Edit & Beta: Tiểu Vu

Cố Vũ ngẩn ngơ nhưng rất nhanh đã phản ứng được đây là chuyện gì.

Không lâu trước đây ảnh cậu thổi sáo bị chủ thiệp đăng lên trang chủ, vừa lúc người xem của phòng phát sóng trực tiếp nhìn thấy nói Lông Vũ cũng biết thổi sáo, cũng có người bình luận cậu và Lông Vũ là một người.

Buổi tối hôm đó cậu phát sóng trực tiếp cự tuyệt yêu cầu mở camera lộ diện của người xem nên đêm đó bị người khác chế giễu trong thiệp.

Nói cậu cọ nhiệt độ.

Cậu nhìn làn đạn lướt qua nhanh chóng thập phần bất đắc dĩ chuẩn bị mở miệng giải thích.

Lúc trước cậu vô tình để lộ tiếng uống nước từ đó về sau microphone của cậu đều đóng, bắt đầu diễn tấu mới mở ra.

Cậu duỗi tay click màn sáng, khi tay cậu vừa di chuyển đến chốt mở microphone đã bị Sino nắm lấy.

Cậu nghiêng đầu giải thích: "Chưa mở mic."

Sino cười với cậu: "Không vội, để ta nhớ kỹ tên ID của những hội viên cao cấp này trước đã!"

Hắn buông tay Cố Vũ ra, mở thiết bị đầu cuối của chính mình chụp toàn bộ ID ném trứng thúi.

Cường điệu đánh dấu trên các ID mở miệng trào phúng.

Cố Vũ ngơ ngác nhìn hắn, xem vẻ mặt nghiêm túc của hắn, cậu mạc danh muốn cười rồi lại cảm thấy rất cảm động.

Đối với loại hiểu lầm không gây thương tổn thực tế này, cậu kỳ thật cũng không có để ở trong lòng.

Bởi vì không có biện pháp mở miệng giải thích, cậu đã bị hiểu lầm rất nhiều lần nên đã thói quen.

Nhưng hiển nhiên, Sino rất để ý.

Trong lòng cậu đột nhiên rất vui vẻ, nhất thời không muốn dời tầm mắt từ trên người Sino đi.

Sino cảm nhận được tầm mắt cậu, nhìn về phía cậu: "Tò mò tại sao ta lại làm như vậy?"

Cố Vũ nỗ lực vẫn duy trì bình tĩnh không để Sino phát hiện cậu mới nhìn hắn đến ngây người, nhẹ gật đầu: "Ừm."

Sino đảo qua gương mặt ửng đỏ của cậu, trong mắt hiện lên ý cười.

Hắn click ID chụp hình, hừ nhẹ một tiếng: "Bọn họ mắng cậu, ném trứng thúi cho cậu đây là bạo lực internet, phải cho bọn họ một ít trừng phạt."

Cố Vũ nhìn qua ảnh chụp màn hình của hắn, ít nhất cũng có mấy trăm người!

Cậu nhỏ giọng nói: "Không cần, quá phiền phức, không cần thiết."

Sino cười nói: "Không phiền, thiết bị đầu cuối có thể trực tiếp xử lý số liệu, đợi chút nữa cho toàn bộ những ID này vào danh sách đen của phòng phát sóng trực tiếp, cấm bọn họ vào phòng phát sóng trực tiếp của cậu."

Cố Vũ không nghĩ tới chỉ là không cho bọn họ vào phòng phát sóng trực tiếp.

Cái này trong lòng cậu căn bản không phải trừng phạt.

Cậu gật đầu: "Được rồi."

Sino chụp hình nghiêm túc như vậy, cậu cũng không muốn cự tuyệt đề nghị của Sino, không muốn làm hành động của Sino trở nên vô nghĩa.

Huống chi, những người này không biết rõ chân tướng sự tình đã tùy ý gửi bình luận không tốt, cậu rất không tán thành.

Nếu Lông Vũ không phải cậu, rất có thể sẽ chịu đả kích rất lớn.

Cậu nhìn nhìn Sino lại nhìn về phía làn đạn, làn đạn trào phúng càng dày đặc.

【 Há, phát sóng nha? Ngay cả thông báo cũng không dám viết, chột dạ rồi chứ gì? 】

【 Phi Phi: Các người đủ rồi! Chủ bá chưa bao giờ nói cậu ấy và người trong thiệp là cùng một người! 】

【 Ra tới tẩy trắng? Đừng coi người khác là đồ ngu, thiệp kia mang tiết tấu rõ ràng như vậy còn không phải cọ nhiệt độ thì là gì? 】

【 A, bây giờ mới biết vội vàng giải thích? Vậy tại sao lần trước phát sóng trực tiếp không giải thích? 】

【 Đúng vậy, nói một câu 'tôi không phải cậu ấy' rất khó sao? Không cọ nhiệt độ mà lại đi tạo thiệp 】

【 Đúng thế, lần đầu tiên tôi vào phòng phát sóng trực tiếp độ nổi tiếng còn chưa tới 300 vậy mà mới qua mấy ngày thôi đã hơn 10 nghìn, còn nói là không cọ nhiệt độ của tiểu khả ái! 】

【 Cần gì phải như vậy? Chủ bá lại chưa làm chuyện gì thương thiên hại lí, cậu ấy chỉ cọ cái nhiệt độ mà thôi dù sao ca khúc của cậu ấy thổi rất dễ nghe. 】

【 Đúng vậy, tôi vốn là người qua đường tới xem náo nhiệt nhưng vì tài nghệ của chủ bá nên mới chú ý cậu ấy. 】

【 Thấy chưa fans cũng thừa nhận hắn cọ nhiệt độ rồi! Hắn cọ người khác tôi mới không thèm quản nhưng hắn cọ là giống cái tự nhiên cái này không được! 】

【 Đúng, đó chính là giống cái tự nhiên! Không phải cái đồ quỷ gì đều có thể so sánh với giống cái tự nhiên. 】

Cố Vũ tâm tình phức tạp nhìn bình luận.

Người khán giả mắng mỏ, khinh bỉ là cậu, người họ ca ngợi cũng là cậu.

Loại cảm giác này thật sự rất khó nói nên lời.

"Leng keng......" Tiếng thông báo tin nhắn đột nhiên vang lên.

Cố Vũ vừa nghe liền biết là tin nhắn của quản lý viên Mõ phòng phát sóng trực tiếp gửi cho cậu.

Ngày đầu tiên cậu ký hợp đồng, Mõ cẩn thận nói những việc cần chú ý trong bình đài cho cậu, sau khi nói xong còn kêu cậu cài đặt thông báo tin nhắn của hắn sang thông báo đặc biệt.

Mõ sợ lúc có việc tìm chủ bá, chủ bá biểu diễn quá trầm mê bỏ lỡ tin tức quan trọng.

Yêu cầu này là hắn thống nhất yêu cầu đối với chủ bá dưới tay hắn.

Mõ: "Ở sao?"

Cố Vũ: "Ừ."

Mõ: "Cậu nói lời xin lỗi với người xem phát sóng trực tiếp sao đó tỏ rõ cậu không cọ nhiệt độ, xác định không mang tiết tấu, nói cậu và giống cái tự nhiên là một người."

"Tôi đã chú ý cậu mấy ngày rồi, cậu rất có tài, hành sự cũng rất điệu thấp, tôi biết làm như vậy cậu rất ủy khuất nhưng một sự nhịn chín sự lành đây là biện pháp tốt nhất."

"Đối phương là giống cái tự nhiên, cậu ấy có lẽ cũng không biết chuyện này nhưng những người khác sẽ vì cậu ấy bất bình, cậu chỉ là tân chủ bá nhiều một chuyện không bằng ít một chuyện."

"Tôi nhớ rõ tôi đã hỏi cậu, cậu trả lời là vì kiếm tiền mới phát sóng trực tiếp. Mỗi một trăm ID rời khỏi, quà tặng của cậu sẽ ít đi 1%, đừng không nỡ bỏ tiền."

Tốc độ đánh chữ của Mõ rất nhanh, hiển nhiên đã sớm nghĩ kỹ nên khuyên như thế nào ở trong đầu rồi.

Cố Vũ cảm nhận được ý tốt của đối phương nên rất nghiêm túc trả lời: "Tôi sẽ giải thích rõ ràng."

Cậu nhìn về phía Sino, ngữ khí bất đắc dĩ: "Người xem phát sóng trực tiếp vẫn đang tăng lên......"

Độ nổi tiếng đã hơn 120 nghìn, trứng thúi vẫn không đình, bình luận trào phúng cũng một câu tiếp một câu.

Cậu nghĩ, nếu không mở miệng giải thích nữa thì sẽ tới 11 giờ kết thúc phát sóng, Sino cũng không có biện pháp nhớ kỹ tất cả những ID không thân thiện này.

Sắc mặt Sino bất thiện nhìn màn hình, hiểu được ý của Cố Vũ tay hắn ngừng động tác.

Hắn hừ nhẹ với màn hình: "Cậu có tin hay không chờ sau khi cậu nói chuyện thái độ của bọn họ sẽ lập tức thay đổi 360 độ."

Cố Vũ mím môi: "Chỉ dựa vào thân phận giống cái tự nhiên thôi?"

"Đương nhiên!" Sino nhìn cậu, "Giống cái tự nhiên quá mức trân quý, là tình nhân trong mộng của đại đa số giống đực, là hy vọng, cũng là hướng tới."

Môi của Cố Vũ mím càng chặt, ánh mắt lóe lóe nhìn Sino, ngón tay hơi hơi cuộn tròn.

Sino vừa thấy vẻ mặt của cậu đã ngay lập tức đoán được cậu suy nghĩ cái gì, nhẹ nhàng nắm lấy tay phải của cậu: "Ta cũng quý trọng giống cái tự nhiên nhưng sẽ không tùy ý thích giống cái tự nhiên."

Hắn nhìn chằm chằm đôi mắt của Cố Vũ: "Ta thích cậu, không phải bởi vì cậu là giống cái tự nhiên."

Sắc mặt Cố Vũ ửng đỏ, cậu không nghĩ tới Sino mẫn cảm với cảm xúc của cậu như vậy.

Phản ứng vừa rồi của cậu hoàn toàn là theo bản năng phản xạ có điều kiện không tự tin.

Lúc Sino nói chuyện, trong đầu cậu hiện lên cảnh Sino truyền tin với bệ hạ lúc trước.

Lúc Sino nhận lầm cậu là biến tính giống cái cũng đã tỏ tình với cậu.

Cậu biết rõ Sino là thật sự thích cậu, không phải bởi vì giới tính.

Cậu hiểu loại không tự tin theo bản năng này của cậu ở trong mắt Sino, rất có thể chính là cậu không tín nhiệm anh ta.

Điều này rất làm người ghét.

Cậu ảo não cắn môi, ngón tay nắm chặt, khẩn trương nhìn Sino: "Rất xin lỗi, tôi không có hoài nghi anh, tôi chỉ......"

Cậu có chút nan kham mà cúi đầu: "Tôi chỉ quá tự ti."

Tự ti đến mức hoài nghi người khác yêu thích.

Sino rất đau lòng, hắn vô luận như thế nào cũng không thể lý giải, tại sao tiểu bạn lữ lại tự ti như vậy, tiểu bạn lữ rõ ràng tốt đẹp như vậy.

Không nói đến thân phận giống cái tự nhiên, tiểu bạn lữ vừa có tài vừa có diện mạo, tính cách cũng tốt.

Ở trong mắt hắn, quả thật hoàn mỹ.

"Đồ ngốc," hắn xoa đầu Cố Vũ, "Cậu như vậy rất đáng yêu."

Cố Vũ ngẩn người, tiện đà đỏ lỗ tai.

Cậu nghĩ đây chắc là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi.

Sino tốt như vậy, làm sao cậu có thể để người khác hiểu lầm Sino được?

Cậu ngồi thẳng thân thể: "Tôi sẽ giải thích với người xem...... Đúng rồi, người xem phát sóng trực tiếp phòng tôi không nhiều lắm, có cần mời phóng viên chứng kiến không?"

"Không cần," Cánh tay của Sino tùy ý đặt ngang trên lưng ghế cậu, bả vai hai người chạm vào nhau, "Đêm nay phát sóng trực tiếp một lần, ngày mai ta chia sẻ lên Quảng Ngôn là được."

Cố Vũ nghe hắn nói xong, xoay đầu, vừa mở microphone điều chỉnh âm lượng vừa tùy ý nhìn về phía bình luận.

【 Phương pháp diễn tấu sáo đã thất truyền từ rất lâu, hai người đều biết thổi sáo, nói không chừng thật sự là cùng một người thì sao? 】

【 Dùng ngón chân nghĩ cũng biết không có khả năng, hắn nếu là giống cái tự nhiên còn cần phải đi biểu diễn để nổi tiếng? 】

【 Đúng vậy, chỉ cần thân phận giống cái tự nhiên thôi là có thể đạt được độ nổi tiếng không đếm được, muốn cái gì có cái gì, sao có thể khổ hề hề biểu diễn? 】

Ngón tay Cố Vũ tạm dừng, trong lòng than nhẹ một tiếng, không biết về sau có bao nhiêu người chân chính đến để nghe ca khúc.

Cậu chỉnh chất lượng âm thanh của mic thành bình thường, nhìn góc trái bên dưới độ nổi tiếng là 130 nghìn lại nhớ tới một độ nổi tiếng đại biểu cho một người, cậu đột nhiên bắt đầu khẩn trương.

Cậu nhìn về phía Sino, Sino nhẹ vỗ vỗ bờ vai cậu, cười cổ vũ cho cậu.

【 A, hình như có tiếng động 】

【 Sống lại? Không giả chết nữa? 】

Cố Vũ: "...... Xin lỗi, vừa mới có chút việc chưa kịp phát thông báo."

Cậu vừa nói vừa ghim thông báo phát sóng trực tiếp và câu chào mừng lên đầu.

Sau khi làm xong, cậu nhìn về phía làn đạn liền thấy làn đạn phảng phất như bị người ấn nút tạm dừng, bình luận vẫn còn dừng lại ở câu 'Không giả chết nữa?'.

Đặc hiệu trứng thúi hoàn toàn biến mất không thấy.

Đồng thời, trong đầu cậu truyền đến thông báo của hệ thống: "Chúc mừng người giao dịch đã tăng giá trị hảo cảm."

Rất nhanh, làn đạn lại lần nữa động lên, ảo ảnh bay nhanh lướt qua khiến người xem hoa mắt.

【 Shit! 】

【 Wtf! Tôi bị ảo giác rồi sao? 】

【 Ah ~ lỗ tai của tôi đã cao trào! 】

【 Thanh âm này, tâm động ~】

【 Mặt sưng phù _(:3∠)_】

【 Tê ~ mặt đau quá! 】

Làn đạn ở phía sau đè lên nhau thấy không rõ cụ thể nói cái gì.

Cố Vũ ngượng ngùng mím môi đối mặt với sự nhiệt tình của khán giả, cậu có chút luống cuống.

Cậu hít sâu, bình ổn tâm thần, điều chỉnh hình thức làn đạn thành bỏ qua những bình luận đã xem.

Lúc trước cậu phát sóng trực tiếp có thể nhìn thấy rõ ràng bình luận nên chưa từng điều chỉnh làn đạn.

Sau khi bỏ qua bớt bình luận tuy rằng làn đạn vẫn chạy rất nhanh nhưng có thể thấy rõ ràng.

【 Tiểu giống cái, cậu cư nhiên thật sự là chủ bá! 】

【 Ah, trời ạ, tôi vừa mới đi tắm. Em họ tôi cư nhiên dùng tài khoản của tôi phát bình luận cười nhạo tiểu giống cái, quả thật không thể nhịn được nữa, hiện tại tôi phải đi đánh nó! 】

【 Tôi biết ngay mà, có thể thổi ra sáo khúc dễ nghe như vậy không phải tiểu giống cái thì còn có thể là ai, yêu cậu ~】

【 Tiểu giống cái tới, lại nói một câu nữa! 】

【 Nhanh lên, kêu ca ca ~】

【 Chỉ cần nghĩ đến tiểu giống cái kêu tôi ca ca, tôi có thể phóng thích ngay lập tức! 】

Sắc mặt Cố Vũ đỏ bừng, những người này......

Sino hắc mặt, hừ lạnh một tiếng: "Chào khán giả, tự giới thiệu một chút ta là Sino · Bruce bạn lữ của Cố Vũ, nếu lại có bất luận ngôn ngữ quá mức nào, ta sẽ coi là các ngươi đang khiêu chiến với ta."

Bình luận phát tao nháy mắt tắt lửa.

【 Ha ha ha, nguyên soái uy vũ ~】

【 Tiếp tục lãng đi ~ tôi muốn nhìn nguyên soái phát sóng trực tiếp đánh người! 】

【 Sao lại thế này? Nguyên soái hiện tại xuất hiện là định giải thích sao? 】

Cố Vũ kéo ống tay áo của Sino: "Tôi tới giải thích."

Sino gật gật đầu, không nói chuyện nữa, yên lặng cho danh sách đen của phòng phát sóng trực tiếp tăng thêm người.

Cố Vũ: "Cảm ơn mọi người đã đến phòng phát sóng trực tiếp, tôi là chủ bá Lông Vũ cũng là Cố Vũ," cậu dừng một chút, "Là một giống cái tự nhiên, cũng là bạn lữ của nguyên soái Sino."

"Mục đích phát sóng trực tiếp đêm nay chủ yếu là giải thích với mọi người một chút về việc tôi và Sino đã trải qua từ lúc mới quen, tôi không muốn Sino bị mọi người hiểu lầm."

Cậu bỏ qua hệ thống, đại khái kể chuyện đã xảy ra khi đến Diệu Huy Tinh.

Nói xong khóe miệng cậu hơi cong: "Sino rất tốt, tôi rất cảm ơn anh ấy đã giúp tôi, xin mọi người đừng hiểu lầm anh ấy."

【? Đời trước nguyên soái đại nhân cứu vớt cả vũ trụ hay sao? 】

【 Lông Vũ cũng quá mềm đi, thật đáng yêu! Nguyên soái cũng quá hạnh phúc đi chứ! 】

【 Ôi, không! Tôi rốt cuộc không có mặt mũi tự xưng Âu hoàng nữa. 】

【 Cái này quả thật so với tiểu thuyết tình yêu bán chạy nhất còn muốn mỹ diệu, đây thật là gặp quỷ! Tại sao vai chính không phải là tôi chứ! 】

【 Cầu diện tích bóng ma tâm lý của nhân viên chuyển phát nhanh ở Lục Nguyên. Đầu chó.jpg】

【...... Đã xảy ra chuyện gì, tại nhiều tài khoản lại bị cấm như vậy? 】

Cố Vũ nhìn thống báo hệ thống nhanh chóng lướt qua, tất cả đều là '** bị phòng phát sóng trực tiếp kéo vào danh sách đen'.

Sino nhướng mày, thần sắc thập phần sung sướng.

Cố Vũ khóe miệng hơi cong, mạc danh cảm thấy Sino như vậy có chút tính trẻ con.

Tuy rằng, từ này dùng ở người 80 tuổi tựa hồ không thích hợp lắm.

Mặc dù ở Diệu Huy Tinh 80 tuổi thuộc về thời kỳ thanh niên.

【 Nhấn một cái ID nhìn thử đó chính là hội viên cao cấp! 】

【 Thật trùng hợp, tôi vừa mới nhìn thấy cũng là hội viên cao cấp. 】

【 A, tôi đã biết, đó là những người đã ném trứng thúi! 】

【 Giờ phút này, tôi cảm nhận được sự vui sướng của người nghèo ~】

Sino nhớ tới vì Cố Vũ mà hắn cố ý tìm hiểu kiến thức liên quan đến phát sóng trực tiếp, khóe môi một câu.

"Ta là quản lý của phòng phát sóng trực tiếp, phòng phát sóng trực tiếp không cần người xem không thân thiện với chủ bá."

【 Nguyên soái hộ thê cuồng ma nha! 】

【 Bất luận người xem nào không thân thiện với tiểu giống cái đều đang đối nghịch với tôi! 】

【 Ai dám lại gửi một cái trứng thúi, quần ẩu hắn! 】

【 Tiểu giống cái ôm một cái, không cần sợ, tôi sẽ bảo hộ cậu ~】

【 Tôi yêu cậu ~】

【 Tiểu giống cái mau nhìn tôi! Tôi nguyện ý làm bạn lữ thứ hai của cậu ~】

Cố Vũ kinh ngạc quay đầu nhìn Sino, nguyên soái làm quản lý cho cậu cũng quá đại tài tiểu dụng đi!

Sino đang nói giỡn đúng không?

Sino cười với cậu, lia mắt nhìn làn đạn, đôi mắt nhíu lại.

Bạn lữ thứ hai? Nằm mơ đi! Không có khả năng có cái loại đồ vật này!

Cánh tay hắn đặt ngang trên lưng ghế nên bàn tay vừa lúc dừng ở gần bả vai của Cố Vũ, hắn ôm lấy bả vai Cố Vũ kéo sát lại thấp giọng nói.

"Không muốn để ta làm quản lý?"

Hắn cơ hồ dán lỗ tai Cố Vũ nói, thân thể cậu khẽ run chỉ cảm thấy một nửa thân thể đều mềm.

"Nguyện, nguyện ý." Cậu quay đầu đi, che lỗ tai nhỏ giọng nhanh chóng nói.

【 A! Tiếng tiểu giống cái thẹn thùng quá mỹ vị! 】

【 Về sau lại xem tiểu giống cái phát sóng trực tiếp cần tùy tay chuẩn bị nhiều khăn giấy một chút! 】

【 Nguyên soái tuyệt đối là cố ý tú ân ái! 】

【 Gió bão khóc thút thít, tôi thất tình ~】

【 Không nghĩ tới ngươi cư nhiên là cái dạng này nguyên soái, nói chuyện cẩn thận, không cần câu dẫn tiểu giống cái! 】

【 Tiểu giống cái mau nhìn, nguyên soái là cái tâm cơ kỹ nữ, đổi bạn lữ đi! 】

【 Đúng, đổi bạn lữ đi, xem tôi thế nào? Nhị thập tứ hiếu ôn nhu bạn lữ. 】

【 Thể năng tuyệt hảo: Nhìn tôi nhìn tôi, lực eo cực tốt, nhất định sẽ làm tiểu giống cái sảng bạo! 】

【 Tiểu môtơ: Phía trước cút đi, ngoại hiệu của tôi là điện lực tiểu môtơ, tiểu giống cái mau nhìn tôi ~】

Hệ thống: Thể năng tuyệt hảo, Tiểu môtơ bị phòng phát sóng trực tiếp xếp vào danh sách đen.

Bình luận ngừng trong chớp mắt.

【 Đừng tao, bằng không ngay cả phúc lợi thanh âm của tiểu giống cái cũng không có. 】

【 Lá gan thật lớn, dám ở trước mặt nguyên soái đào góc tường. 】

Cố Vũ quẫn bách đến đầy mặt đỏ bừng, cậu bởi vì Sino dán ở bên tai nói chuyện tim đập gia tốc.

Sau khi nhìn đến mấy bình luận trắng ra như vậy tầm mắt cũng không biết để ở chỗ nào.

Cậu trộm hít sâu, nỗ lực làm giọng vững vàng trấn định: "Kế tiếp mời mọi người nghe ca khúc, khúc đầu tiên là 《 Cô Tô hành 》."

【 Phi Phi: Vui vẻ, đây là ca khúc tôi thích nhất! 】

【 Đừng mở ca khúc, nói chuyện với chúng tôi đi ~】

【 Đúng rồi, nói chuyện đi! 】

【 Phi Phi: Tôi mới chú ý tới chủ bá nói chính là mở ca khúc! Chủ bá đêm nay không thổi sao à? 】

Cố Vũ nhớ rõ ID này, từ ngày đầu tiên cậu phát sóng người này mỗi ngày đều tới xem.

Cậu cười cười: "Ừ, ngón tay bị thương nhẹ, bác sĩ nói tốt nhất nghỉ ngơi một ngày, xin lỗi, ngày mai là có thể thổi rồi."

【 Đau lòng! 】

【 Xem qua ghi hình tiết mục của Hoành ca, đau lòng tiểu giống cái ~】

Ký túc xá 303 đại học Diệu Huy đột nhiên phát ra ba tiếng kêu to.

Áo sơ mi bông quay đầu nhìn về phía A Phi: "A Phi! Tiểu giống cái trả lời cậu!"

Bạn cùng phòng áo xanh lá đồng thời nhìn về phía A Phi: "A Phi, tiểu giống cái trả lời cậu!"

A Phi trừng mắt to nhìn màn hình, đập bàn rầm một cái, vèo đứng lên ghế bị hắn đụng ngã trên mặt đất.

Hắn kích động không thôi: "A a a! Lông Vũ trả lời tôi!"

Hắn cười ngây ngô đi đến bên cạnh áo sơ mi bông, điên cuồng lắc bả vai áo sơ mi bông: "Mày cũng nghe được đúng không!"

Lại đi sang bên cạnh áo xanh lá, lắc bả vai áo xanh lá: "Mày cũng nghe được đúng không!"

"Nghe được nghe được."

"Ầm ầm ầm......" Cửa ký túc xá bị mạnh mẽ gõ vang, có người ở bên ngoài rống giận, "MD, đang buổi tối động kinh cái gì, muốn đánh nhau đúng không?"

A Phi mở cửa: "Rất xin lỗi, không muốn đánh nhau, lần sau sẽ chú ý."

Người bên ngoài ngẩn người đã thấy cửa phòng bị đóng lại.

A Phi cười hì hì ngồi lại chỗ cũ: "Đánh cái gì mà đánh, tôi còn bận nghe tiểu giống cái nói chuyện!"

Cố Vũ nhìn tất cả bình luận đều đang hỏi thăm thân thể của cậu trong lòng rất ấm áp, cũng rất luống cuống.

Cậu nhẹ giọng nói: "Cảm ơn đã quan tâm, tôi không sao."

Cậu mở máy truyền tin nhấn phát nhạc.

Tiếng sáo du dương vang lên, làn đạn ngừng trong một cái chớp mắt.

Giây tiếp theo, làn đạn xuất hiện các loại hoa thức tán dương, Cố Vũ nhìn nhìn, cậu có chút ngượng ngùng.

Quá khoa trương!

Vì thế cậu không hề xem bình luận, đóng microphone nhìn về phía Sino với ánh mắt chờ mong.

"Vừa rồi tôi giải thích có thể giải trừ hiểu lầm của anh rồi chứ?"

Ánh mắt Sino mềm mại, xoa đầu cậu: "Có thể."

Cố Vũ cười rộ lên, thả lỏng dựa vào lưng ghế.

"Leng keng......" Thông báo tin nhắn của Mõ vang lên.

Mõ: "Có thể xóa lịch sử trò chuyện của tôi và cậu lúc trước không? Tôi nhìn mặt đau."

Cố Vũ cười khẽ ra tiếng: "Được. Cảm ơn anh, tôi biết anh làm vậy là tốt cho tôi."

Mõ: "Không cần khách khí. Hiện tại tôi vẫn không thể tin được cậu cư nhiên là giống cái tự nhiên, tôi từ nhỏ đến lớn rút thăm trúng thưởng trước nay đều là cảm ơn đã tham gia, không nghĩ tới sẽ may mắn như vậy được trở thành quản lý viên của cậu."

Hắn dừng một chút: "Cậu có muốn đổi quản lý viên không?"

Cố Vũ: "Không muốn, như bây giờ khá tốt."

Mõ bừng tỉnh: "Tôi sẽ tận lực không quấy rầy cậu, độ nổi tiếng của cậu hiện tại quá cao, nguyên soái một người làm quản lý chỉ sợ không được, tôi giúp cậu tìm mấy cái quản lý nữa?"

Cố Vũ: "Được, cảm ơn anh."

Mõ: "Có việc liên hệ tôi."

Mõ nói xong liền không nói thêm nữa.

Qua một lát, Trái dừa liên hệ cậu: "Tiểu giống cái, chào cậu ~ tôi làm quản lý viên cho cậu được không?"

Nếu đào những người khác, hắn sẽ dùng thân phận quản lý viên cao cấp của mình để đề cử.

Nhưng đối phương là giống cái tự nhiên, loại ưu thế này một chút đều dùng không được.

Thân phận giống cái tự nhiên đều tốt hơn so với bất cứ cái gì để đề cử.

Cố Vũ: "Cảm ơn anh, hiện tại tôi rất tốt."

Trái dừa: "Có việc có thể tùy thời tìm tôi hỗ trợ nga ~"

Cố Vũ nhìn chằm chằm ký hiệu cuối cùng của Trái dừa, thập phần hoài nghi tài khoản Trái dừa đã đổi người.

Cậu còn nhớ rõ lần trước Trái dừa liên hệ với cậu tác phong hành sự phi thường sạch sẽ lưu loát, hoàn toàn không hề dính dáng đến dấu lượn sóng.

Một khúc kết thúc, cậu nhìn làn đạn, đều là khích lệ, cậu cười nói cảm ơn, mở một bài khác.

Khúc nhạc dạo còn chưa kết thúc, cậu lại nhận được tin nhắn.

Hai tin nhắn cơ hồ đồng thời gửi tới, một cái đến từ giám đốc Hải nhạc một cái đến từ lão bản đều tỏ vẻ nhiệt liệt hoan nghênh đối với việc cậu tới Hải nhạc phát sóng trực tiếp.

Lão bản còn cố ý hỏi cậu có vừa lòng với hợp đồng hay không, tỏ vẻ có thể dựa theo ý cậu sửa hợp đồng tăng cao tỉ lệ chia phần trăm quà tặng.

Cố Vũ từ chối ý tốt của lão bản.

Hải nhạc chia phần trăm rất có lương tâm, sửa hợp đồng tương đương với đưa tiền cho cậu.

Cậu trả lời tin nhắn xong cảm thán: "Giống cái tự nhiên thật sự rất được hoan nghênh."

Sino kéo tay cậu kiểm tra đầu ngón tay: "Bởi vì quá hiếm thấy."

Tay Cố Vũ khẽ nhúc nhích: "Không có cảm giác gì hết, đã khỏi rồi."

Sino: "Để ta cài đặt ca khúc và trả lời bình luận cho, cậu nghỉ ngơi một lát đi."

11 giờ, Cố Vũ kết thúc đúng giờ trong tiếng kêu thảm của khán giả.

Sino trở về phòng ngủ chính, Cố Vũ rửa mặt xong ngồi trên giường, mở hệ thống xem xét tổng giá trị hảo cảm.

Tổng giá trị hảo cảm: 10883, 10884......

Miệng Cố Vũ khẽ nhếch, cậu sợ ngây người.

Cậu không nghĩ tới cả đêm sẽ có được nhiều giá trị hảo cảm như vậy, không chỉ thế giá trị hảo cảm còn đang không ngừng tăng lên.

Cậu lấy lại tinh thần, trái tim đập thình thịch thình thịch tin tưởng tràn ngập trong nháy mắt.

Ba năm 1 tỷ giá trị hảo cảm, cậu hoàn toàn có thể làm được!

Hiện tại chỉ là thân phận bại lộ thôi mà đã đạt được nhiều giá trị hảo cảm như vậy, chờ cậu trở thành ca sĩ khẳng định sẽ đạt được càng nhiều giá trị hảo cảm.

Chuyện cậu là chủ bá còn có rất nhiều người không biết.

Khóe miệng cậu cong lên, ngày mai có lẽ có thể được đến càng nhiều giá trị hảo cảm.

Buổi sáng hôm sau, sau khi Cố Vũ tỉnh lại cậu lập tức xem tin tức.

Tất cả tin tức nghị luận về Sino trên mạng đều không có, mà đổi thành nghị luận cậu phát sóng trực tiếp và vận may của Sino.

"Anh hùng đời trước cứu vớt cả vũ trụ -- nguyên soái Sino!"

Lúc cậu nhìn đến tiêu đề này nhịn không được muốn cười, nhấn vào xem.

Tin tức kể lại quá trình cậu và Sino quen nhau, sau đó tỏ vẻ chân thành hâm mộ vận may của Sino.

Phần lớn trả lời đều là 'Hoài nghi nhân sinh'.

Cũng có rất nhiều bình luận biểu đạt yêu thích và ca ngợi anh ta.

Cậu rời khỏi tin tức này lại phát hiện thiệp thổi sáo ban đầu kia bị đẩy lên lần nữa nhưng mà lâu chủ không có ảnh chụp.

Cậu lưới đến trang cuối cả trang đều là copy paste.

"Ha ha ha, bị vả mặt rồi đúng không, mặt có đau không?"

Cậu lướt về phía trước để xem bình luận thật sự trả lời thiệp.

Nội dung bình luận là kể lại những gì xảy ra lúc đầu của phát sóng trực tiếp tối hôm qua.

Bắt đầu từ việc phòng phát sóng trực tiếp bị ném trứng thúi trào phúng đến mấy ID đó đều bị cho vào danh sách đen kết thúc.

Cậu đóng thiệp lui về chủ trang thấy ở mục bài viết mới thấy được tên của Sino.

Cậu nhấn vào, là Sino vừa mới đăng bài trên Quảng Ngôn trong đó còn có thêm đoạn video Cố Vũ giải thích tối hôm qua.

Cuối video còn có dòng chữ: "Giới thiệu với mọi người cậu ấy là bạn lữ của ta. Trái tim.jpg"

Bình luận phía dưới gần như trả lời trong một giây, tất cả đều là: Phi!

Đột nhiên xuất hiện một cái quấy rầy đội hình: "QAQ quản lý đại nhân, cầu thả!"

Cố Vũ cười đi rửa mặt, phát hiện đau đớn ở đầu gối giảm bớt không ít tâm tình càng sung sướng.

Cậu rửa mặt xong đi nhà ăn, đã thấy Sino đang nhìn bình luận trên Quảng Ngôn đầy mặt đều viết cao hứng.

Sau khi Cố Vũ ngồi xuống nhịn không được hỏi: "Anh không tức giận hả?"

Sino nhướng mày: "Bọn họ chỉ đang ghen tị thôi."

Trong mắt hắn mang theo ý cười nhìn Cố Vũ: "Cậu là bạn lữ của ta, ta vui vẻ."

Tim Cố Vũ đập nhanh hơn, cậu mím môi, cười với Sino.

Cậu cũng rất vui vẻ.

Võng hữu đều nói Sino vận khí tốt, cậu cảm thấy vận khí của cậu mới tốt.

Nếu cậu bị người khác ngộ nhận thành giống cái nhân tạo, tình cảnh của cậu khẳng định so với hiện tại càng muốn không xong.

Ít nhất, đối phương sẽ không thân sĩ giống như Sino.

Sau khi ăn xong, Cố Vũ ngồi ở sô pha tìm tài liệu cơ sở về nhạc lý ở Diệu Huy Tinh.

Lúc trước cậu có đại khái xem qua, nốt nhạc ở Diệu Huy Tinh giống với ở hiện đại nhưng nội dung cụ thể không có nhìn kỹ.

Cho nên muốn thừa dịp thời gian đầu gối còn chưa khỏi xem tri thức về nhạc lý, luyện tập âm chuẩn theo giáo trình.

Sau khi đầu gối khỏi, cậu phải luyện tập hơi thở.

Cậu học lý thuyết rất vững nhưng lúc còn rất nhỏ đã bị câm nên không thể thực hành.

Cậu phải bắt đầu từ số 0 luyện thanh nhạc.

Cậu vừa tra tư liệu vừa lập kế hoạch luyện tập trong đầu.

Vòng tròn lớn di chuyển tới trước mặt Sino báo cáo: "Nguyên soái, có hội trưởng hiệp hội bảo hộ giống cái đến thăm."

Sino nhíu nhíu mày, đứng lên: "Để ông ta vào."

Cố Vũ từ trong tài liệu ngẩng đầu nghi hoặc nhìn Sino.

Sino nói: "Hẳn là tới kiểm tra cho cậu, bọn họ là cơ quan có thẩm quyền về giống cái và cũng là cơ quan bảo hộ quyền của giống cái."

Cố Vũ gật đầu, tắt thiết bị đầu cuối đi.

Bốn người đi theo vòng tròn lớn vào đại sảnh, người đi đằng trước có mái tóc hơi trắng khí chất ôn hòa.

Vừa nhìn thấy Cố Vũ liền cầm lòng không được mà bước nhanh về phía trước, đôi mắt cực sáng.

"Ôi, trời ạ, cuối cùng trong lúc sinh thời tôi rốt cuộc lại thấy được giống cái tự nhiên đáng yêu!

Tác giả có lời muốn nói: Cảm ơn duy trì (づ ̄3 ̄)づ╭?~

Quần chúng người xem trong danh sách đen: QAQ cầu được thả

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play