Chăm chú nhìn gương mặt giả dối quan tâm của Phượng Cửu Dạ , ánh mắt Phượng Thất Tầm nhàn nhạt quét nhìn nha hoàn hầu hạ đầy nhà . Không khỏi cười lạnh dưới đáy lòng một chút . Rõ ràng ngày ấy ở hạ nô viện Phượng Cửu Dạ đã lộ mặt thật không thể nghi ngờ , nhưng hiện tại còn có thể mặt không đổi sắc phảng phất như chưa từng phát sinh qua chuyện gì ?


Thực sự buồn cười đến cực điểm !


Trong lòng nghĩ như vậy nhưng mà trên mặt Phượng Thất Tầm lại treo lên khuôn mặt tươi cười đến lợi hại . Nếu ngươi muốn diễn kịch ta đây liền phụng bồi đến cùng !


" Đúng vậy , ta cũng không nghĩ tới....Không thể nhìn mặt mà bắt hình dong , ai cũng không biết đứng ở trước mặt ngươi có phải hay không là ma quỷ đội lốt người ! "


" Thất Tầm lời ngươi nói thật khó hiểu ....."


Phượng Cửu Dạ dường như nghe không hiểu lời nói Phượng Thất Tầm ý ngoài , lôi kéo nàng đi đến trước bàn , sau đó ở một bên hạ nhân nói : " Từ ma ma , giúp Thất Tầm thêm một đôi chén đũa , chúng ta đã lâu không có cùng nhau ăn cơm ! "


Phượng Thất Tầm hơi hơi mỉm cười , lại không có lập tức ngồi xuống mà lại nhìn ngược về phía Hàn Huệ Tâm , làm một khuất thân


" Thất Tầm gặp qua phu nhân , phu nhân vạn phúc kim an !"


" Phu nhân? Gọi dì là phu nhân sao , hẳn phải là gọi là mẫu thân mới đúng !"


Phượng Cửu Dạ kéo cánh tay Phượng Thất Tầm nhắc nhở .


Phượng Thất Tầm nhìn Hàn Huệ Tâm ngồi ngay ngắn , quần áo nàng búi tóc không chút cẩu thả ngay cả khóe mắt , đuôi lông mày đều là biểu tình treo đúng chỗ ngứa , ôn nhu lại không thiếu uy nghiêm . Nàng cũng không có tỏ vẻ gì khi Phượng Thất Tầm vấn an , đã không có tán đồng cũng không có phản đối .

Mấu chốt ở chỗ Hàn Huệ Tâm không có phản đối !


Phượng Thất Tầm nhìn lên Phượng Cửu Dạ hai mắt vô hại , " Phu nhân chính là phu nhân , quy củ của vương phủ không thể phá hỏng ! " Dứt lời , nàng mới ngồi xuống ánh mắt lãnh đạm nhìn Hàn Huệ Tâm " Ngài nói có phải hay không , phu nhân ? "


Đây thực sự là một vấn đề tiến thoái lưỡng nan , nếu Hàn Huệ Tâm nói phải , chính là chỉ ra Phượng Cửu Dạ không thực hiện quy củ , nếu nói không phải , lúc trước nàng chính là lấy lí do này nghiêm trị Phượng Thất Tầm , hiện giờ nói phủ nhận chẳng phải tự đánh vào mặt mình ?


Phượng Cửu Dạ tiếp nhận chén đũa Từ ma ma mang tới , đem tới trước mặt Phượng Thất Tầm , ra vẻ nhẹ nhàng nói " Ăn cơm , ăn cơm , thời gian ăn cơm không cần phải thảo luận đề tài nghiêm túc như vậy !"


Phượng Thất Tầm tựa hồ không nghe được lời nàng nói , cứ như cũ lẳng lặng nhìn chằm chằm Hàn Huệ Tâm


"Phu nhân ?"


Hàn Huệ Tâm ảm đạm cười , gắp chút đồ ăn đưa tới chén của Phượng Thất Tầm " Quy củ tự nhiên là muốn tuân thủ , bất quá luật pháp không chỉ người nhà huống chi là gia quy ? Người trong nhà ngầm tự biết không cần quy củ nhiều như vậy !"


Dù sao nói đến cùng nàng vẫn phải gìn giữ Phượng Cửu Dạ không những vậy còn phải giữ gìn hoàn toàn như vậy !


Phượng Thất Tầm thực sự không rõ , nàng tột cũng đã làm gì không tốt , lại làm cho Hàn Huệ Tâm không đủ niềm vui . Rõ ràng đều là nữ nhi giống nhau , rõ ràng đều là hoài thai mười tháng sinh ra , rõ ràng .....


Nàng gục đầu xuống , cầm lấy chiếc đũa yên lặng mà ăn cơm .


Phượng Cửu Dạ lúc này mới an tâm mà ngồi xuống , ngoan ngoãn nói :" Mẫu thân cũng ăn đi !"


Phượng Thất Tầm ngước mắt nhìn chung quanh một vòng , cũng không có nhìn tới Thận Nhi phía sau , giống như lơ đãng hỏi : " Phu nhân , nghe nói Thận Nhi tạm thời bị điều tới Ấm Huệ Các , ta sao lại không nhìn thấy đâu ?"


" Thận Nhi a , cái nha đầu này làm việc hấp tấp , tay chân cũng không quá nhanh nhẹn , quản gia nàng ta liền đem nàng đuổi đi ."


Hàn Huệ Tâm không chút để ý trả lời làm Phượng Thất Tầm trong lòng lộp bộp một tiếng , lẳng lặng giận dữ liền xông ra . Tay nàng đặt dưới bàn không khỏi nắm chặt , trên mặt vẫn duy trì biểu tình ban đầu .


" Thất Tầm chẳng lẽ luyến tiếc nha đầu kia ? Thực sự luyến tiếc , không bằng bảo quản gia tìm nàng đem trở về ! Một cái nha đầu mà thôi !" Phượng Cửu Dạ cười trêu ghẹo .


" Một cái nha đầu ? Mà thôi ? Thận Nhi nàng không phải là một nha đầu bình thường !" Phượng Thất Tầm trong giọng nói có chút không vui .


" Ngươi đây là ngữ khí gì ? Cửu Dạ có nói cái gì sai sao ? Bất quá chính là cái nha đầu , đi hay ở đương nhiên là do vương phủ quyết định , đừng nói chỉ là tống cổ nàng đi hơn nữa còn có thể đem nàng bán vào thanh lâu sở quán , nàng không muốn là không được !"


Bốn chữ Thanh lâu sở quán làm kích thích tới Phượng Thất Tầm , nàng không khỏi hừ lạnh ra tiếng , " Đúng vậy , phu nhân là người chưởng quản hậu trạch , trong tay nắm quyền sinh sát của bọn nha đầu , tự nhiên muốn gì đều có thể định đoạt "


Hàn Huệ Tâm bỗng dưng ngẩng đầu , ánh mắt phẫn nộ liếc Phượng Thất Tầm " Lời này của ngươi là có ý tứ gì ? Là muốn nói ta lạm dụng quyền lực , không phân biệt thi phi ? "


Nàng tức giận đứng lên , lạnh giọng nói : " Phượng Thất Tầm , chẳng lẽ ngươi cho rằng có Thái tử sau lưng chống lưng , liền có thể ở trong phủ vô pháp vô thiên ? "


#NgạnTừMiên


Theo dõi bọn mình để xem những chap mới nhất nhé. 💜💜💜
Nhớ bình chọn cho bọn mình nhé 😘
Luôn tiếp nhận ý kiến đóng góp của bạn❤️

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play