"Mũi tên thứ tám của Vương tiểu thư, trượt!"

"Vương Tân Vũ thua!"

"Liễu tiểu thư thắng! Liễu tiểu thư thắng!"

Đúng lúc này, trong đám người nổi lên tiếng hoan hô.

Vân Trân ngẩng đầu, nhìn Vương Tân Vũ bất mãn ném mũi tên vào bình rượu bên cạnh. Người trước đó vây quanh nàng ta hiện giờ đều tới chỗ Liễu Trản Anh, cũng không biết có bao nhiêu sự thật lòng, dù sao mọi người đều đang chúc mừng Liễu Trản Anh.

"Đường tỷ của muội quả nhiên thắng rồi! Đường tỷ..."

Liễu Hoán Hoán hoan hô, chạy về phía Liễu Trản Anh.

"Từ khi đường tỷ của Hoán Hoán xuất hiện, trò chơi ném thẻ vào bình rượu này đã có kết quả." Vân Trân nghe Thịnh Lang Hoàn ở bên cạnh nói, "Hiện giờ, vị trí thứ nhất thuộc về vị Liễu tiểu thư kia, coi như không tệ."

Vân Trân ngẩn ra, rất nhanh, nàng liền hiểu ý của Thịnh Lang Hoàn.

Liễu Trản Anh dành chiến thắng trò chơi ném thẻ vào bình rượu, quan hệ giữa nàng ấy và Triệu Húc tuy rằng đương sự đều phủ nhận, nhưng trong lòng mọi người đều rõ ràng.

Hôm nay trong số thiên kim tới Lạc Khê biệt viện, cũng không có bao nhiêu người nhắm tới Triệu Húc.

Nếu hiện tại là Liễu Trản Anh thắng, các nàng đương nhiên không cần lo có người đoạt Tứ hoàng tử hay Ngũ hoàng tử với mình.

Thịnh Lang Hoàn hiểu, những người khác đương nhiên cũng hiểu.

...

"Quả nhiên Liễu tiểu thư thắng."

Sau bức rèm, Lưu Vân Bạch khẽ cười, nhìn Liễu Minh Cẩn.

Liễu Minh Cẩn xấu hổ cười cười, sau đó nhìn Triệu Húc đứng cạnh: "Trản Anh tham gia có hơi không công bằng. Nếu..."

"Trò này có gì không công bằng chứ?" Lưu Vân Bạch nói, "Trước đó đã nói rõ quy định, trong số những người ở đây, nếu ai chiến thắng trò chơi ném thẻ vào bình rượu, người đó có thể yêu cầu chúng ta bất cứ điều gì. Liễu tiểu thư chẳng qua làm theo quy củ mà thôi. Chỉ là không biết, nàng ấy sẽ có yêu cầu gì?"

"Ha ha ha... Đương nhiên là..." Triệu Kỳ cười nhìn Triệu Húc.

Ánh mắt kia, người ở đây đều xem hiểu.

"A Húc, đệ nói đi." Lưu Vân Bạch hỏi Triệu Húc.

Triệu Húc nhìn giữa sân, nhàn nhạt nói: "Quân tử nhất ngôn, tứ ma nan truy. Nếu chúng ta đã đồng ý phần thưởng là một yêu cầu bất kỳ, vậy cuối cùng mặc kệ là ai thắng, chúng ta đều nên tuân thủ. Có điều..."

"Có điều cái gì?"

"Nếu đã đồng ý phần thưởng kia, vậy Liễu tiểu thư đương nhiên phải thắng tất cả quý nữ ở đây, chúng ta mới có thể giữ lời."

Hả?

Liễu Minh Cẩn kinh ngạc.

Có điều, hắn cũng không quá để trong lòng, dù sao trong mắt hắn, tất cả thiên kim tiểu thư ở đây đều không thể so được với đường muội Liễu Trản Anh của hắn.

Triệu Kỳ cũng ngạc nhiên.

Chẳng qua gã lại nghĩ, Triệu Húc làm như vậy có phải muốn mượn cơ hội này, lập uy nổi danh cho Liễu Trản Anh của Liễu gia không?

Còn về Lưu Vân Bạch...

Ánh mắt Lưu Vân Bạch xuyên qua rèm châu dừng trên thiếu nữ hoàng sam trong đám người. Không biết nghĩ tới cái gì, khóe miệng chậm rãi cong lên.

Xem ra, ngươi quả thật khiến hắn chú ý.

...

Sau đó, hạ nhân chuyển đạt lời của Triệu Húc với người bên ngoài.

"Cái gì? Muốn có phần thưởng phải chiến thắng tất cả người ở đây sao?"

"Còn thi đấu nữa à?

"Nhưng vừa rồi không phải mọi người đều thử rồi sao? Còn chưa kết thúc hả?"

Ngay thời điểm mọi người sôi nổi nghị luận, một giọng nữ thanh thúy đột nhiên vang lên: "Ở đây, ở đây! Ở đây còn một người! Cửu tiểu thư của quận thủ Lẫm Châu còn chưa thi!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play