Lời của Thẩm Duệ, sao Vu Tiểu Uyển lại không hiểu chứ?
Nhưng một tình yêu lớn lên trong dự tự do, hoang dã như vậy sẽ được thuận lợi sao?
Thẩm Hà chắc cũng đã suy xét những nhân tố nguy hiểm tiềm tàng trên con đường phía trước.
Nhưng cô vẫn lựa chọn lẳng lặng chấp nhận, lựa chọn bảo vệ tình cảm của
Tư Nhiên, lựa chọn không để ý tới việc xem mắt của Joel và Fanny Rose.
Cô đã là người trưởng thành, cô hiểu được đằng sau sự lựa chọn của mỗi
người đồng nghĩa với những trả giá và hi sinh như thế nào.
Vì vậy, dù đã biết hậu quả, nhưng ngoại trừ ủng hộ cô một cách kiên
định, thì bạn bè người thân bên cạnh cô chẳng có thể làm được gì khác.
Đúng như Vu Tiểu Uyển nói.
Chỉ cần Joel và Thẩm Hà không công khai mối quan hệ, hai người vẫn đang là độc thân.
Cả hai đều có tư cách kết hôn.
Vậy nên, có lẽ Thẩm Hà còn sẽ gặp phải rất nhiều, rất nhiều thử thách.
Dưới bóng đêm đẹp đẽ này, Văn Gian Thanh ôm điện thoại, chìm vào giấc ngủ hạnh phúc.
Thẩm Duệ và Vu Tiểu Uyển tâm sự với nhau trong phòng.
Tư Nhiên vẫn đang đút thức ăn cho Tiểu Cát, Thẩm Mạch đứng bên cạnh phụ trách giám sát.
Hạ Thẩm Châu vì mệt mỏi nên đã lăn ra ngủ từ lâu rồi.
Thẩm Viễn, Phạm Đậu Đậu, Phạm Đinh Đinh cũng đã bị đuổi về phòng ngủ, kết quả ba người lại lét lút chơi trò chơi điện thoại.
Cho dù mọi người có tâm trạng gì đi nữa, cuối cùng thì đêm nay cũng phải qua đi.
Lúc này, ở bên kia bờ đại dương, Fanny Rose – người sắp kết hôn với Joel đang ngồi trước bàn ăn, nghe lời dặn dò của ông nội.
“Fanny, mặc dù hoàng tử Joel đã chủ động từ bỏ quyền thừa kế, nhưng cậu
ấy vẫn là một thành viên của hoàng thất. Nếu như con có thể lấy được cậu ấy, kỳ sau ông nội sẽ có hi vọng được tiếp tục đảm nhiệm chức vụ. Ở
nước của chúng ta, mặc dù là quốc hội quyết định, nhưng hoàng thất lại
có quyền bỏ ba phiếu, phiếu của hoàng tử Joel phải dựa vào con rồi.” Ông Rose vuốt chòm râu đã hoa râm, nói với Fanny Rose ăn mặc đẹp đẽ ngồi ở
đối diện: “Con là công chúa của gia tộc nhà họ Rose, là niềm kiêu ngạo
của chúng ta, con lấy hoàng tử Joel cũng sẽ không mai một tài hoa của
con, không hạ thấp thân phận và địa vị của con.”
Fanny Rose cắt hoa quả trong tay một cách nhã nhặn, chậm rãi mở miệng:
“Ông nội cứ yên tâm, con sẽ không để ông phải thất vọng! Không chỉ là
một phiếu trong tay hoàng tử Joel, hai phiếu còn lại con cũng sẽ giành
được cho ông!”
Nghe được Fanny trả lời như vậy, ông Rose vui mừng tới nỗi chòm râu ngắn vểnh lên, sau đó nghĩ tới Hạ gia, ông ta lại mở miệng nói: “Nghe nói
hoàng tử Joel và vị công chúa của Hạ gia rất thân thiết với nhau, con
phải cẩn thận với cô ta. Những người khác con không cần phải lo, nhưng
cô công chúa này thì con nhất định phải chú ý, Nhất là không được tùy
tiện đắc tội cô ta, nếu không, cho dù kì sau ông vẫn làm thủ tướng thì
cũng sẽ không hay ho gì.”
“Vâng, ông nội.” Fanny cười híp mắt: “Con cũng ngưỡng mộ vị công chúa
của Hạ gia kia đã lâu! Có mấy lần con để lỡ dịp tốt gặp mặt cô ta, con
rất tiếc nuối. Con đã xem phim mà cô ta đóng, quả là một cô gái phương
đông xinh đẹp! Nghe nói, từ nhỏ cô ta đã được gọi là thiên tài, tài năng không thua kém gì con! Ông nội, nói thật ra, có một đối thủ ưu tú như
vậy con cũng mới có tinh thần cạnh tranh! Những người phụ nữ khác con
hoàn toàn không thèm nhìn tới, bọn họ căn bản không có tư cách làm tình
địch của con!”
“Xem ra con cũng đã tự nhắc nhở mình rồi, tốt lắm, tốt lắm.” Ông Rose
hài lòng mở miệng: “Mấy ngày nữa hoàng tử Joel sẽ về nước, con hãy nghĩ
cách để gặp mặt trước, sau đó hàn huyên với nhau để thúc đẩy tình cảm.”
Sau khi Fanny rời khỏi nhà của ông Rose, Fanny ngẩng đầu nhìn vầng thái
dương trên trời, không khỏi lẩm bẩm một câu: “Thật là khiến người ta
phải sôi trào nhiệt huyết! Hoàng tử joel, lần này anh sẽ không trốn
thoát được đâu! Nhất định em sẽ trở thành vương phi của anh!”
Nói xong câu đó, Fanny xoay người rời đi.
Sau khi Fanny Rose rời khỏi đó, ông Rose cũng nhanh chóng vào phòng làm
việc, gọi mấy cuộc điện thoại, bảo mấy người làm tình báo của ông ta đi
nghe ngóng hành trình cụ thể của hoàng tử Joel, đồng thời hỏi thăm xem
vị tiểu công chúa của đế quốc Hạ gia kia có tới cùng hay không.
Một đám người trở nên bận rộn vô cùng.
Lúc này trong phòng quốc vương ở hoàng cung, khuôn mặt của quốc vương cũng hiện rõ vẻ lo lắng.
Hoàng hậu bưng nước hoa quả tới, nhưng quốc vương không muốn uống chút nào.
“Joel sắp về rồi, anh càng lúc càng lo lắng.” Quốc vương nói với hoàng
hậu của mình: “Anh nghe nói trong khoảng thời gian này, mối quan hệ của
Joel và vị tiểu công chúa của Hạ gia kia ngày càng thân thiết. Anh lo
trước khi về nước bọn họ công bố yêu đương, như vậy sẽ rất tệ.”
Hoàng hậu an ủi ông ấy nói: “Bọn họ vẫn không công bố, nên chắc cũng sẽ
không công bố ra trong mấy ngày này đâu. Nếu Joel không phản đối việc
xem mắt mà ngài sắp xếp cho nó, chắc là nó cũng đã định không công khai
quan hệ với vị công chúa của Hạ gia đó.”
“Nói thì như thế, như nếu bởi vì Joel và Fanny xem mắt mà kích thích đến vị công chúa đó, sau đó tuyên bố yêu đương, chẳng phải sẽ rất khó coi
sao?” Quốc vương lo nghĩ nhiều hơn thủ tướng, bởi vì anh vừa phải bận
tâm đến thể diện của hoàng thất, còn phải lo cho mỗi giao hảo trong
tương lai với Hạ gia.
Phải biết rằng, Hạ gia đầu tư rất nhiều, rất nhiều, rất nhiều ở trong nước!
Cả thế giới đều biết Hạ Nhật Ninh cưng chiều cô con gái này tới mức nào!
Vậy nên, nếu chọc giận vị tiểu công chúa này, không cần đoán cũng biết
chắc chắn Hạ Nhật Ninh sẽ nổi cơn thịnh nộ, ra mặt thay cho con gái, đâm cho nền kinh tế của nước Y một nhát đã là kết quả nhẹ nhất rồi.
Nặng, sẽ rất khó nói.
Dù sao, còn có một Sùng Minh rất thương Thẩm Hà nữa.
Sùng Minh sẽ chẳng cần biết đúng sai gì cả.
Chọc cho Thẩm Hà khóc, Sùng Minh sẽ làm thịt người đó!
Nhỡ đâu hắn lấy một quả bom nguyên tử cho hoàng thất nổ tung, thì cũng không phải là không làm được.
Vậy nên, cũng có thể hiểu được cho mọi sự lo lắng quốc vương.
Hoàng hậu mở miệng nói: “Vậy nên, chúng ta không thể ép chuyện này quá
gắt. Nếu vị tiểu công chúa của Hạ gia đó tới, nhất định chúng ta phải
đón tiếp cho tốt, tuyệt đối không thể đắc tội được. Nếu chính Joel lựa
chọn Fanny, từ bỏ công chúa của Hạ gia thì không thể trách chúng ta
được!”
“Nhưng bà cũng biết là Joel thích cô gái đó bao nhiêu năm rồi mà, sao có thể từ bỏ dễ dàng được?” Quốc vương cười khổ: “Đây chính là điều mà tôi sợ nhất, hai bên đều không từ bỏ, hai bên đều sẽ đắc tội.”
“Vậy sao lúc đầu ngài còn nhất quyết phải để cho Joel và Fanny kết hôn?” Hoàng hậu không nhịn được hỏi.
“Là vì trong nước xuất hiện một vài thế lực đang ngo ngoe muốn thoát
khỏi sự kiềm chế.” Khuôn mặt của quôc vương tỏ vẻ bất đắc dĩ và sầu não: “Nếu không phải vì chuyện này, sao tôi sẽ lại tung ra một chiêu tổn hại như vậy?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT