_Chết tiệt....

Mộ Thiên Hàn nghiến răng nghiến lợi mắng nhiếc, hầu kết lên xuống thật bức bối giọt mồ hôi mịn nhanh chóng rơi xuống ngực áo, anh nhấn bàn đạp cho siêu xe chạy đi vào khu vực cấm cách đó ba mét của riêng mình, lúc chân nhấn ga tay vẫn không vì vậy mà chậm một nhịp, anh dùng ngón tay trỏ ôn nhu chạm nhẹ vào \*\*\*\* \*\*\*\*\* đã trơn trượt, đầu óc vẫn rất tĩnh táo dùng tay còn lại để lái xe

_Bên dưới...khó chịu...

Cô thản thốt nhìn lồng ngực phập phồng đẩy nhịp đập trở nên nhanh hơn, nó làm hơi thở ở cổ họng không yên làng hơi phả ra bắt đầu cô đọng trở nên dồn dập, bên dưới \*\*\*\* \*\*\*\*\* có một chút khó chịu khi ngón tay trỏ của anh chạm vào vùng màu hồng, lập tức mật dịch trơn trượt làm đầu ngón tay trở nên phấn khích quá đà vuốt nhẹ, đã nhiều năm rồi nhưng khi ở cạnh người đàng ông này cô vẫn không kiểm soát được xúc cảm

Nguy hiểm quá...ưm...

Phàm Mặc Mặc nhìn ánh đèn cao phía trước, anh vẫn bình thản điều khiển siêu xe tuy vậy ngón tay từ tốn đặt nơi \*\*\*\* \*\*\*\*\* vẫn có thể kích thích con người mạnh mẽ dục vọng của bản thân, một chút mị hoặc nhờ mật dịch thật trơn đầu ngón tay ngọ ngoạy dọc theo thịt lá mỏng vuốt lên trên, cảm giác đầu ngón tay của mình đã làm cô co thắt đến độ mẫn cảm, hoa hạch bắt đầu lộ ra vì không được che chắn

_Kéttttt...

Mộ Thiên Hàm thắng gấp đỗ xe ở một hoa viên không đèn, bên trong siêu xe cũng không có ánh đèn nào, chỉ có vài ánh sáng nhỏ cố gắng len lõi, giúp cho cảnh xuân mà anh đang thưởng thức trở nên kích thích, mê dục lôi cuốn làng môi của anh khẽ mở ra nhếch nhẹ phả vào ngực cô giọng khàn đục nặng nề

_Tôi không muốn làm em đau, chịu khó một chút, nhìn ngón tay của tôi...

Cô thất thần che mặt, gò má ửng đỏ nóng lên bừng bừng, từ lâu vùng nhạy cảm bên dưới đã khiến cô tê dại, anh sử dụng lực đạo thích hợp để ngón lún vào nơi \*\*\*\* \*\*\*\*\* đang rất nóng, ngón tay đi vào tìm nơi mềm mại cử động thật nhẹ, làm cô thở dốc đôi bàn chân vô thức tự mình dạng ra, một vật nhỏ thon như ngón tay đánh đàn đó thật sự rất xốn xang, anh biết cô sẽ đau vì lâu lắm rồi chưa từng để ai động chạm, chỉ có mình anh khi gặp lại vẫn là cơ thể cô làm cho bản thân cuồng nhiệt bỏ quên lãnh đạm ngày thường

 

 



_Ưm...ưm...

Anh đen tối liếc nhìn mặt mày thuần khiết của con mồi nhỏ vừa nghĩ ngợi ngón tay cũng dần rút ra nhìn sự trơn trượt vấy lên, vì độ khoáy động đó mà cô đã nấc khẽ, \*\*\*\* \*\*\*\*\* quá se khít, cô sinh ba đứa nhưng cơ thể vẫn lôi cuốn như ngày nào, nếu anh không nhịn thì sẽ làm cô thét lên kinh hãi, vì vậy hai đầu ngón tay mới chậm chạp đẩy vào chạm độ sâu vừa phải rồi rút ra, bên trong vẫn chưa mở rộng được

_A...a...a...a...Mộ...

Phàm Mặc Mặc lắc đầu xúc động, cô bậc dậy ôm cổ tay đang thách thức khoái cảm bên trong \*\*\*\* \*\*\*\*\* muốn đẩy ra nhưng thất bại, mật độ lún sâu của hai ngón tay khiến cô sắp không kìm được mà thét lớn, ở bên trong rất muốn được thăm dò, nhưng anh lại cố tình không lay động, hai đầu ngón tay ưu tư ngọ ngọay chạm nhẹ vào hoa hạch lấp ló sau lớp mật dịch thật nhiều, anh sờ xẹ xoa đều tay tên hạt thông màu hồng, cô cong người sắp ngất đi vì co giật

_Mộ chủ...um...umm...

Mộ Thiên Hàn nhìn cơ thể mỏng manh đang uốn cong dồn dập, anh mị hoặc cười nhẹ, bỏ quên cảm xúc hổn hểnh bị hoang ái mê hoặc của cô không màng, hai ngón tay bất ngờ ôm chặt hạt thông xoa xoa rất nhẹ nhàng, đúng lúc anh lại bất ngờ buông chỗ nhạy cảm nhất ra nhanh sau đó lại ma mị khẩy nhẹ, ngón tay áp út bỗng hiếu thắng chọc nhẹ vào \*\*\*\* \*\*\*\*\*, một lúc làm cô điên đảo đến thất thần

_Đừng...á...á...á....

Cô nhỏm dậy, hoảng loạn cáu vào vai trần rắn chắt, gương mặt nhỏ gục xuống ngực anh hổn hểnh như hết hơi, cô run tay véo nhẹ lên bàn tay dày dặn tình trường của anh, nếu anh còn luận động thì cô bức rứt mà ngất đi, chỉ vì ngón tay đó mà cô thần trí hỗn loạn, nhịp thở mất đi bình lặng vốn có nhưng anh nào để cô yên ổn, ngón tay trỏ đó vừa ôn nhu lại có lúc cường bạo một lúc khẩy nhẹ thì lúc sau tùy ý tì mạnh lực đạo còn kết hợp thật nhanh

_Aaaaa....chủ tịch...aaa...

Phàm Mặc Mặc cắn vào ngực anh tay vừa đấm vừa trách, sao cô lại bắt gặp bản năng phong lưu mạnh mẽ của anh đến mức này, khiến cho cô tê tái nóng muốn thêu đốt bên trong \*\*\*\* \*\*\*\*\* mà anh vẫn chưa vừa ý dừng lại, cũng vì bên trong quá chật anh chỉ lo một khi cơ thể mạnh bạo của mình đẩy vào cô sẽ chịu không nổi nên mới nhịn như vậy

_Bất cứ tên đàng ông nào cũng không được động vào em ngoại trừ tôi.

Mộc Thiên Hàn rút hai ngón tay vương đầy mật dịch ra khỏi \*\*\*\* \*\*\*\*\* của cô, anh dùng khăn giấy lau nhẹ bàn tay nõn nà, miệng lưỡi phả ra lời lẽ chế ngự sau đó bàn tay hờ hững xoa nhẹ gương mặt non nớt đang hỗn hễnh, trong tình cảnh này cô chắc là không thể nào chịu nỗi nữa...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play