Cao Phong cùng nhóm học sinh tiến về hướng Bắc xuyên qua cánh rừng bọn họ có thế đặt chân tới lãnh thổ Nguyệt Quốc, tốc độ bình tĩnh có thể mất khoảng 1 tháng tuy nhiên nhờ vào hồn đạo cụ mà họ có thể rút ngắn thời gian chỉ mất 10 ngày là có thể đến được Nguyệt Quốc.
Nhóm đa phần là dùng hồn đạo khí để bay lượng riêng Mục Thanh Hạ, Mục Thanh Phượng và Huyền Long là có hồn kĩ có thể bay lượn.
Thấp thoáng đã được ba ngày kẻ từ lúc họ khởi hành, ngày bay đêm đến nghĩ ngơi tu luyện.
Qua đêm trong khu rừng nên việc bị hồn thú bất ngờ tấn không trả lời tránh khỏi tuy nhiên tất cả đều bị Cao Phong một tay dọn dẹp, hắn tất nhiên sẽ không để học sinh của mình bị thương.
Mãi cho đến ngày thứ năm biến cô bắt đầu xảy ra.
Nơi họ đi qua yên tĩnh lạ thường, đến việc tìm kiếm hồn thú cũng rất khó chỉ thua thớt dài con hồn thú nhỏ tu vi không cao.
Huyền Long ngay lập tức chú ý đến động tĩnh xung quanh, hắn dùng kĩ năng tầm nhìn đa chiều của hệ thống để quan sát kĩ động tĩnh.
Việc một khu rừng quá yên ắng chưa bao giờ là việc tốt, tốt sau được khi nơi Hồn thú sinh sống lại chả có con hồn thú nào.
Chỉ có hai nguyên nhân, một là bị thứ gì đó dọa sợ.
hai là bị giết sạch nên hồn thú mới thưa thớt.
Cao Phong cũng đám học sinh đề cao cảnh giác, nơi họ đi qua quá hắc ám không khí có mùi hôi tanh, cánh rừng thì yên ắng, lại gợi cho đám học sinh cảm giác ớn lạnh sống lưng.
"Huyền Long nơi này tại sao lại yên lặng như vậy, không phải là đi vào địa bàn của con siêu cấp hồn thú nào đó rồi chứ?"
"Nếu đúng như ngươi nói thì tới lúc đo ta sẽ bắt ngươi làm mồi cho nó nhậu ta thì sẽ cao chạy xa bay ke ke ke."
"Huyền Long! Ta không ngờ ngươi lại là loại người đó."
"Mới biết thì muộn rồi thím."
"Này, ta nói hai người ngươi đã ở đâu rồi mà vẫn còn đùa được thế?" (Mục Thanh Hạ)
Mục Thanh Hạ bất ngờ chen vào cuộc nói chuyện của hai người, đúng lúc này tất cả người xung quanh bỗng khựng lại, Cao Phong nhíu mày.
Cây côi xung quanh họ bỗng phát ra âm thanh xào xạc như có thứ gì đó di chuyển.
Bất thình lình hơn 20 người áo đen bao vây họ, để ý kĩ mới thấy những người này có nước da tím ngắc như không có máu, móng tay dài nhọn màu đen trong kì dị và tất cả đều trùm kín đầu.
"Tà hồn sư...?"
Cao Phong cao mày nói.
Tà hồn sư là kẻ thù chung của giới hồn sư, cướp của giết người việc gì cũng làm, đặt trưng của tà hồn sư là việc thao túng linh hồn người chết để nuôi thi, dùng thi tấn công cướp bóc nhưng hồn sư chả may gặp phải chúng.
"ka ha ha! Đã lâu không có được món thịnh soạn như vậy...Các ngươi ngoan ngoãn làm thi nô ta đi!"
Giọng nói khàn khàn không biết từ đầu phát ra, kèm tiếng cười có phần ghê tởm.
"Các ngươi ở đây ta giải quyết tên kia."
Cao Phong nói một câu sau đó quay đầu đi.
"Cao Lão Sư không phải chứ sẽ chết người thật đó!"
Lý Bằng giọng sợ sệt nói.
"Vậy thì chúc ngươi ra đi vui vẻ."
Cao Phong không quay mặt lại phức dạng trong rừng.
Ngay khi Cao Phong biến mất một đợt ớn lạnh truyền đến sống lưng của bọn người Huyền Long, nhưng kẻ mặc áo đen như điên loạn xong lên tấn công họ.
Ngay lập tức đám người chống chả tuy nhiên ngay khi bị đánh bay bọn áo đen này ngay lập tức đứng vậy và tiếp tục tấn công.
"Ta chịu hết nổi rồi bọn này thật không biết chết là gì!"
Lý Bằng gào lên giận dữ hắn hóa cá sấu một trảo xuyên tim một mặt áo đen.
Tuy nhiên lúc này đám người mới nhận ra là đám mặc áo đen này vốn là người chết dù thế nào vẫn đứng vậy tiếp tục tấn công.
"Hỏa Phượng Lưu Tinh Vũ!"
Mục Thanh Hạ bay lên tung ra vô số hỏa cầu từ trên cao giáng xuống thiếu một đám thanh tro tuy nhiên số không bị cháy thanh trò mặc cho lửa đang cháy phừng trên người điên loạn tấn công, hồn sư dính một trảo của bọn này không chết cũng trúng độc mà chết.
Nhưng xem ra đen đuổi thì không ai bằng Huyền Long thay gì mỗi kẻ một tên thì Huyền Long lại bị vây bởi 10 tên...Đây gọi là nghiệp nhỉ?
Tuy nhiên với tốc độ vốn có bọn này không làm gì được Huyền Long và cuộc vui chơi của hắn bắt đầu, không biết cố ý hay cố tình mà Huyền Long không hề dùng hồn kĩ mà chỉ đơn thuần là đấm đá nhưng những tên bay đánh bay ngay lập tức bật vậy lao tới tấn công hắn thậm chí còn cuồng bạo hơn lúc trước.
[Chủ nhân có cần Tiểu Nguyệt giúp gì hông nà?]
Ngươi hôm nay tốt thế?
[Gì chứ? Tiểu Nguyệt là siêu cấp tốt bụng đó nha.]
Tiểu Nguyệt giọng đắc ý.
Thôi đi ta không cần.
[Tiểu Nguyệt biết mà chủ nhân sẽ nhờ...!? Khoan ngài mới nói không cần?]
Ngươi đi ngủ cho ta nhờ.
[Gì chứ, người ta muốn giúp thôi mà.]
Thôi cảm ơn, ngươi không phá là ta vui lắm rồi.
[Tiểu Nguyệt có phá gì âu?]
Huyền Long nhắm mở đôi mắt của hắn hiện lên ánh tím mờ nhạt trong mắt. Hướng mắt về đám thi đang điên loạn giơ nanh há mép về phía mình, mờ nhạt Huyền Long thấy một sợi hồn lực màu đen phía sau đám thi tuy nhiên đó không phải thứ quan trong quan trọng là cơ thể đám thi này vậy mà có chứa một ít linh hồn yếu ớt tất nhiên sợi hồn lực là thứ khống chế đám này.
Huyền Long đưa tay tóm lấy đầu một tên, một ngọn lửa màu đen từ tay Huyền Long bùng cháy lanh qua cơ thể tên bị Huyền Long tóm.
Đệ Nhất Hồn Kĩ: Đốt cháy vô tận!
Huyền Long buông cổ thi thả ra ngay lập tức nó lăng trên đất đau đớn gào thét, rồi dần nằm yên đúng nghĩa một thi thể.
Hồn kĩ này của Huyền Long chính xác là một đòn tấn công linh hồn cũng rất hữu dụng trong tình huống thế này.
Huyền Long cười nhẹn tay đột nhiên phừng mạnh ngọn lửa sao đó xoay vòng khiến ngọn lửa lang ra tất cả đám khi đang tấn công cậu, ngay lập tức tất cả lăng xuống đất đau đớn khống khổ rồi dần năm yên.
Lúc này Huyền Long mới đưa mắt nhìn đám người Ninh Tâm thì Mục Thanh Phượng cũng giải quyết xong con cuối mà đã số là do cô diệt bằng cách đốt cho đám thi thanh tro.
Đúng lúc này một tiếng động lớn cách xa nơi đám Huyền Long không xa.
Ầm!!!
Cả đám ngơ ngác nhìn thì một cột băng cao tới tận trời xuất hiện ở hướng phát ra vụ nổ.
Một lát sau Cao Phong trở lại trên mặt dính đầy máu tươi, tất nhiên không phải máu của hắn.
Tất nhiên là hắn ngay lập đi hút sự chú ý của cả đám.
Bình thường trầm tĩnh, băng lạnh báo đạo không ai bằng, ai mà biết hắn cũng tàn bạo không kém quỷ cho mấy nhìn thôi là biết mấy tên kia chết thảm thế nào.
"Lão Sư...Mặt..."
Ninh Tâm chỉ chỉ khuôn mặt nói, hiểu ý Cao Phong từ túi lấy ra chiếc khăn lao đi vết máu.
"Các ngươi nghĩ ngơi đi, tí sẽ tiếp tục khởi hành."