm sao đành phải im lặng... nàng ta chính là lừa gạc thiếu gia "nhà lành" một cách công khai nha... 😥


........................................................................


Một lát sau An Nhiên cũng đem An Hiểu trở về...


" Ta xin lỗi vì đã làm ngươi dính vào chuyện này"_ An Hiểu rón rén nói với Nhạc Phượng Hy.


" Hazzz có gì phải xin lỗi. Chúng ta không phải là bằng hữu tốt sao? Ta lấy được Thông Hữu Tiên cũng là nhờ ngươi, ta còn phải cảm ơn đấy!!!"_ Nàng xoa đầu An Hiểu.


" Không... ta có làm được gì đâu..."


" Được rồi... bây giờ chúng ta nhanh chóng lên đường thôi"


" Khoan đã!? Tỷ tỷ! Đệ không thấy Long ca và Tinh ca"_ Nhạc Thiên Kỳ báo cáo.


Hửm!? Dương Hàn Long và Tống Vỹ Tinh đã đi đâu rồi?! Vừa rồi không phải hai người đó còn đứng ở đây sao?


Riêng về Dương Hàn Long làm nàng có phần lo lắng. Hắn hầu như luôn kề cạnh bên nàng, chưa bao giờ đi đâu mà không nói cho nàng biết trước. Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra mà hắn phải âm thầm rời đi như vậy?!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play