Ống kính camera quơ quơ về phía vali đang đặt trên sô pha.

Tưởng Tư Tư nói: "Như vậy không tốt lắm đâu, lỡ như bên trong vali của cô ấy có chứa bí mật nhỏ gì đó thì sao?"

Bình luận chạy kín màn hình.

"Có bí mật nhỏ mới vui chứ!!"

"Đúng vậy! Mở vali không phải vì để xem Tương Tương có bí mật gì hay không sao!!"

"Nói như vậy càng muốn xem!"

Tưởng Tư Tư lắc đầu trước ống kính, quay đầu hướng về phía phòng ngủ nói to: "Tương Tương, chúng tôi muốn mở vali của cô."

Lãnh Tương cầm cọ kẻ mắt, bị gọi như vậy, tay liền run lên.

Nếu đã vào chương trình này, nàng đã chuẩn bị sẵn sàng tâm lý đối với những chuyện bất ngờ của tổ chương trình, nàng xoay về phía phòng khách và nói lớn: "Mở đi."

Dù sao trong vali của nàng cũng không có gì không thể cho người ta thấy.

.................

Khoan đã, trong vali của nàng thật sự có thứ không thể để cho người ta thấy!

Bày tay đang kẻ mắt của Lãnh Tương dừng lại một chút, cố gắng không để lem, nàng vội vàng lao ra khỏi phòng ngủ.

Bên trong phòng khách, được sự cho phép của Lãnh Tương, Tưởng Tư Tư nói với ống kính: "Được rồi, chúng ta có thể xem xem hành lý của tiểu tỷ tỷ rốt cuộc là có gì nha."

Tưởng Tư Tư kéo vali của nàng lại, để xuống, 'kẹt' một tiếng, cô kéo khóa ra, tay đặt lên vali che lại, cười thần bí với ống kính: "Có muốn xem không?"

Bình luận trên màn hình vô cùng phối hợp với cô.

"Muốn xem!!"

"Rất muốn xem!!"

"Tư Tư chị không cần vòng vo đâuuuuu!!"

Tưởng Tư Tư mở vali ra hai bên.

Một nửa vali là quần áo, nửa còn lại là sách vở và một số đồ dùng cần thiết hàng ngày, khăn tắm, bằng chảy điện, lược gỗ... và một chiếc túi nhỏ, đựng các sản phẩm dưỡng da ngày thường.

Chương trình trực tiếp không kịp che nhãn hiệu, các sản phẩm chăm sóc da xuất hiện lướt qua trong máy quay.

"Cái bạn lúc nãy xin tips chăm sóc da đâu, thời của bà tới rồi kìa!"

"Mau lấy giấy bút ra ghi lại, mong chương trình trực tiếp đừng che nhãn, tôi còn chưa nhìn thấy rỗ, Tư Tư chị đừng kéo lại!"

"Nhãn hiệu này tôi nhớ là rất rẻ! Làn da của Tương Tương tiểu tỷ tỷ tốt như thế, vậy mà chỉ dùng loại này thôi sao?"

"Có lẽ là thiên sinh lệ chất rồi, thật là ghen tỵ quá đi qwq."

Vali của Lãnh Tương rất sạch sẽ, ngay cả quần áo cũng được gấp gọn gàng và xếp chồng lên nhau, sách vở và vật dụng được để trong nửa bên khác, tách ra làm đôi, không có chút dư thừa, hết sức ngăn nắp.

"Mẹ nó!"

"Mẹ ơi con sắp mù rồi!!"

"Ngăn nắp giống như bị ám ảnh cưỡng chế vậy!!!"

Tưởng Tư Tư cười nói: "Có thể thấy Lãnh Tương là một người rất thích sự sạch sẽ, có điều quá ngăn nắp cho nên không có gì để xem cả."

Tưởng Tư Tư đang chuẩn bị đóng vali lại thì Lãnh Tương vội vàng từ phòng ngủ lao ra: "Khoan đã!"

Tưởng Tư Tư: "...............???"

Lãnh Tương có chút chột dạ nhìn Tưởng Tư Tư: "Chị..........."

Tưởng Tư Tư: "Sao vậy?"

Lãnh Tương hít sâu một hơi, tim đập như trống trận, dường như Tưởng Tư Tư chưa phát hiện ra tấm ảnh ở trong ngăn nhỏ của vali.

Lãnh Tương: "Không có gì."

Bình luận trên màn hình lại chạy kín.

"Tôi không tin là không có gì! Bên trong vali chắc chắn là có bí mật gì không thể cho ai biết!"

"Lãnh Tương chị lao ra làm gì chứ? Chị chạy ra như vậy là để nói cho mọi người rằng trong vali của chị thật sự có gì đó không thể cho ai thấy sao!"

"Tưởng Tư Tư đã khép vali lại rồi mà, chị chạy ra làm gì?!"

"Lầu trên ha ha ha ha!!"

"Ngăn nhỏ!! Ngăn nhỏ!! Vừa rồi nhìn thoáng qua hình như bên trong vali có ngăn nhỏ!!"

Tưởng Tư Tư đeo tai nghe, giọng nói của tổ đạo diễn bên trong tai nghe truyền đến.

Ánh mắt Tưởng Tư Tư đảo quanh khuôn mặt Lãnh Tương, mang theo một nụ cười.

Tưởng Tư Tư nói: "Ngăn nhỏ?"

Lãnh Tương đỏ bừng mặt, cả người đều lộ ra vẻ bối rối.

"Ha ha ha không được rồi, Lãnh Tương cô ấy thật sự rất đáng yêu! Cô ấy đáng yêu quá! Tôi điên rồi!!"

"Tương Tương cục cưng à!! Sao chị là đơn thuần như vậy chứ!! Biểu cảm này của chị không phải rõ ràng là trong ngăn nhỏ có gì đó sao!!"

"Tôi cũng bị sự đáng yêu của cô ấy đánh gục rồi, cô ấy thật dễ thương!"

"Tương Tương!! Mẹ không cho phép con bày ra vẻ mặt quyến rũ như vậy, mẹ không cho phép!!"

Tưởng Tư Tư đã sắp kéo khóa lại, cô ngẩng đầu hỏi nàng, còn nở nụ cười: "Có thể xem trong ngăn nhỏ có gì không?"

Xong rồi, trong khoảnh khắc nàng lao ra đó, hình tượng nhân vật mà tổ chương trình giao cho nàng đã vỡ tan hết rồi.

Nhưng mà Lãnh Tương đã không còn quan tâm đến hình tượng hình tiết gì đó, lòng bàn tay nàng đều là mồ hôi, trong ngăn nhỏ có thứ gì đương nhiên nàng biết rõ....

Trong ngăn nhỏ là tấm ảnh đã ố vàng của Tưởng Tư Tư khi còn trẻ, nàng đã đặt nó trong ngăn nhỏ rất nhiều năm rồi.

Trông Lãnh Tương có vẻ rất bình tĩnh, nhưng trái tim lại như đang bị bóp nghẹn, nàng nói: "Không thể."

Tưởng Tư Tư không thể phản đối, cô kéo khóa lại rồi dựng nó lên.

Tưởng Tư Tư: "Được rồi, nếu tiểu tỷ tỷ đã nói không thể, chúng ta sẽ không xem."

Bình luận trên màn hình nổ tung.

"Ể, nói không xem thì không xem sao!! Tôi rất mong chờ!!"

"Vừa rồi tôi thoáng thấy ngăn nhỏ kia hình như rất mỏng, chắc là thứ gì đó bằng giấy."

"Ảnh chụp? Giấy ghi chú? Thư tình?"

"Thư tình là cái quỷ gì chứ hahahaha!!"

"Có điều tôi cảm giác Tư Tư quá cưng cô ấy rồi, thật sự quá cưng rồi, giọng điệu nhẹ nhàng khi hỏi Lãnh Tương khiến tôi nổi da gà luôn."

"Giơ cao biểu ngữ Tư Tương cp!"

"Tuy rằng trước kia tôi cảm thấy đây chỉ là fan cp mắt hủ nhìn đâu cũng gei, bây giờ xem ra quả thật là cmn có hơi gei.........."

"Fan cp ăn đường vui vẻ! Tuy rằng ngọt ngào đến mấy cũng tan thành mây, nhưng mà bây giờ có một chút đường tôi liền chạy đến ăn ngay!!"

Ba anh quay phim chuyên tâm công tác, tổ đạo diễn cũng không dám có ý kiến với quyết định của Tưởng Tư Tư, thậm chí còn hơi thích thú.

Dù sao trong vali của Lãnh Tương có thứ gì đó là chuyện nhỏ, có thể tạo đề tài thảo luận mới là thật.

Tổ đạo diễn rất hài lòng khi thấy lượng người xem trực tuyến tăng vọt.

Lãnh Tương thở phào nhẹ nhõm, lại nhịn không được liếc nhìn Tưởng Tư Tư nhiều hơn.

Hiện tại dư luận đều nói nàng và Tưởng Tư Tư thế này thế kia, đa số đều chỉ nói đùa, ý nói quan hệ của hai người rất tốt, không ai nghĩ rằng hai người họ thật sự yêu nhau.

Nếu như bị cộng động mang biết trong vali của nàng có hình của Tưởng Tư Tư thì họ sẽ không còn nghĩ như vậy nữa. Bán hủ là thủ đoạn thường dùng, cộng động mạng đều hiểu, hơn nữa họ thích nghe ngóng, chuyện thế này có thể gây sự chú ý nhất định cho chương trình.

Nhưng thích nghe ngóng không có nghĩa là khán giả họ thật sự chấp nhận đồng tính luyến ái.

Hơn nữa, mấu chốt chính là, nếu để Tưởng Tư Tư biết rằng nàng đã giấu ảnh của mình từ nhiều năm trước, thì.......

Nàng cảm thấy mình sẽ phải tìm một cái lỗ để chui xuống, hoặc là bốc hỏi khỏi thế giới này luôn cho rồi.

........

Lãnh Tương cùng với Vương Lâm Lâm, Tưởng Tư Tư và ba anh quay phim, cả nhóm người ngồi lên xe của Ngôi nhà tình yêu.

Ngôi nhà tình yêu là một căn biệt thự bốn tầng có hồ bơi và sân thể thao lớn, hết thảy thiết bị đồ dùng đều đầy đủ, nằm ở phía Bắc thành phố B, gần ngoại ô, có một khu rừng bên cạnh. Nó được xây dựng giống như một khi nghỉ dưỡng nhỏ.

Chín giờ ba mươi, xe chạy thẳng đến cửa Ngôi nhà tình yêu, Lãnh Tương xuống xe, nhìn căn biệt thự trước mặt, không khỏi hít một hơi thật sâu.

Đây là thế giới của kẻ có tiền.

Tưởng Tư Tư kéo vali, đi bên cạnh Lãnh Tương, theo nàng vào cửa.

Các thành viên khác của tổ chương trình Nhật Ký Yêu Đương đã đến đầy đủ vào hôm qua, tất cả đều đang ngồi trên sô pha, đợi Tưởng Tư Tư và Lãnh Tương đến.

Tưởng Tư Tư và Lãnh Tương đẩy cửa bước vào, đầu tiên là chú ý đến camera đang quay mặt mọi người, sau đó mới chú ý đến người ngồi trên sô pha.

Tưởng Tư Tư nói: "Để mọi người đợi lâu rồi."

Lãnh Tương còn nhớ hình tượng của mình là lạnh lùng, nàng gật đầu, không nói gì.

Lục Nhụy mặc một chiếc váy màu hồng, bên ngoài khoác áo vest, trông trẻ trung xinh đẹp, ngọt ngào động lòng người.

Cô ấy bước lên trước, nở nụ cười ngọt ngào chào hỏi: "Chào mừng đến với Ngôi nhà tình yêu, em là Lục Nhụy, đợi hai người đã lâu."

Ngồi bên cạnh Lục Nhụy là một khách mời nữ khác của tổ chương trình, tên Bạch Nhu, cô ấy mặc một chiếc váy trắng, dáng vẻ như thiên tiên, cô ấy cũng đứng lên, cười một cách nhã nhặn: "Xin chào, em là Bạch Nhu."

Chắc là hình tượng người con gái ngoan hiền.

Ba vị khách mời nam ngồi trên một ghế khác, đều đứng lên.

Dịch Cảnh là bạn cũ của Tưởng Tư Tư, không kiêng nể gì mà tiến lên trước ôm Tưởng Tư Tư, vỗ mạnh vào lưng cô: "Lão Tưởng, đã lâu không gặp."

Tưởng Tư Tư vô cùng ghét bỏ: "Không phải vừa gặp nhau hôm giao thừa sao? Cậu đừng đụng tôi, cả người toàn mùi tra."

Bình luận trên màn hình lại chạy qua.

"Ha ha ha ha mùi tra là cái quỷ gì!! Đạo diễn Tưởng của mấy người nói chuyện vẫn thẳng thắn như vậy."

"Hình tượng công tử làng chơi của Dịch Cảnh không sụp, mùi tra thật sự là cách hình dung sâu sắc.

"Chả trách người ta nói bạn bè của Tưởng Tư Tư chiếm nửa giới giải trí, thật sự là ai chị ấy cũng biết."

Hứa Tinh Triệt tốt xấu gì cũng đã ở trong đoàn phim của Tưởng Tư Tư một thời gian, anh ta đi qua bắt tay Tưởng Tư Tư: "Đạo diễn Tưởng, chị Lãnh Tương."

Lãnh Tương gật đầu.

Cuối cùng là một khách mời nam đứng chỗ xa nhất, mái tóc gọn gàng làm cho Lãnh Tương nhìn thêm mấy lần.

Khuôn mặt sáng sủa, góc cạnh rõ ràng, một mét chín mươi tám, cao hơn nhiều so với mọi người ở đây.

Bây giờ trong giới giải trí này, một người đàn ông nam tính như vậy, lại cao hơn người ta một cái đầu, căn bản là hiếm thấy.

Giọng nói trầm thấp như nhiễm điện, anh ta nói hai chữ đơn giản và thẳng thắn: "Tần Dương."

Tần Dương là nam phụ trong bộ phim điện ảnh [Sư Tử], anh ta đóng vai phản diện, trước ống kính ngầu không chịu nổi, hút một lượng fans lớn, tuy rằng cuối cùng bị nam chính headshot, nhưng nhân khí rất cao.

Tưởng Tư Tư bắt tay Tần Dương: "Lúc tôi xem [Sư Tử] đã cảm thấy diễn xuất của cậu rất tốt, trăm nghe không bằng một thấy, sau này có cơ hội hợp tác."

Tần Dương nhếch môi, lộ ra hàm răng trắng: "Cảm ơn cô Tưởng, tôi thật sự rất thích phim của cô Tưởng, rất mong được hợp tác."

Bình luận giăng kín màn hình.

"Chiêu mộ người rồi à, chương trình mới bắt đầu mà, Tưởng Tư Tư đã bắt đầu muốn casting rồi!"

"Tôi có nên nói đạo diễn Tưởng thật sự rất lợi hại không? Lên chương trình cũng không quên phim của mình."

"Cho nên nam chính trong bộ phim tiếp theo của cô Tưởng đã định rồi sao? Quyết định rồi?"

Lãnh Tương nghe những lời của Tưởng Tư Tư, không khỏi nhìn về phía Tần Dương, nàng mím môi, không nói gì.

Phần tự giới thiệu kết thúc, đã đến lúc chia phòng.

Trong Ngôi nhà tình yêu, ba vị khách mời nam ở trong một phòng, nhưng khách mời nữ và người chủ trì có tổng cộng bốn người, ở một phòng không vừa, cho nên chia thành hai phòng.

Bạch Nhu và Lục Nhụy đã đến ngày hôm qua, đương nhiên ở chung một phòng, còn một phòng khác cho Tưởng Tư Tư và Lãnh Tương.

Tưởng Tư Tư và Lãnh Tương nghe xong sự sắp xếp thì liếc nhìn nhau một cái.

Nói cách khác, ba tháng tới đây, hai người họ sẽ ở chung một phòng.

Lãnh Tương cảm giác mặt mình đã hơi nóng lên.

Bình luận trên màn hình lúc công bố kết quả chia phòng hoàn toàn bùng nổ.

"Tư Tương cp của tôi ở chung phòng!! Chung một phòng!! Aaaaaaaaa!!!"

"Đây là bên trên nắm cổ rót đường vào miệng tôi sao!!!"

"Ấy ấy luôn đi!! Dù sao cũng ở cùng một phòng!!"

"Lầu trên ghê quá!! Coi chừng bị block!!"

"Mấy người nhìn biểu cảm của Tương Tương kìa, sao tôi cảm thấy mặt cô ấy hơi đỏ nhỉ."

"Ha ha ha ha không chỉ đỏ mặt, vừa rồi lúc Tưởng Tư Tư và Tần Dương nói chuyện hợp tác, mấy người không để ý biểu hiện của Lãnh Tương, tôi cảm thấy cô ấy đang ghen."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play