Xoẹt… xoẹt

Long một tay cầm Hộp Không Gian, một tay không ngừng lay động trường kiếm gọt đi từng mảnh lớn của nó

Mắt thấy Hộp Không Gian to lớn nay chỉ còn lại một mẩu chỉ bằng ngón tay cái. Mọi người không khỏi lắc đầu thất vọng. Bọn họ biết chiếc Hộp Không Gian kia hoàn toàn bị phế bỏ rồi, bảo thạch chắc chắn bị Long vô tình phá hủy rồi

Đúng lúc người xung quanh cho rằng Long sẽ cắt tiếp thì hắn dừng lại. Sau đó, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người. Long ở trên chiếc Hộp Không Gian không ngừng điểm nhẹ

Thấy một cảnh này, không ít người khuôn mặt giật mình nhìn nhau. Đây là kết ấn dùng để phá bỏ lớp không gian dư thừa bao bọc xung quanh bảo thạch, mà kết ấn này thì chỉ có người trong nghề mới biết. Chẳng lẽ tên thiếu niên này biết chơi ngọc? còn nữa, hắn không phải đã phá hỏng bảo thạch rồi sao? Tại sao lại còn kết ấn làm gì

Ngay cả Vương Oanh cũng kinh ngạc nhìn Long. Mặc dù cô không biết chơi ngọc, thế nhưng cô cũng đã từng cùng cha đi chơi Đoán Ngọc, vì thế cũng biết kết ấn này nghĩa là gì.

Tên vô lại này lại biết kết ấn của giới chơi ngọc? chẳng lẽ từ nãy đến giờ hắn giả trư ăn thịt hổ, cố ý làm vậy?... Rất nhiều suy nghĩ xuất hiện trong đầu cô khiến Vương Oanh để qua thù hận với Long qua một bên, tò mò nhìn hắn

Trong ánh mắt chờ mong của mọi người. Long kết ấn hoàn thành. Lập tức, toàn bộ vùng không gian tối om biếnmất thay vào đó là một màu xanh lục lập lòe xuất hiện

Chỉ thấy lúc này trong tay Long là một viên bảo thạch to bằng nắm ngón tay cái, bảo thạch màu xanh giống như một viên kim cương tinh xảo tỏa ra màu lục xung quanh. Xung quanh viên bảo thạch, là năng lượng vũ trụ thuộc tính mộc màu xanh lá cây không ngừng chuyển động, tạo lên một tấm màng khí màu xanh bao bọc nó

“ Oh my god. Là cao phẩm Tam giai : Mộc Nguyên Thạch”

“ Trời ạ! điều này... quá khó tin..”

….

Nhìn viên bảo thạch trong lòng bàn tay Long, mọi người khiếp sợ kêu lên một tiếng thất thanh. Ánh mắt tràn đầy vẻ không thể tin nổi, chấn động vô cùng. Sau đó là nóng bỏng nhìn Long, bộ dạng cực kì kích động, hưng phấn

“ Cậu bé. Ta ra 10.000.000 linh tệ mua Mộc Nguyên Thạch”

“ Ta ra 20.000.000 linh tệ”



“ Ta ra 100.000.000 linh tệ”

Ngay lập tức, người xung quanh bâu lại quanh Long và Vương Oanh không ngừng ra giá. Chỉ trong giây lát, giá tiền trực tiếp nhảy lên 1.000.000 linh tệ

Tam phẩm bảo thạch có công dụng rất nhiều, có thể dùng để khảm nạm vũ khí, cường hóa vũ khí,… Thế nhưng, thông thường những tam phẩm bảo thạch đều dùng để luyện chế Tam giai vũ khí.

Như Mộc Nguyên Thạch là một tài liệu cực kì quan trọng để chế tạo ra một thanh Cao Phẩm Tam Giai vũ khí . Có nó, Linh sư hệ mộc không chỉ tốc độ tu luyện tăng lên mà chiến lực cũng mạnh lên rất nhiều, hoàn toàn có thể khiếu chiến Linh sư trên mình một, hai cấp.

Vì thế, ngay khi Mộc Nguyên Thạch xuất hiện, mọi người liền không chút do dự bỏ ra mấy triệu, thậm chí mấy chục triệu mua lấy

Đối với người xung quanh điên cuồng. Long không chút nào để ý. Hắn cầm lấy viên bảo thạch, cầm nó đặt lên tay Vương Oanh đã sững sờ nhìn mình cười nói:

“ Oanh tiểu thư. Viên đá này cho em”

Lúc này Vương Oanh thật sự chấn động. Thật không ngờ viên đá mà mình cố tình lấy ra để trả thù Long lại là một viên Tam giai bảo thạch. Không những thế, Long còn hoàn mỹ lấy nó ra khiến Vương Oanh chấn động, không thể tin nổi

Long lên tiếng khiến Vương Oanh từ trong khiếp sợ tỉnh lại. Cảm nhận trong tay mình một sự ấm áp từ bàn tay truyền đến. Vương Oanh cúi đầu nhìn viên đá trong tay mình, sau đó ngẩng đầu, mắt mở trừng, khó tin nhìn Long lắp bắp lên tiếng:

“ Cái… cái này cho… cho ta”

“ Tất nhiên. Hộp Không Gian là do em chọn. Ta có thể đạt được nó hoàn toàn là nhờ vào em. Vì thế, viên đá này cho em hoàn toàn xứng đáng”

Long cười ha hả, bộ dạng không một chút nào để ý đó là một viên tam giai bảo thạch.

Thấy Long vậy mà không chút do dự ném viên đá cho một nhân viên phục vụ. Tất cả mọi người ở đây đều mắng Long ngu ngốc, vì gái mà vứt đi một món chí bảo như vậy. Tuy nghĩ vậy nhưng cũng không ai dám xông tới cướp. Chỉ có thể ở đây không ngừng chửi rủa cùng tiếc hận. Biết vậy, mình cũng chọn luôn Hộp Không Gian đó rồi

Về phía Vương Oanh. Cô hai mắt mở lớn, một tay che miệng, toàn thân run lên, ánh mắt tràn đầy khiếp sợ,.Cô thật sự không tin được Long lại có thể đưa cho cô món đồ quý giá như vậy

Thời kì này, tài nguyên khan hiếm, Ngũ Giai trở thành truyền thuyết, Tứ Giai thuộc sở hữu quốc gia thì Tam Giai trở thành một món hàng cực kì quý giá. Nó quý đến nỗi người ta có thể tranh nhau đến sứt đầu mẻ trán chỉ để có được một viên Tam giai bảo thạch. Thậm chí là những gia tộc lớn, Tam giai tài nguyên được liệt vào những vật cấm của gia tộc, ít người biết tới

Vậy mà Long lại vô tư cho cô một viên Tam giai, không những thế còn là một việc Cao Phẩm Tam Giai. Điều này khiến cô thật sự hoàn toàn không tin vào những vì mắt thấy, tai nghe nữa. Ngoài ra còn có sự khó hiểu. Tại sao Long lại làm vậy? chẳng lẽ vì muốn tán mình sao? Không thể nào?

Vương Oanh hoàn toàn tin tưởng, nếu như Long thật sự muốn tán tỉnh mình thì không cần phải đưa viên bảo thạch này cho cô mà chỉ cần đưa nó cho cha cô thì ngày hôm sau, cô chính là nữ nhân của Long. Không phải Vương Oanh nói quá mà đó chính là giá trị của viên bảo thạch

“ Đa… đa tạ”

Phải rất lâu sau, Vương Oanh mới bình tĩnh lại được. Cô không từ chối mà chấp nhận món quà của Long. Không phải là cô không muốn trả lại mà là bởi vì mị lực của viên đá này thật sự quá lớn.

Đặc biệt thuộc tính của cô cũng là Mộc. Có được Mộc Nguyên Thạch, chiến lực của cô tăng lên rất nhiều. Vì thế, dù biết đây là Long vì muốn tán tỉnh mình mà đưa cho cô thế nhưng cô không tài nào từ chối được

Cô nở nụ cười, từ tận đáy lòng nói ra một câu. Lần đầu tiên, cô phát hiện Long cũng không phải đáng ghét như mình nghĩ. Ít nhất, hắn có thể đưa cho đối tượng của mình một viên cao phẩm tam giai bảo thạch, đây là điều mà rất khó người đàn ông nào làm được

Tất nhiên cũng chỉ là một chút mà thôi. Ở trong mắt Vương Oanh, Long vẫn là một tên playboy, công tử nhà giàu,… Một kiểu người mà cô cực kì chán ghét. Nên cô chỉ cảm tạ Long vì việc hắn đưa cho mình một món đồ quý giá chứ không có nghĩa là hết ác cảm

Nghe vậy, Long cười híp mắt. Ánh mắt tràn đầy vẻ sắc mị mị nhìn Vương Oanh, giống như muốn lột trần cô ra khiến Vương Oanh rùng mình một cái. Không khỏi thu hồi bảo thạch rồi lùi ra xa

“ Nếu muốn cảm tạ. Sau ngày hôm nay, em có thể cùng ta đi ăn một bữa cơm ah”

“ Xin lỗi. Chiều này ta phải trực đêm vì thế không thể mời Long thiếu được”

Vương Oanh lập tức uyển chuyển từ chối, trong lòng không khỏi tức giận thầm mắng: Vkl! Quả nhiên vẫn là một tên hỗn đản, sắc đảm ngập trời. Mới nghĩ ngươi là người tốt, ai ngờ mới đó liền lòi đuôi sói. Hừ, bổn tiểu thư quyết không rơi vào tay ngươi

“ Không có gì. Chỉ là một bữa cơm, cũng không tốn bao nhiêu thời gian. Chẳng lẽ, muốn mời Oanh tiểu thư một bữa cơm mà khó thế sao?”

Nói xong, ánh mắt hơi chút thất vọng nhìn Vương Oanh. Nếu như ban đầu gặp mặt , hắn sẽ không nói câu này. Thế nhưng, trải qua hành động tặng quà vừa rồi. Dù Vương Oanh không thích đi cùng hắn thì cũng phải suy nghĩ đến việc đáp lại món quà quý giá mà Long vừa tặng

Quả nhiên, nghe Long nói vậy. Vương Oanh nghẹn lời cúi đầu. Cô rất muốn từ chối Long, nhưng mà đối phương lại tặng cô món đồ quý giá như vậy, thân là một người có học, cô không thể không báo đáp.

Mới cả đối phương cũng chỉ mời mình một bữa cơm mà thôi. Cũng không phải chuyện gì to tát.

Nghĩ vậy, Vương Oanh chần chừ một lát liền gật đầu đáp:

“ Vâng”

Nghe thế, Long nở một nụ cười chiến thắng, bộ dạng cao hứng vô cùng :

“ Vậy thì tốt quá. Ta còn tưởng rằng Oanh tiểu thư từ chối cơ đây”

“ Long thiếu đã hạ lệnh, ta sao có thể từ chối được chứ. Long thiếu, ngài muốn chơi tiếp không?” Vương Oanh khẽ cười, sau đó ánh mắt chờ mong nhìn Long.

Trải qua vụ vừa rồi, cô biết Long là một tên cao thủ chơi ngọc. Nếu không, hắn cũng sẽ không biết khẩu quyết, cũng sẽ không ở lúc mấu chốt nhất dừng tay. Vì thế, cô rất muốn nhìn Long có thể lấy ra được một viên bảo thạch như vậy không

Không chỉ Vương Oanh mà người xung quanh cũng vô cùng hứng khởi nhìn Long. Bọn họ muốn xem thiếu niên này năng lực mạnh như thế nào? Muốn xem vừa rồi là do may mắn hay là thực lực thật sự của đối phương

Trong ánh mắt mong đợi của mọi người. Long cười ha hả :

“ Tất nhiên là chơi tiếp rồi. Lần này đến lượt ta chọn”

Sau đó, chỉ về phía một chiếc Hôp Không Gian nói chậm:

“ Ta chọn nó”

Hành tinh tổng bộ KillGod. Phía Bắc hành tinh, một tòa lâu đài nguy nga, lộng lẫy làm bằng vàng ròng nguyên chất sững sừng đứng đó. Nơi là được coi là một trong bốn nơi “ bất khả xâm phạm” của hành tinh: Tổng bộ team SKT.T1

SKT Telecom 1 hay còn biết tới với cái tên SKT T1 là một nhóm sát thủ của KillGod, cũng là một trong bốn nhóm sát thủ mạnh nhất KillGod . SKT T1 gồm năm mươi sát thủ, trong đó có bảy sát thủ cấp S+, mười sát thủ cấp S và còn lại đều giao động từ B – A. Với thực lực như vậy, trong xuốt hai mươi năm hoạt động của mình, SKT T1 chưa từng thất bại bất kì nhiệm vụ nào.

Tại một căn phòng ngủ trong lâu đài. Trần Phương cả người nằm xấp trên giường. Hắn ngẩng đầu, khuôn mặt trắng bệch không còn giọt máu. Trong mắt lóe lên sự lo âu cùng sợ hãi, lắp bắp nói:

“ John. Thật sự phải làm sao?”

Chỉ thấy lúc này, đang cưỡi trên lung của Trần Phương chính là John. Nghe Trần Phương nói vậy, hắn cười hì hì trả lời:

“ Đại ca. Chỉ có cách này mà thôi. Yên tâm, sẽ không đau đâu”

Sau đó, hắn bắt đầu cởi áo. Thấy vậy, Trần Phương hoảng sợ kêu lên:

“ Mi… Mi cởi áo làm gì vậy?”

“ Tất nhiên là làm việc rồi. Việc này tiêu hao rất nhiều thể lực. Mồ hôi sẽ đổ ra rất nhiều. Cởi ra cho nó mát”

John cười hắc hắc. Sau khi cởi xong áo của mình, để lộ thân trên sáu múi rắn chắc. Hắn cười híp mắt, dơ tay lên, âm thanh tràn đầy “ từ tính” nói:

“ Đại ca. Em tới đây”

“ Nhẹ chút. Đây là lần đầu của ta”

“ Yên tâm, ban đầu có thể sẽ đau đớn. Thế nhưng rất nhanh sẽ thoải mái ah”

Nói xong, John dơ tay lên, đồng thời cũng nhích lên phía trước. Sau đó…

“ Thần Sứ Tuyệt Kỹ: Sự Ban Ân Của Thần Thor”

John quát lớn một tiếng, đồng thời hai chưởng đánh lên lung của Trần Phương. Mà trên lung Trần Phương lúc này là một đồ án linh trận với những họa tiết kì lạ, huyền bí

- A… Đau quá…

Một cơn đau nhức kinh khủng từ sau lưng truyền tới khiến Trần Phương không khỏi hét thảm một tiếng. Hắn chỉ cảm thấy trong người mình như là có vạn thanh kiếm không ngừng đâm vào xương tủy, đâm vào tim gan sau đó lại rút ra rồi lại đâm vào vậy. Cảm giác kinh khủng đến nỗi Trần Phương chỉ muốn ngất đi cho rồi

“ Đại ca. Chịu đựng”

John âm thanh vang lên sau lưng, hắn khuôn mặt trầm xuống, hai tay không ngừng kết ấn. Mồ hôi chảy ra như tắm, thể lực cùng nội linh lực không ngừng tiêu hao.

Theo hắn không ngừng kết ấn, năng lượng vũ trụ không ngừng hội tụ lên trên linh trận, từ từ tích tụ lại với nhau tạo nên một hư ảnh. Hư ảnh của một vị chiến binh với áo choàng đỏ, trong tay cầm đại búa: chính là Thần Sấm: Thor

“ Ban Ân”

Mấy phút sau, John gầm lên một tiếng kinh thiên. Sau đó, một chưởng đập mạnh lên lưng Trần Phương

- Roẹt

Một tia lôi điện bỗng nhiên xuất hiện bổ thẳng lên linh trận. Tia lôi điện lập tức xuyên qua người Trần Phương tiến vào bên trong,bắt đầu một vòng chạy quanh cơ thể hắn.

Tia lôi điện đi đến đâu, xương cốt, lục phủ ngũ tạng, tế bào… đều lóe lên một một màu ánh vàng tràn đầy năng lượng hủy diệt cùng bạo ngược.

Trần Phương chỉ cảm thấy trong người có một dòng nước ấm chạy quanh cơ thể khiến hắn cực kì thư thái. Cơn đau buốt kinh khủng đã biến mất thay vào đó là sự sung sướng, thoải mái như là được ai đó mát xa vậy khiến Trần Phương hai mắt híp lại, tràn đầy vẻ hướng thụ. Chỉ mấy phút sau, hắn liền quẹo đầu, hôn mê bất tỉnh


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play