Lần này đến Solo cũng không nghe nổi nữa, vì phòng ngừa Inin sẽ hỏi đến những vấn đề sâu xa, anh đứng thẳng người: “Các vị, đây là chiến đội “Bão mật thất” mà chúng ta mong ngóng xuất hiện từ lâu. Mặc dù trong đội có hai vị đã từng là đồng đội cũ của tôi, nhưng tôi tin…”
Solo hơi khựng lại, khẽ mỉm cười, liếc nhìn tất cả các cao thủ, tuyển thủ chuyên nghiệp ở đây:
“Thực lực của họ không cần tôi dẫn dắt, đều là cao thủ trong cao thủ. Vị trí cuối cùng trong đội đầu tiên sẽ được chọn bởi bốn người trong số họ.”
Trò chơi vừa ra chính là hạng mục trọng tâm phát triển của đội, vẫn chưa có bất kì bảng xếp hạng nào, mà đã trở thành ban giám khảo. Mặc dù mọi người tuyệt đối tôn sùng Solo nhưng không có nghĩa là tất cả các thành viên của đội Solo đều tuyệt vời như anh.
Nước sóng sau đè sóng trước, sóng trước không phải bị đánh chết trên bờ cát sao?
Ngải Tình cũng cảm thấy không ổn lắm.
Nhưng Solo đã nói vậy, thì chắc cũng đã bàn bạc kĩ lưỡng trước với Bảo Na. Đã phân rõ nhiệm vụ của các thành viên trong đội nam của SP, cô không có quyền phát biểu ý kiến gì, ngay cả đội nữ cô cũng đã bàn xong với Bảo Na, lần này quay về từ Hàn Quốc sẽ không làm đội trưởng nữa, hoặc là làm huấn luyện viên hoặc là chuyên tâm làm streamer.
Cho nên, tuy là cô có mấy điều thắc mắc nhưng trong buổi ăn cơm tối cô không biểu hiện gì nhiều.
Mà lúc các thành viên đội nữ đang xì xào bàn tán, cô nháy mắt ra dấu ngăn lại.
May mắn, All cảm nhận được không khí lúc này, không giống như lúc trước bô bô nói mình không ai bì nổi, mà ngoan ngoãn dựa vào sắp xếp của Solo, được xếp vào nhóm thành viên cũ đi ăn cơm.
“Trước khi giải nghệ không phải cô ấy chơi StarCraft 2 ư?” Inin vẫn dây dưa vấn đề ban nãy.
“Tất nhiên không phải, mười năm trước chị ấy chơi Counter-Strike,” cô bé kia thấy Inin không biết gì nên bổ sung, “Chính là Counter-Strike ấy, bây giờ không còn ai chơi nó nữa. Sau đó là DotA, còn gì nữa nhỉ?” Cô hỏi người bên cạnh.