Vương Minh tiến sâu vào khu rừng, tuy nhiên đã 7 ngày trôi qua hắn vẫn không thể vượt qua khu rừng.
450km bên trong khu rừng, Vương Minh thân thể đầy máu, đôi tay siết chặt hai thanh kiếm. Bên dưới chân hắn lúc này là vô số quái vật từ nhỏ đến bé, nhìn sơ cũng trên ngàn con và có hơn 8 đầu Cự Long.
Những con rồng hùng mạnh, to lớn với cái đầu tựa hình quỷ dữ với 9 con mắt đỏ và 4 cái sừng trâu lớn.
"Keeee! Keeee..."
Vương Minh tay túm cổ một con Thằn Lằn Nhân còn soát lại với đội quân 500 con Tinh Anh. Tuy nhiên, Vương Minh không hiểu nó nói là cũng như chả biết thêm thông tin nào về việc hắn liên tục bị tấn công, cái duy nhất hắn biết lúc này là khu rừng này đang che dấu thứ gì đó...
Bụp!!!
Vương Minh dùng sức bóp nát cái cổ con Thằn Lằn Nhân, khiến cái đầu lơ lửng trong không trung dài giây rồi rơi xuống đất.
"Phù~"
Vương Minh thở dài, mái tóc tung bay trong không khí tựa hồ như nổi bồng bềnh trong nước, hắn ngước mắt nhìn lên bầu trời xanh.
Gràooooo!!!!
Một tiếng gầm lớn, từ bầu trời một con rồng xuất hiện.
[Độc Long Vương]
Một con rồng màu tím đậm, với đôi cánh xương, cái đầu có ba sừng, hai ở hai bên và một ở giữa mũi, tam nhãn ba màu khác nhau, trắng đỏ vàng, nhìn qua một áp lực cực mạnh từ bầu trời hướng xuống chỗ Vương Minh.
"Hắc Bạch - Thập Tự Trảm..."
Vương Minh vung mạnh hai lưỡi kiếm, hai đường cắt cuồng bạo với màu đen trắng xếp thành hình chữ X hướng lên bầu trời.
Độc Long Vương uống người nhẹn nhàng né đi đường chém của Vương Minh, lập tức trả đòn cái miệng của nó há to, từ bên trong bắn ra một nguồn khí màu tím đặc hướng xuống mặt đất nơi Vương Minh đang đứng. Nguồn khí vừa chạm xuống mặt đất cây cối hóa thành tro bụi, mặt đất hóa màu tím, thi thể của những quái vật Vương Minh giết giờ đây chỉ còn lại xương trắng, sức ăn mòn lang rộng cả một vùng.
Nơi Vương Minh mới đứng dài giây trước hóa thành một cái hố lớn màu tím với những đợt khói màu túm bóc lên nghi ngút. Đưa đôi mắt nhìn xuống con Độc Long Vương gào lên một tiếng lớn, trước khi nó nhận ra kẻ xâm nhập tự bao giờ ở phía sau nó với 8 cánh đang xen hai màu đen trắng.
"Tử Nguyệt Nhất Trảm..."
Vương Minh vung mạnh lưỡi kiếm trong không khí, một vạch đen dài chém xuống. Xung quanh con Độc Long Vương xuất hiện một lớp màng bảo vệ màu tím trong suốt, vết cắt vừa chạm vào liền vỡ nát. Con Độc Long Vương một lần nữa từ miệng bắn ra luồng khói màu tím về phía Vương Minh, Vương Minh ngay lập tức né nó đi. Cứ thế hai bên, một đánh một né luân phiên đổi chỗ, bầu trời không mấy lâu bị hóa màu tím, cây cỏ khô héo chỉ để lại ít tro.
1/3 khu rừng bị độc của con Độc Long Vương biến thành hoang mạc chỉ trong dài phút chiến đấu với Vương Minh.
Bùm!
Bất ngờ vô số vòng tròn Ma Pháp màu đen xuất hiện trên bầu trời, một tia sáng màu trắng lang rộng rồi biến mất, từ bầu trời thân ảnh to lớn màu tím rơi xuống, Độc Long Vương đôi cánh bị cắt thân hình nhiều nơi bị đục thủng rơi tự do từ bầu trời xuống mặt đất.
Từ nơi con Độc Long Vương rơi xuống Vương Minh đưa đôi mắt nhìn về phía một cây lớn ở giữa trung tâm khu rừng, nơi đó cách chỗ Vương Minh khá xa nhưng nếu hắn bay hết tốc lực thì không vấn đề. Đưa tau xoa cái cầm của mình Vương Minh nghi vấn, hắn cảm thấy một nguồn Mana khủng bố và một nguồn sức mạnh không rõ nguồn gốc, nhưng hắn có cảm giác gặp qua nó ở đâu đó một lần rồi...
[Là Thần Lực]
À, em tỉnh rồi đấy à?
[Chủ nhân nhớ em rồi phải không, em biết mà. Ah hư hư hư...]
[Wow! Em mới ngủ có tí xíu mà ngài đẹp trai như vậy luôn rồi à... Aaaa, muốn cắn cái quá!]
=.=, Từ bao giờ ta thành đồ ăn của em vậy?
[Ehehe, em quên mất chủ nhân là đồ để trưng không ăn được.]
....
Vương Minh có cảm giác không nói nên lời.
.
.
.
Vương Minh lao nhanh trên không trung về hướng cái cây lớn, hắn không mất quá lâu để đến được cái cây lớn.
Vương Minh từ từ hạ xuống khu rừng, nhưng ngay lập tức hắn khựng lại.
Kết giới...?
Vương Minh nhìn ngó nghiêng, một kết giới lớn được lập ra bao quanh cái cây lớn.
"Người được chọn, tôi đang đợi ngài."
Một người phụ nữ áo đen xuất hiện, cô có mái tóc vàng dài, đôi mắt màu ngọc lam long lanh, khuôn mặt xinh đẹp, đặc biệt cô có đôi tai dài đặc trưng của tộc Elf.
"Đợi tôi?"
Vương Minh khó hiểu nói.
"Đúng vậy."
Cô nàng tộc Elf cười nhìn Vương Minh.
"Để làm gì?"
"Nữ Thần đang đợi ngài."
Nói xong cô nàng tộc Elf đưa tay mời Vương Minh theo cô, dù không biết mục đích của kẻ trước mặt là gì nhưng Vương Minh vẫn theo sau cô. Không mất quá lâu để cả hai đến được ngôi đền được xây dựng bằng những tảng đá màu đen, phía sau ngôi đền là cái cây lớn.
"Xin mời."
Cô nàng đưa tay mời Vương Minh đi vào phía bên trong.