Tuyết anh nhìn xuân đức một lúc mới lắc đầu đạo :

" mấy việc hãm hại tính kế người khác thì kẻ như ngươi là bậc thầy rồi, ta xin mạn phép không liên quan tới, chỉ cần ngươi nhớ việc ngươi hứa với ta lúc trước là được rồi ".

- xuân đức liếc xéo tuyết anh mà đạo. :

Ngươi cũng không có ý kiến gì sao? thiệt là ăn hại mà. thôi việc này cứ để sau tính đi, đám người kia trừ khi hủy luôn cái viên cổ chiến trường này thì mới có thể khiến chúng ta hiện thân, bằng không thì có đợi tới đời mộc thất cũng vậy thôi, trong nửa tháng sắp tới chúng ta tạm thời không có động tác gì, đợi ta lĩnh ngộ xong tam trọng kỹ năng sinh mệnh cấp 2 đã rồi tính sau"

Tuyết anh cũng không để bụng mấy lời xuân đức nói, nàng bình thản đáp :

" vậy cũng được, ngươi muốn làm sao cũng được, cần gì trợ giúp thì nói với ta một câu ".

" ừ, biết rồi bà cô của tôi, trong lúc ta lĩnh ngộ trọng còn lại thì ngươi nhìn chằm chằm mấy tiểu nha đầu cho ta với, không cho mấy nàng đi ra ngoài chạy lung tung, à mà còn một cái cục đá phong ấn biệt diệt cảnh linh hồn ngày trước lấy được ở rừng tinh trúc của diệp linh tông còn đang vứt một xó, ngươi có thời gian nhìn luôn một thể"

Xuân đức vừa thọc léc mấy tiểu nha đầu vừa lơ đãng nói với tuyết anh.

Tuyết ảnh mỉm cười đạo :

" sao nghe ngươi nói mà ta cảm giác ngươi sắp ly biệt không bao gặp lại vậy. hì hì. mà còn gì nữa không? nói luôn một lượt đi, thời gian trống của ta rất nhiều nên có thể giúp ngươi".

Nghĩ chơi với mấy nha đầu xuân đức , hắn ngồi xuống ôm tiểu thất trong ngực nhìn lên trên ảnh kính bên trên mà đạo :

" có nhiêu đó thôi, cũng không còn gì nữa cả, nói chung ngươi cảm thấy cần làm cái gì thì làm cái đó. à mà phải rồi, ngươi cũng có thể cho mấy tiểu nha đầu cùng thu thủy vào không gian huấn luyện , luyện tập cho vui vẻ, nhớ chiếu cố mấy nàng là được"- xuân đức gật gù đạo.

Thu thủy đang ngồi cách một đoạn khá xa xuân đức bỗng nhiên nghe tên này tự dưng nhắc tới nàng thì có chút luống cuống tay chân, nàng muốn nói cái gì nhưng thủy chung lại e dè. nhìn thấy khuôn mặt của người kia đang tươi cười nhưng nàng vẫn cảm thấy thật sâu sợ hãi. cuối cùng nàng làm thinh, giả vờ không nghe thấy, chăm chú nhìn cuộc chiến đang diễn biến trong không gian huấn luyện.

Cứ như vậy xuân đức trò chuyện thêm với mọi người thêm một lúc thì cũng đành phải đi tu luyện lĩnh ngộ, cái việc mà hắn ghét nhất trần đời, hắn ước gì cứ nằm ngủ thôi mà sức mạnh vẫn tăng nhanh chóng.

Nhìn thấy xuân đức ủ rũ như con gà rù thì mấy nhóc tỳ cũng chạy lại động viên hắn một chút, nói hắn phải cố gắng lên.

..............

Huyết long đại lục trong đại điện của ác ma điện tất cả cao tầng đều đang tụ tập bên trong này. bốn vị trí của xuân đức và 3 nhóc tỳ vẫn bỏ trống, nhưng bây giờ ở ngay sát bên phải liền dưới 4 vị trí kia bây giờ đã có thêm một vị trí mới, chỉ dưới 4 vị trí của xuân đức và ba tiểu muội của hắn,còn lại thì cao hơn hết thảy mọi người.

Người đang ngồi ở vị trí này là một nữ nhân xinh đẹp, mỹ lệ vô cùng , nàng ta là nữ hán tử là duy nhất nữ nhân trong 72 người theo xuân đức đầu tiên, khi xuân đức không ở ác ma điện thì nàng được giao cho chức vụ là phó điện chủ, mới qua mấy năm nhưng trên cơ bản đã không thấy hình dáng trước kia đâu mà thay vào đó là một hình ảnh động lòng người. có lẽ hình dáng bây giờ của nàng mới hợp với cái tên dương vân ly.

Dương vân ly nhìn xuống phía dưới mọi người nhẹ nhàng đạo :

" chắc mọi người cũng hiểu vì sao hôm nay lai tu tập tại đây rồi, cũng không nói dài dòng ta đi vào chính đề luôn. chúng ta lại sắp có một đợt thu nạp thành viên mới nhưng bây giờ thánh thành cũng đã không thể nhận thêm một số lượng lớn như vậy nữa, mọi người cho ý kiến tiếp theo nên làm thế nào ? ".

Một đại hán ngồi ghế thứ ba bên phải ngay lập tức hỏi :

" đại tỷ sao người không xin ý kiến của điện chủ đi ? nhất định điện chủ sẽ có cách mà ".

Ngồi kế bên hắn một ông lão cùng một thiếu niên không nương tình gì liền một người bịt miệng hắn lại, còn một người cho hắn một cái đập vào đầu. tình cảnh có vẻ thường xuyên xảy ra nên mọi người cũng không thèm liếc mắt tới một cái.

Dương vân ly nhìn đại hán đang bị hai người không chế kia chậm rãi đạo :

" trưởng lão thiên tinh số 3 nói như vậy thì điện chủ cần nuôi chúng ta để làm cái gì, người đã ban cho mọi người sức mạnh vô cùng to lớn, sinh mệnh bất diệt rồi chẳng lẽ đến cái việc nhỏ nhặt này cũng phải đi hỏi người,mà liệu điện chủ đại nhân có nhiều thời gian vậy sao? ".

Mọi người phía dưới cùng gật đầu , tên đại hán kia nghe vậy thì sắc mặt hơi đỏ lên, ngây ngô cười cười. hắn cũng tự biết thân biết phận ngồi lặng yên lắng nghe, hắn tuy đánh nhau thì dũng mãnh không ai bằng những luận về đầu óc thì hắn tự thấy cũng không bằng ai.

Đang lúc mọi người trầm ngâm suy tư thì một ông lão bên trái ghế 9 bỗng nhiên đạo :

" phó điện chủ theo ta thấy thì có hai cách. cách thứ nhất đó hỏi điện chủ làm sao để cho ác ma lâu đài có thể tiến cấp thành thánh khí có cấp bậc cao hơn. cách thứ hai đó là những thành viên không đạt tinh anh thì cho ra bên ngoài tạo thành một nơi khác, bên trong thánh thành và ác ma lâu đài chỉ dành riêng cho chúng ta và những người đủ điều kiện". nói tới đây thì ông lão bất tri bất giác cúi mặt nhìn xuống phía dưới, đến cả chính bản thân ông lão cũng cảm thấy lời nói của mình mang theo nồng đậm tư lợi khiến bản thân có chút xấu hổ.

Mọi người cũng không vội vàng lên tiếng phản đối hay đồng ý mà nhìn về phía dương vân ly bên trên, cái này đã là thông lệ, điện chủ đã có lệnh không có người thì nàng ta là người tối cao có quyền quyết định mọi thứ.

Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play