Lý Tuế Vinh ngày hôm rất vui, nhờ phúc Lê Hiểu Hàm, anh cùng các vị lão bản trò chuyện giao lưu đến vui vẻ, suýt chút nữa còn quên nói cho Lê Hiểu Hàm biết anh đã không còn ở đại sảnh mà là đang ở trong phòng nghỉ, sau khi cùng bọn họ nói chuyện xong mới nhắn tin cho Lê Hiểu hàm biết mình đang ở chỗ nào, hai người gặp nhau tại chỗ cũ trước khi tách nhau ra, Lý Tuế Vinh cũng không tiếp tục dẫn cậu đi giao lưu nữa, hai người chủ yếu nhìn các nghệ sĩ khác hướng các ông lớn mồi chài. Lý Tuế Vinh uống rượu nên nói hơi nhiều. Anh dẫn Lê Hiểu Hàm đến tìm chỗ ngồi, chỗ đó vừa có thể ngắm phong cảnh bên ngoài, cũng có thể quan sát tình hình bên trong, đúng là một công đôi việc.
"Tôi nghĩ chắc cậu cũng không nhận ra đồng nghiệp của Kevin đâu, thấy cô gái mặc váy hở lưng màu đen đang không ngừng giả bộ kia không? Cô ta là diễn viên đến từ công ty đối thủ, năm ngoái vẫn còn là một đứa vô danh tiểu tốt, nhưng lúc đi quay phim thần tượng lại vô tình được kim chủ coi trọng, nhất phi trùng thiên*, đây chính là mặt tối của cái ngành này đấy."
*Nhất phi trùng thiên: (一飛沖天) bay một cái vọt lên trời, tương tự như "một bước lên mây"
"Nhưng ngoài cái xấu cũng có cái tốt, thấy người mặc âu phục màu trắng bên cạnh hồ bơi chứ, cậu ta xuất thân là ca sĩ, trước đây cũng không quá nổi tiếng, bất quá cậu ta tự dựa vào tài năng của mình, sáng tác bài hát gây tiếng vang lớn trong cộng đồng fan, cũng phải nỗ lực nhiều năm mới đạt được thành tích ngày hôm nay, cậu ta là được ban tổ chức đặc biệt mời đến."
"Cậu có thấy người có dung nhan vặn vẹo đang đỏ bừng mặt trong góc kia không? Cô ta chắc chắn đã có phẫu thuật thẩm mĩ, sửa đến muốn nát luôn rồi đấy? Ai cho cô ta vào đây nhỉ.."
Lê Hiểu Hàm nghe Lý Tuế Vinh cằn nhằn nói liên miên về quá trình lên đời của các minh tinh, cảm thấy vô vị không chịu nổi, bất quá nghe trong chốc lát, bỗng có người đi về phía của bọn họ, Lê Hiểu Hàm đẩy Lý Tuế Vinh còn đang đắm chìm trong hồi ức một cái, lên tiếng nhắc nhở: "Lý tiên sinh, có người tới."
Người đang tới là người cậu không quen, khẳng định ứng phó không được. Lý Tuế Vinh nhanh chóng trở về làm một người đại diện, mở to mắt xem người tới là ai. Lý Tuế Vinh nhỏ giọng nói với Lê Hiểu Hàm: "Là đối thủ một mất một còn của chúng ta."
Lê Hiểu Hàm hỏi: "Là của anh và Kevin."
Không phải đối thủ của tôi.
Lý Tuế Vinh lườm cậu một cái: "Là của chúng ta, cậu bây giờ là Đồng Khải Văn, Khải Văn chính là cậu."
Lê Hiểu Hàm nhún vai: "Được thôi."
Ngồi ngay ngắn bày ra động tác quen thuộc thuộc về Kevin, một tay chống cằm, thoáng có chút ngông cuồng tự đại, không đem người khác để vào mắt. Người đến chính là đối thủ một mất một còn Đồng Khải Văn cùng Lý Tuế Vinh, Lục Phàm Phong cùng người đại diện Chu Khả Khả của Công Ty Á Điền, hai công ti là đối thủ cạnh tranh của nhau, nghệ sĩ của mỗi bên cũng tồn tại mối quan hệ cạnh tranh với nhau, lần nào gặp mà không bơm đểu nhau vài câu thì thật có lỗi với tạo hóa.
Chu Khả Khả là một nam nhân thể trạng nhỏ gầy, âu phục hắn mặc trên người thoạt nhìn có chút không ra ngô ra khoai, còn Lục Phàm Phong lại là một mỹ nam, cậu có nghe Lý Tuế Vinh nói qua, người này lớn lên vô cùng tuấn mỹ. Đại đa số nghệ sĩ gương mặt đều có dao kéo qua, đem bọn họ đặt chung một chỗ căn bản không nhận ra ai. Nghe Lý Tuế Vinh đánh giá, Lê Hiểu Hàm cảm thấy vòng giải trí này thật kì quái, tuổi còn trẻ như vậy đều phải trải qua dao kéo chỉ để làm vừa lòng nhu cầu của khán giả, con đường bọn họ đi chắc chắn sẽ không được dài lâu, sóng sau xô sóng trước, một làn sóng người qua đi, làn sóng tiếp theo chắc chắn đem bọn họ dập chết, ngày càng có nhiều gương mặt trẻ trung xuất hiện, nét mặt càng khuôn mặt trẻ tuổi đi ra, nét mặt già nua chính là hạ tuyến, rồi còn ai nhớ đến bạn nữa chứ.
Á Điền am hiểu nhất là tạo ra nhóm các mỹ nam, Lục Phàm chính là bước từ trong đó ra, lúc trước y được Nhâm đội trưởng quản lý, bất quá sau đó bởi vì lục đục nội bộ, và cũng vì y cũng đã khá lớn tuổi, nên bị bài trừ khỏi nhóm, sau đó y mới theo Chu Khả Khả. Chu Khả Khả rất giỏi trong việc tạo scandal, lợi dụng tình hình nội bộ trong nhóm, làm cho Lục Phàm giống như đang ở thế yếu, từ đó chiếm được cảm tình cùng sự ủng hộ của fan.
Đồng Khải Văn xuất đạo so với Lục Phàm Phong lại càng muộn hơn, cậu ta cũng đồng dạng là một mỹ nam, nhưng cái đẹp của cậu là tự nhiên, đẳng cấp so với Lục Phàm Phong đã từng trải qua phẫu thuật chỉnh hình tất nhiên sẽ cao hơn, hai người thường xuyên bị giới truyền thông so sánh, hơn nữa bọn họ đều tham gia đóng phim thần tượng, nội dung kịch bản căn bản không hề khác nhau một chút nào, nhưng Đồng Khải Văn vừa lấy được thù lao nhiều hơn, vừa nổi tiếng hơn y nhiều, y thật vất vả mới có thể bộc lộ được tài năng của mình, bỗng nhảy ra một Đồng Khải Văn cùng y tranh đoạt thị trường, Lục Phàm Phong trong lòng không thổ huyết mới là lạ, lần nào nhìn thấy Đồng Khải Văn y liền hận không thể đem mặt của cậu cắn nát. Mỗi lần hai người gặp mặt cơ hồ đều là Lục Phàm Phong nhảy ra ì ì èo èo, Đồng Khải Văn nghe đến phát chán, cậu vốn xuất thân gia giáo, đối với cái loại hề như Lục Phàm Phong từ trước đến giờ đều chỉ cười một cách trào phúng, tâm tình tốt sẽ không thèm tranh cãi, tâm tình không tốt cũng sẽ qua lại vài ba câu.
Lục Phàm Phong cùng Chu Khả Khả lại đây chính là chờ Đồng Khải Văn chửi mình, chờ cậu bị mất mặt. Hai người cố ý cùng bọn họ ngồi chung một cái bàn, Chu Khả Khả trực tiếp công kích Lý Tuế Vinh: "Công ty các người như vậy xem ra là đến đây tìm kim chủ đi? Kim chủ cũng sẽ không tự động tìm tới cửa cho các người ngồi đây chờ đâu."
Lý Tuế Vinh lườm hắn một cái, thầm nghĩ Chu Khả Khả vẫn ngu xuẩn như vậy, cứ mặc kệ hắn. Chu Khả Khả thấy anh không nói lời nào, nghĩ thầm nhất định là bị mình chọt trúng vết thương: "Tôi nói đúng rồi chứ gì?"
Lý Tuế Vinh cười lạnh một tiếng: "Miệng thối đừng làm ô tai người khác."
Nụ cười trên mặt Chu Khả Khả cứng đờ: "... Đúng là không biết điều, vốn còn muốn nhắc cho các người Thiệu tổng của tập đòn Trì Đằng cũng đến, có thể dùng hắn làm mục tiêu đấy."
Lý Tuế Vinh ha ha hai tiếng: "Đó là mục tiêu của cậu mới đúng, nhưng đáng tiếc không tìm được con đường tiếp cận đối phương, thật đáng thương."
Bị nói đúng Chu Khả Khả cũng không giận, hắn hất cằm lên nói: "Rồi có ngày cậu sẽ phải hối hận."
Cuộc đối thoại của hai người Lê Hiểu Hàm đều nghe được, Lục Phàm Phong thấy người đại diện của mình ở thế hạ phong, cũng nhảy tới nhằm vào "Đồng Khải Văn": "Nghe nói mày tham gia "đánh đi, minh tinh!" nhỉ, không bị các tiền bối loại chứ, năng lực không có thì đừng cố nuốt miếng bánh ngọt lớn như vậy, coi chừng có ngày nghẹn chết."
Lê Hiểu Hàm nghĩ thầm người này liệu có bị thiểu năng không? Có ai khi nói chuyện lại trực tiếp nguyền rủa người khác như vậy chứ, cậu dù có gặp phải đồng nghiệp mình không thích cũng sẽ không công khai đối nghịch với người ta, đầu óc như vậy làm sao lại có thể gặt hái thành tựu trong vòng giải trí này được nhỉ, không lẽ ai ai trong cái ngành này cũng đều kém thông minh như vậy sao? May là cậu chỉ làm thế thân cho Đồng Khải Văn, sinh hoạt trong hoàn cảnh như thế này con người không biến ngốc mới là lạ. Lê Hiểu Hàm là theo Lý Tuế Vinh đứng trên một sợi dây, Lý Tuế Vinh còn biết xem tình hình cùng Chu Khả Khả đối đáp vài câu, thế nhưng Lê Hiểu Hàm sẽ không tốt như vậy, cậu đã từng tiếp xúc qua Đồng Khải Văn, biết được tính tình của cậu ta là như thế nào, cũng đem tính cách đó áp dụng vào lúc này, cậu căn bản không thèm để ý Lục Phàm Phong, không cần cùng kẻ kém thông minh tự kéo thấp chỉ số thông minh của mình, cũng không nhất thiết phải tốn nước bọt làm gì hết.
Lục Phàm Phong không được Lê Hiểu Hàm đáp lại, khẽ cắn răng lại tiếp tục khiêu khích đối phương: "Mày bất quá là đạp lên thanh danh của tao mà nổi lên thôi, đừng quá tự đắc, rồi có một ngày mày sẽ phải khóc thầm!"
Lê Hiểu Hàm tiếp tục dùng đĩa thức ăn tráng miệng trước mặt mình, một mặt bình tĩnh, cậu đang thầm nghĩ bây giờ chính là giờ ngủ của Hiểu Bắc, không biết tiểu Phương có chăm sóc tốt cho nó hay không, còn Lục Phàm Phong cậu không thèm tiếp lời y, cũng không thèm để lời nói của y lọt vào tai.
Lục Phàm Phong tức tới sắp xung huyết sau đó vẫn là bị Chu Khả Khả lôi đi. Bọn họ không biết tình cảnh lúc này đều rơi vào mắt của hai người khác. Nam nhân nói với trợ lí bên người mình: "Về thôi, cũng đủ lâu rồi."
Trợ lý đứng dậy kéo ghế, để ông chủ của mình có thể thuận lợi thông qua hành lang. Lúc nam nhân rời đi ở phía sau kéo đến một đám người đến tiễn hắn, dối trá ứng đối vài câu nam nhân liền ngồi trong chiếc xe kia biến mất trong tầm mắt của họ, hắn rút ra thời gian nửa tiếng tới tham gia tiệc rượu đêm nay đã là chừa cho bên tổ chức chút mặt mũi rồi.
Trên xe, Thiệu Trì nhớ đến chuyện lí thú trong bữa tiệc, liền nói với trợ lí: "Giúp tôi điều tra người con trai kia một chút."
Ánh mắt trợ lý lóe lên một vệt kinh ngạc, bất quá lại nhanh chóng khôi phục lại bản năng của một trợ lý: "Vâng, Thiệu tổng muốn xem nó khi nào ạ."
Thiệu Trì bắt chéo hai chân thon dài, lưng tựa vào ghế dựa, nửa mở hai mắt, nói rằng: "Sáng sớm ngày mai."
Trợ lý gật đầu nói vâng, sau đó mắt nhìn thẳng mà nhìn chằm chằm chỗ ngồi phía trước, thầm nghĩ đêm nay lại phải tăng ca, bất quá y lần đầu thấy Thiệu tổng có hứng thú với tiểu minh tinh, là có nuôi ý tứ gì chăng? Theo y biết, bạn tình của Thiệu tổng đều không phải là người trong vòng giải trí.
Lê Hiểu Hàm cuối cùng cũng có thể thoát khỏi tiệc rượu, Lý Tuế Vinh cùng cậu ở bên trong sững sờ gần hơn một giờ sau mới rời khỏi, Lý Tuế Vinh thu hoạch ra sao cậu cũng không biết, bất quá lúc xuống xe cậu bảo Lý Tuế Vinh đem thù lao hôm nay nhanh chóng kết toán, cũng cường điệu ngày hôm sau trước tiên phải đem bảo mẫu tới, nếu không hôm đó cậu sẽ không thể nào có mặt đúng giờ được. Tâm tình Lý Tuế Vinh không tệ, liền đáp ứng liên tục.
Nhìn thấy Hiểu Bắc bình yên nằm, bụng nhỏ cũng không có xẹp xuống, xem ra có ăn trái cây rồi, tiểu Phương quả thật chăm sóc Hiểu Bắc rất tốt, sau khi cùng tiểu Phương nói một tiếng cảm ơn, cậu ta liền cùng Lý Tuế Vinh lên xe trở về. Lúc Lê Hiểu Hàm đổi về y phục của chính mình, ngoại trừ thù lao Lý Tuế Vinh còn cường nhét cho cậu một cái điện thoại kiểu mới, ở ngoài cái khác cậu đều không mang, còn điện thoại di động đều là do cần tìm tới cậu mới được đưa tới, sau khi hợp đồng của bọn họ kết thúc, Lê Hiểu Hàm còn phải trả về. Tắm rửa sạch sẽ, sau khi đem keo xịt trên tóc đều rửa đi cả người phi thường thoải mái, ngồi trước bàn đọc sách đem thù lao hôm nay đếm một lần, cậu dự định ngày mai sẽ đem tiền bỏ vào ngân hàng Caly.
Lúc này Lê Hiểu Hàm vẫn còn không biết bản thân mình trong yến hội đã gây ra hành động khiến người khác phải chú ý.
Một phong thư gồm tư liệu liên quan tới Đồng Khải Văn vào lúc rạng sáng đã được gửi tới hòm thư cá nhân của Thiệu Trì.
Họ tên: Đồng Khải Văn
Giới tính: Nam.
Tuổi tác: Hai mươi bốn tuổi.
Tốt nghiệp trường học: Đại học tài chính E quốc
Công ty: Công ty trách nhiệm hữu hạn Dream Maker
Mẫu thân: Chơi Cello chính trong dàn nhạc thành phố A.
Phụ thân: Giáo sư ngành khảo cổ học tại Đại học A của thành phố A.
Mặt sau giản lược giới thiệu quá trình Đồng Khải Văn cùng công ty chủ quản kí kết, các tác phẩm hiện có, còn có thói quen của cậu, còn bổ sung thêm vài tấm ảnh chụp gần đây. Thiệu Trì quét mắt, người mà anh nhìn thấy tựa hồ có chút khác biệt, rốt cuộc là người từ nơi nào đưa tới? Tay gõ đều trên mặt bàn, sau đó đem hòm thư đóng lại.
Ngày thứ hai trợ lý liền nhận được mệnh lệnh của ông chủ, anh muốn mời tiểu minh tinh ngày hôm qua dùng bữa, mau an bài tốt cho anh.
Trợ lý: "..."
Ngài không phải nói đối phương là gián điệp do phe địch phái tới sao?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT