Mai Linh cúi đầu, tiếp tục nói với vẻ bất an: “Dì, cháu không sợ dì chê
cười. Thực ra cháu rất thích anh Thẩm Tứ. Nhưng người anh Thẩm Tứ thích
hình như là người khác”.
Mợ tư tùy tiện đáp: “Cháu tuổi còn nhỏ Lão Tứ nhà dì đã hơn 30 rồi, hai đứa không hợp nhau.”
“Dì, cháu không còn nhỏ nữa, cháu đã 18 tuổi rồi! Hơn nữa, anh Thẩm Tứ
cũng chỉ lớn hơn cháu mười mấy tuổi thôi. Bố cháu cũng lớn hơn mẹ cháu
mười mấy tuổi! Nhưng hai người họ vẫn sống rất tốt. Cháu biết ý của dì,
dì muốn tốt cho cháu. Nhưng cháu đã trưởng thành rồi, cháu biết cháu
muốn thứ gì. Cháu muốn ở bên cạnh người cháu thích, chứ không phải sau
bị nhà họ Mai lợi dụng liền tiến hành hôn nhân chính trị với người cháu
không thích.”
Mắt mợ tư chuyển động.
Nói thắng thì bà cũng không đồng ý cho con trai tìm bạn gái nhỏ tuổi như vây.
Nhưng so với Tư Y Cẩm kia thì cô gái này có vẻ dễ kiểm soát hơn.
Nếu có thể lợi dụng cô gái này để chia rẽ Thẩm Tứ và người phụ nữ dường như cũng là chủ ý không tồi.
Sau khi đưa ra chủ ý mợ tư lập tức nói: “Cháu chắc chắn cháu thích Thẩm
Tứ nhà dì chứ? Dù sao cháu cũng còn nhỏ, thực ra nhà dì không muốn làm
lỡ tuổi xuân của cháu.”
“Dì, cháu thật sự thật sự rất nghiêm túc.” Mai Linh nhìn thấy nét mặt
của mợ tư có vẻ thoải mái hơn, cô hận không thể thề thốt đành phải vội
vàng nói: “Cháu chỉ rất buồn, anh Thẩm Tứ không chọn cháu cũng được, nếu chọn cô gái khác cháu cũng không có gì để nói. Nhưng chắc dì vẫn chưa
biết dạo này anh Thẩm Tứ rất thân thiết với một người phụ nữ. Người phụ
nữ này lại là... là bạn gái cũ của bố cháu, chị ta còn có một đứa con
trai tên là Tư Nhiên, cũng chính là người thừa kế bố cháu và ông nội
cháu liều mạng đòi về.
Nói đến đây, Mai Linh ấm ức: “Nếu là thua bởi người khác cháu cũng không có gì để nói. Nhưng Tư Y Cẩm đó làm sao xứng với anh Thẩm Tứ? Cháu thật sự thấy bất bình thay cho anh Thẩm Tứ. Nhất định là người phụ nữ đó đã
dùng thủ đoạn gì đó để quyến rũ anh Thẩm Tứ, nếu không thì sao anh Thẩm
Tứ lại thích một người phụ nữ chưa kết hôn mà đã có con, lại còn lớn
tuổi hơn anh ấy? Điều kiện của anh Thẩm Tứ tốt như vậy làm gì phải tìm
một người phụ nữ như thế?”
Câu này của Mai Linh đã nói trúng tim đen của mợ tư.
Mợ tư càng nhìn càng thấy Mai Linh thuận mắt.
Vẫn là cô gái này tốt.
Tuy tuổi còn nhỏ nhưng cuối cùng cũng sẽ trưởng thành thôi.
Quả thật Mai Linh tốt hơn nhiều so với Tư Y Cẩm!
Cô gái này nói đúng, rõ ràng là Tư Y Cẩm vô liêm sỉ quyến rũ Thẩm Tứ,
nếu không thì thẩm mĩ của con trai bà bình thường như vậy sao lại nhìn
trúng người phụ nữ như thế?
So với Tư Y Cẩm thì cô gái này hợp với tính cách của bà hơn.
Mợ tư lập tức vui vẻ ôn hòa nói với Mai Linh: “Thực ra dì cũng khá thích cháu, Dù sao thì cháu cũng là con gái xuất thân từ gia đình tốt, ghép
đôi với Thẩm Tứ nhà dì cũng rất tốt. Cháu yên tâm, nếu Thẩm Tứ tâm đầu ý hợp với cháu sau này cháu đến nhà họ Thẩm dì bảo đảm không ai dám đối
xử tệ với cháu.”
Mai Linh chỉ đợi câu nói này.
Mai Linh nghe thấy mợ tư nói như vậy trong lòng cô lập tức nở hoa, kích
động đến mức suýt nữa đứng lên: “Cảm ơn dì! Cháu nhất định sẽ không làm
dì thất vọng! Cháu nhất định sẽ chăm sóc anh Thẩm Tứ thật tốt!”
Mợ tư vỗ vỗ ngón tay của Mãi Lĩnh chuyển sang chủ đề khác: “Đúng rồi,
dạo này cháu có nhìn thấy Thẩm Tứ không? Thằng bé này nói cho dì biết
mất khẩu liền không thấy bóng dáng đâu nữa.”
Mai Linh cũng chán nản nói:“Mấy hôm nay cháu cũng không gặp anh ấy rồi.
Đúng rồi, dì đã hỏi thăm Hạ thiếu phu nhân chưa? Chị ấy biết rồi đúng
không ạ?”
Mợ tư khẽ gật đầu: “Gặp rồi, bây giờ cả nhà con bé vẫn đang nghỉ ngơi ở
biệt viện, Lần mang thai này của Tiểu Thất rất quan trọng, nên đã mời
cao tăng đến làm pháp sự. Nhà họ Hạ cũng rất coi trong, bên đó môi
trường yên tĩnh, cho nên con bé muốn ở thêm vài ngày có lẽ ngày kia mới
về.”
Mai Linh suy nghĩ rồi gật đầu: “Lại như vậy ạ! Cũng phải, nhà họ Hạ hiếm khi có con, đây quả thực là việc quan trọng hàng đầu.”
Mợ tư đắc ý nói: “Nhà họ Thẩm nhiều con trai, Tiểu Thất nhà dì cũng là
đứa trẻ sinh nở tốt. Hai đứa trẻ Tiểu Duệ và Tiểu Hà cũng là bảo bối của nhà họ Thẩm. Thai này không biết là trai hay gái, cao tăng nói tạm thời không nên biết giới tính của đứa trẻ, cứ để tất cả thuận theo tự nhiên, dưa chính cuống rụng là tốt nhất. Dù sao thì nhà họ Hạ cũng không thiếu người thừa kế, cho nên thai lần này là trai hay gái đều được, cũng là
huyết mạch của nhà họ. Nếu sinh con gái thì hai bên cũng vui vẻ, sinh
con trai thì chỉ là thêm một người có quyền thừa kế.”
Sau khi mợ tư nói hết bà liền nhìn Mai Linh với ánh mắt xâu xa: “Thế hệ
này của nhà họ Thẩm trước mắt chỉ có lão đại Thẩm Nhất là có con. Nếu
Thẩm Tứ nhà dì có thể sớm yên bề gia thất và sinh con thì dì cũng yên
tâm hơn nhiều.”
Mai Linh hiểu trong giây lát, mặt cô bất giác đỏ lên.
Trong khi mợ tư và Mai Linh nói chuyện sôi nổi thì Thẩm Thất chuẩn bị trở lại Cảnh Hòa trang viên cũng bắt đầu nói nhiều.
Nhìn bọn trẻ đang nô đùa ở bên ngoài Thẩm Thất không nhịn được hỏi Hạ
Nhật Ninh: “Nhật Ninh anh nói xem mợ tư tại sao lại muốn ở trong phòng
của anh tư, mợ định ôm cây đợi thỏ sao?”
“Đâu chỉ có vậy?” Hạ Nhật Ninh cau mày, mắt phượng đầy ý cười: “Vừa có
tin tức gửi đến, mợ tư và Mai Linh đó gặp nhau rồi! Cô gái đó thú vị
đấy, ra tay từ chỗ mợ tư.”
Thẩm Thất ngạc nhiên nhìn Hạ Nhật Ninh: “Có phải mợ tư thấy Mai Linh hợp hơn không?”
Hạ Nhật Ninh gật đầu.
Thẩm Thất không nhịn được hỏi: “Trời ơi, dì tư đang có bệnh vái tứ phương sao?”
Hạ Nhật Ninh ôm Thẩm Thất nói: “Được rồi bà xã phu nhân của anh. Việc
này em đừng lo lắng nữa! Anh tư tự biết lo liệu! Ba mẹ nuôi gọi điện
thoại đến nói cái thai trong bụng em đã ổn định rồi, họ bảo chúng ta qua đó ở vài ngày! Ngoài ra, chúng ta cũng cần cho bọn trẻ ra ngoài rồi.
Đợi Tiểu Duệ đi rồi thì sẽ không còn cơ hội này đâu!”
Thẩm Thất cũng nghĩ thế.
Thẩm Duệ một khi rời xa Thẩm Thất thì cô sẽ không thể thoải mái gặp thằng bé như vậy nữa.
Nhân lúc còn có thời gian cứ đưa bọn trẻ đi chơi đi.
Hạ Nhật Ninh hôn vào trán Thẩm Thất: “Đi, chúng ta về thôi nào.”
Mọi người khởi hành về thành phố Vinh.
Đang trên đường đi thì Lưu Nghĩa gọi điện đến: “Ôi trời, rốt cuộc hai
cậu đã chuẩn bị xong chưa? Mẹ tớ lại giục rồi, bà nói là đã chuẩn bị cho chúng ta một con gà lớn để bồi bổ sức khỏe.”
Lưu Nghĩa bắt đầu cuộc tố cáo tình yêu dài nửa tiếng, nói cho Thẩm Thất thời gian gần đây cô đã bị ép ăn bao nhiều đồ ăn.
Thẩm Thất vừa nghe vừa cười, sau khi nghe Lưu Nghĩa nói hết cô mới trả
lời “Được rồi, được rồi, tớ biết rồi, tớ về nhà sắp xếp xong rồi qua
đó.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT