Mấy người bên phía lạc hà tiên cốc nghe vậy thì một trận ngạc nhiên, lại còn có việc như thế này nữa, xưa nay bọn họ nhìn thấy nghe thấy nam nhân đùa giỡn tình cảm nữ nhân là nhiều, có khi nào lại nghe nữ nhân lại đi làm cái trò như vậy.
Ba vị mỹ phụ nhìn nhau sau đó người đi trước nhất nói :
" chuyện này để ta người bọn ta sẽ làm rõ, dương vân ly phó điện chủ cùng vị công tử này mời theo chúng ta đi vào bên trong cốc làm khách."
Dương vân ly cũng không có từ chối mà mang theo trương thiên đi vào bên trong lạc hà tiên cốc, nàng tin rằng có cho mấy vị này đây thêm vài chục lá gan cũng không dám gây bất lợi với hai người bọn họ, nếu như không may mà có bị sao thì còn có điện chủ ngoài kia nữa nên nàng không một chút lo lắng mà đi theo mấy người.
Ở bên trong lạc hà tiên cốc, ở một nơi hoa thơm nước chảy cũng đang có một thiếu nữ nhìn về phía này, khi thấy trương thiên thì ánh mắt của nàng ta hiện lên sự vui mừng cùng không thể tin được.
Đúng lúc này thì có một người đàn bà đi tới nhìn nàng thở dài nói :
" nghiên nhi con vẫn còn chưa quên được người kia sao ? ta cũng chỉ là muốn tốt cho con thôi nếu như con gả cho con trai của tam trưởng lão thì sau này cuộc sống hai sư đồ của chúng ta bên trong lạc hà tiên cốc sẽ khác xa bây giờ. không cần phải lo lắng về tài nguyên tu luyện nữ, con thử nghĩ xem đi theo một người có tiền đồ như con trai của tam trưởng lão còn gì tốt hơn."
Cô gái chỉ lặng thinh mà không nói gì, thực ra nàng cũng không nghe thấy người đàn bà kia nói gì, nàng đang suy nghĩ về việc tình lang của nàng tại sao lại xuất hiện ở nơi đây.
Nữ nhân thấy cô gái chỉ lặng thinh không có phản ứng lại mình thì đùng đùng tức giận nói :
" hừ, ý ta đã quyết sau 3 ngày nữa sẽ ... "
Người đàn bà còn chưa nói hết thì có một vị đệ tử đi tới truyền tin :
" mời hà chấp sự cùng đệ tử của mình là tố nghiên nghiên đến thanh nhã cư gặp ba vị lão tổ."
Nghe được âm thanh này thì cả hai người đồng thời ngẩn ra, trong lòng thoáng có chút bất an, phải biết ba vị lão tổ là ai, chính là cường giả tuyệt thế, là thần long thấy đầu không thấy đuôi. bỗng dưng hôm nay lại triệu kiến bọn họ , vì thế trong lòng bọn họ làm sao tránh thoát được sự bất an, đoán già đoán non.
Hai người mang theo tâm trạng bất an đi theo đệ tử dẫn đường đến thanh nhã cư.
Không qua bao lâu ai người liền được đưa tới thanh nhã cư, nơi đây như bồng lai tiên cảnh, chim hót ríu rít, nước chảy róc rách, thực vật xanh mơn mởn, mây khói lượn lờ. ở giữa nơi như tiên cảnh này có một cái đình viện trang nhã, hai người được đưa tới trước đình viện đó.
Đệ tử dẫn đường khom người cung kính nói :
" thưa ba vị lão tổ người đã được đưa tới."
Ngay sau đó từ bên trong đình viện có mấy khói lượn lờ kia vọng ra một âm thanh ôn hòa .
" được rồi để họ vào trong còn ngươi thì lui xuống đi."
Tên đệ tử kia đáp :
" vâng. lão tổ."
Nói xong hắn liền lui ra ngoài. lúc này đây hai người tố nghiên nghiên cùng sư phụ của nàng nhìn nhau một cái rồi sau đó bước vào bên trong màn sương tiến vào bên trong đình viện.
Khi bọn họ vào bên trong thì thấy đình viện nơi đây đang ngồi 5 người, trong đó ba người là lão tổ của lạc hà tiên cốc, còn hai người khác chính là trương thiên cùng dương vân ly.
Vừa vào bên trong thấy trương thiên đang ngồi đối diện với ba vị lão tổ thì tố nghiên nghiên thoáng ngây người nhưng ngay sau đó nàng liền cúi đầu làm như không nhìn thấy nhưng trong lòng nàng lúc này thì cảm xúc ngổn ngang, trăm điều không có lời giải.
Còn về phần hà chấp sự thì khác, khi nàng thấy tiểu tử cách đây không lâu mình gặp qua lúc này lại ngồi trong này thì trong lòng thoáng chút bất an. có điều nàng cũng là loại cáo già nên che giấu cảm xúc rất tốt. mặt không biểu tình cúi đầu cùng với tố nghiên nghiên ở nơi đó cung kính hướng về mấy vị lão tổ chào.
" hà chấp sự cùng đệ tử tố nghiên nghiên ra mắt ba vị lão tổ."
Lúc này đây một vị lão tổ của lạc hà tiên cốc nhìn trương thiên đối diện hỏi :
" trương thiên công tử không biết có phải hai người này không ? "
Trương thiên gật đầu đáp :
" là hai người bọn họ. "
Sau đó vị lão tổ kia mới quay lại hỏi hà chấp sự.
" hà chấp sự hẳn cũng không cần ta hỏi nhiều chứ, nên nói cái gì thì hãy nói ra hết đi. vì hai thầy trò các ngươi mà thoáng chút nữa lạc hà tiên cốc gặp đại nạn diệt môn. "
Giọng nói của nàng lúc này không còn ôn hòa như lúc trước mà mang theo sát ý nhàn nhạt, quả thực ai gặp phải chuyện như vậy thì không giận sao được. đáng lý ra một chuyện thiên đại hảo sự hai bên cùng vui vẻ, nhưng thoáng một chút chỉ vì chút lợi nhỏ tí nữa biến thành thảm họa diệt môn. ai gặp chuyện như vậy mà không tức giận chính là người điên.
Hai người hà chấp sự cùng tố nghiên nghiên nghe thế thì hai chân mềm nhũn, tuy bọn họ không hiểu rõ ràng lắm ý của vị sư tổ kia nhưng cũng hiểu được, hai người lần này gây ra họa lớn.
Vị hà chấp sự kia bị sát ý nhàn nhạt của vị sư tổ kia lướt qua liền quỳ xuống , sau đó bắt đầu mồn năm miệng mười kể ra.
Chuyện thực ra cũng rất đơn giản, chỉ vì người đàn bà này cầm chỗ tốt của vị công tử tam trưởng lão nên liền bán đệ tử mới nhận không lâu của mình cho vị công tử kia làm thiếp thất. trước kia không có phản đối việc của trương thiên cùng tố nghiên nghiên đơn giản vì lúc đó vị công tử của tam trưởng lão kia còn chưa đánh chủ ý đến tố nghiên nghiên, bây giờ có cái lợi lớn thì nàng ta liền động tham niệm.
Với nghe đồ đệ của mình nói thì trương thiên kia cũng chỉ là một tu sĩ bình thường sống ở thành số 3 của ác ma điện mà thôi nên khi con của tam trưởng lão tìm đến nàng liền không ngần ngại đồng ý. chung quy nàng ta làm vậy cũng không có gì sai, người không vì mình trời chu đất diệt à, cái sai của nàng chẳng qua là vận may không tốt đụng phải người không nên đụng.
Sau khi nghe xong hai người trình bày tất cả sự việc thì dương vân ly liền nói :
" các vị cũng đã nghe rõ, thực ra thì chuyện cũng không có gì lớn , bây giờ các vị chỉ cần làm theo yêu cầu lúc trước của ta thì hai bên liền sẽ hóa thù thành bạn. lạc hà tiên cốc từ này sẽ được ác ma điện che trở , ba vị thấy thế nào ? "
Ba vị sư tổ của lạc hà tiên cốc hình như đã trao đổi với nhau từ trước nên khi dương vân ly nói ra lời này liền đáp ứng không một chút do dự.
" dương phó điện chủ quả là đấng nữ nhi hào kiệt, ba chúng ta tự thấy không bằng, nếu đã dương phó điện chủ nói vậy mà chúng ta còn có ý kiến gì khác chẳng phải là không nể mặt dương phó điện chủ sao. "
Dương vân ly mặt không biểu tình nói :
" như vậy là tốt nhất, thêm một người bạn bớt đi một kẻ thù chính là phương châm của ác ma điện chúng ta, vậy ngày hôm này ta sẽ ở lại quý cốc, các vị sẽ không lấy làm phiền chứ."
Ba vị tổ sư của lạc hà cốc nghe dương vân ly nói mà khóe miệng có chút vểnh lên, trong lòng bọn họ thầm nghĩ. các ngươi ác ma điện từ khi nào ôn hòa như vậy, các ngươi nếu đối đãi với người hòa ái như vậy thì đã không phải là địch nhân của khắp thiên hạ rồi.
Trong lòng thì nghĩ vậy nhưng bề ngoài ba người vẫn là cười vui vẻ đáp ứng :
" có xá gì, dương phó điện chủ luôn là khách quý của chúng ta. “
( t/g : tính bù chương ngày hôm qua nhưng mà nhác quá khỏi bù nhé. bận đi chơi với gấu rồi.)
Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào