Edit: An Ju

“Nhưng lúc trước có lần tôi cũng có một khoảng thời gian biến thành người, vì sao Tiểu Hạo vẫn không có cảm giác đó với tôi chứ?” Đối với chuyện này Meo Meo cũng cảm thấy rất thất bại, nó tự nhận là lúc biến thành người cũng rất tuấn tú, vì sao Tiểu Hạo vẫn chưa thích hắn nhỉ.

Chim công giơ bàn tay phải đeo nhẫn kim cương đưa đến trước mặt Meo Meo lắc lắc, dùng một giọng điệu hận không thể rèn sắt thành thét chỉ dạy: “Đây là điều thứ hai, mi chưa ra chuẩn bài. Đáng yêu, kiểu hình shotacon đúng là tương đối phù hợp khẩu vị đại chúng, không thể phủ nhận, Tiểu Hạo nhà mi cũng rất thích kiểu dáng đáng yêu gì đó. Nhưng một khi dính đến ái tình lại không giống thế được! Cố Hạo nhà mi bất kể nhìn kiểu gì, từ đầu đến chân từ trong ra ngoài đều là thụ! Khi mi dùng cùng một kiểu ngoại hình thụ đi quyến rũ hắn, đương nhiên, mi nhất định sẽ nói khí thế ngươi toát ra rất công, nhưng người ta sau đó chẳng phải là cũng chả để ý gì đến khí thế của mi sao, cho nên dùng kiểu hình thụ như mi dù có nỗ lực cỡ nào hắn cũng tuyệt đối sẽ không mắc câu đâu!”

“Thì ra là thế… Ta cứ tưởng rằng chỉ cần là người là được rồi.” Meo Meo bỗng nhiên tỉnh ngộ.

“Lầm to! Công theo đuổi thụ, thụ kết đôi với công, đây chính là đạo lý hiển nhiên, tình yêu thụ thụ là không có tương lai đâu bạn à!” Lúc chim công nói đến đoạn cao trào nghĩ đến khuôn mặt mèo ngây thơ ngu ngốc của Meo Meo mà phải nhịn lại, cách giáo dục ở phương diện nào đó của Hổ tộc thực sự muốn bùng nổ mà! Mấy thứ này lúc hắn ở trong tộc Khổng Tước đều là kiến thức thông thường đó.

“Cho nên, mi sau này phải luôn duy trì hình dạng công để ở bên cạnh hắn, phải biến ra thể trạng hình tam giác, cơ bụng cũng phải có tám múi, như vậy có thể khiến cho hắn một loại cảm giác an toàn, cũng từ trong đáy lòng từ từ bắt đầu ỷ lại mi, chờ đến khi hắn cảm thấy ở bên cạnh mi thật ấm áp, thoải mái, mi chỉ còn kém một bước là có thể đè hắn rồi.”

Meo Meo suy nghĩ một chút lại trừng mắt nhìn chim công: “Làm sao mi biết Tiểu Hạo nhà ta thích loại hình công gì đó, mấy thứ mi nói đều là kiểu mà mi thích đúng chứ = =!”

“Khụ —–,” Chim công bị nói lộ tẩy suy nghĩ khụ một tiếng, giải thích cho bản thân, “Cái này à, ta chỉ là lấy ví dụ thôi, hành động thực tế còn phải tụ mi cân nhắc chứ.”

“Còn một điều cuối cùng cũng là điều quan trọng nhất.” Chim công thẳng người, lời hắn nói hiện tại cũng đều là tinh hoa rút ra từ kinh nghiệm bản thân hắn đã tấn công vô số người, dễ dàng kể lại cho con hổ già này nghe thật đúng là hời cho nó quá, “Chính là ‘lãng mạn’! Kỳ thực mặc kệ là nam hay nữ, tất cả mọi người đều mong bạn đời của mình sẽ biết tạo không khí, tạo ra một bất ngờ nhỏ lấy lòng đối phương, đây chính là ‘romantic’.”

Meo Meo nghe đến trầm tư, đầu lưỡi vô ý liếm một mảnh lông đến bóng loáng. Lãng mạn rất dễ mà, chỉ cần mỗi ngày tặng hoa hồng cho Tiểu Hạo là được, hoặc là bọc bản thân mình lại cho vào hộp quà tặng Tiểu Hạo, vậy là có thể làm hắn vui rồi.

“Không thể hi vọng vào mấy chiêu cũ như tặng hoa hồng hoặc là bọc lại bản thân như bánh chưng hoặc là mặc quần áo lót gợi cảm trốn trong hộp quà là có thể làm đối phương rung động.” Chim công nêu ra mấy cách thức sai lầm, khiến Meo Meo vốn đang định làm như thế chịu đả kích mà ngước mặt nhìn trời.

“Phải nghĩ nhưng cách mới, độc đáo, tuyệt đối đừng bắt chước trend, không thì rất dễ sẽ làm đối phương cảm thấy mi đang làm cho có thôi.”

“Vậy cắt mấy chữ trong báo ra ráp lại ‘Tôi, yêu, em’, sau đó dán lên giấy gửi cho hắn thì sao?” Meo Meo bắt đầu phát huy tư duy kiểu hổ suy nghĩ miên man.

“No ~ No ~ No!” Chim công mau chóng ngăn lại cách làm của con hổ luôn không hiểu lắm về tình yêu này, “Mi cho là mi là kẻ bắt cóc sao, lại còn cắt chữ trong tờ báo gửi đi nữa…”

Meo Meo bị đả kích tới tấp rũ đầu không ngại học hỏi: “Sư phụ, ngài lấy một ví dụ đi…”

Meo Meo gọi tiếng ‘sư phụ’ này làm cho chim công thoải mái thấu tâm, đắc ý đến vểnh cả đuổi lên trời, chim công rộng rãi đem bí kíp tán tỉnh tổ truyền dốc túi truyền cho: “Xây dựng bầu không khí lãng mạn tổng cộng có một trăm cách, tới đây, mi qua nằm úp sấp lên bụng tôi ủ ấm cho tôi, mỗi ngày tôi sẽ kể cho ngươi 5 cách…”

Cố Hạo đang vùi đầu làm việc dưới điều hòa trong phòng làm việc ở công ty kiểm tra giấy tờ bỗng nhiên không có dấu hiệu gì hắt hơi liên tục, “Ưm…? Chẳng lẽ là dạo này ngồi điều hòa nhiều nên cảm lạnh rồi à?”

Tối muộn, Cố hạo về nhà tắm xong liền ngồi trên ghế sofa chơi game online, Meo Meo nằm cạnh, móng vuốt cầm điều khiển TV, vẫn chỉ xem một kênh, cũng không quan tâm kênh kia đã chiếu quảng cáo gần nửa tiếng hay không. Meo Meo nhìn đống hồ treo trên tường, oh yeah! Sắp đến giờ rồi!

[Tiếp sau đây là một bài song ca do Thái Y Lâm và Đào Triết (David Tao) thể hiện “ Hôm nay em phải cưới anh” do một vị khán giả nick name là Meo Meo yêu cầu cho người yêu cô ấy là Cố Hạo, vị khán giả với nick nam Meo Meo này nhắn lại cho người yêu cô ấy là: “Cố Hạo tại nhà số XXX tầng XX khu XXXXX đường XXXX, em thích anh rất lâu rồi, ở bên em nhé!] Nghe được chỉ mặt điểm tên cụ thể như thế, mặt Cố Hạo biến xanh toàn phần, thế này thì hay rồi, ngày mai lúc ra ngoài đi làm chắc chắn sẽ bị mấy người hàng xóm lắm điều bàn tán cho xem.

MC đài truyền hình đọc xong lời nhắn còn bỏ thêm một câu: Vị khán giả này có nick name thật đáng yêu, người tự gọi mình là “Meo Meo” nhất định là một cô nữ sinh rất đáng yêu và dịu dàng, chúng tôi tại đây cũng gửi lời chúc phúc, mong anh chàng có tên Cố Hạo kia sẽ đồng ý đáp lại tình cảm của cô nữ sinh dũng cảm này, chúc những người yêu nhau sẽ về cùng một nhà…

“Meo…! Meo…!” Cố Hạo trừng mắt nhìn Meo Meo đang mừng rỡ hươ tay múa chân bên cạnh mà nghiến răng nghiến lợi gọi ra tên Meo Meo.

“Tiểu Hạo cảm động lắm hả!” Meo Meo hoàn toàn không hề phát hiện Cố Hạo đã giận dữ lại còn nhìn chằm chằm phụ đề chạy chữ lời nhắn trên TV.

“Cảm động quái gì chứ! Hôm nay cậu ngủ trên sàn nhà cho tôi——!”

“Meo? Meo!——!!!!!”

Căn phòng bên cạnh, chim công – thủ phạm nêu ra ý kiến vớ vẩn này đang ‘Tràn trề tính trí’ sờ mó người Kỷ Á Kiệt, “Hắt xì——! A a a a a hắt xì—–!” Sàm sỡ được một lúc bỗng nhiên nghiêng đầu hắt xì/

“Sao thế?” Kỷ Á Kiệt đang chuyển kênh TV vội vã hỏi Vũ Mặc có phải bị khó chịu gì không.

“Không có gì, có thể là do mặc ít quần áo quá nên cảm lạnh rồi.”



Hết chương 24.2

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play