"Tam tỷ." Vân Trân gọi.

"Muội đi đâu vậy? Bây giờ mới tới." Thịnh Lang Hoàn kéo nàng ngồi xuống, nhỏ giọng hỏi.

"Lúc ngắm hoa, không cẩn thận đi xa, lạc đường, cho nên lúc này mới trở về, khiến Tam tỷ lo lắng." Vân Trân xin lỗi.

"Được rồi, không sao, kế tiếp đừng đi loạn. Ta nghe Hoán Hoán nói, trong cung có hoàng tử tới."

"Vâng."

Vân Trân cúi đầu, giấu đi toàn bộ cảm xúc trong ánh mắt.

...

Ngọ yến tổ chức ở thiên thính trong rừng hoa đào.

Thịnh Lang Hoàn ngồi gần Liễu Hoán Hoán, Liễu Hoán Hoán ngồi trong nhóm người Liễu gia, vị trí đương nhiên ở phía trước. Mà Vân Trân đi theo Thịnh Lang Hoàn, ngồi ngay dưới nàng ấy.

Ngọ yến do phụ nhân có bối phận tương đối cao trong dòng bên Liễu gia đứng ra chủ trì, lại không thấy Liễu Trản Anh và Liễu Minh Cẩn đâu. Liễu Hoán Hoán nhỏ giọng nói với các nàng, Liễu Trản Anh và Liễu Minh Cẩn ở chỗ khác tiếp đón các hoàng tử trong cung đến. Hôm nay các nàng biểu hiện ở yến hội, sẽ được hạ nhân bẩm báo với chủ tử các nhà.

"Đa tạ Hoán Hoán." Thịnh Lang Hoàn nói.

"Lang Hoàn tỷ tỷ không cần khách khí như vậy." Liễu Hoán Hoán cười bảo, "Cho dù muội không nói, rất nhanh thôi tỷ cũng sẽ biết."

...

Một hồi ngọ yến, khách và chủ cùng vui.

Ngọ yến kết thúc, mọi người vẫn chưa đã thèm, có người đề nghị chơi ít trò chơi.

Có người đều nghị ngâm thơ câu đối, có người nhắc tới vẽ tranh, lại có người nhắc tới cầm khúc...

Mọi người dường như đều dựa theo ý thích của mình.

"Muội muội am hiểu cái gì?" Thịnh Lang Hoàn hỏi Vân Trân.

Vân Trân đáp: "Thứ muội am hiểu không nhiều lắm, cầm kỳ thư họa đều không quá giỏi. Tam tỷ am hiểu cái gì?"

"Tiểu thư nhà ta cầm kỳ thư họa, thi tửu hoa trà, mọi thứ tinh thông." Thịnh Lang Hoàn không trả lời, mà nha hoàn Ô Châu bên cạnh nàng giải đáp vấn đề của Vân Trân.

"Thì ra Tam tỷ lợi hại như vậy." Vân Trân nói.

Liễu Hoán Hoán bên cạnh cũng nhìn Thịnh Lang Hoàn.

"Ô Châu khoa trương thôi, thật ra chỉ là học nhiều, mỗi thứ đều biết một ít, nhưng chưa đến mức tinh thông." Thịnh Lang Hoàn trả lời.

Vân trân và Liễu Hoán Hoán đều cảm thấy nàng ấy chỉ đang khiêm tốn.

Khí chất của Thịnh Lang Hoàn ưu nhã rộng lượng, thân là đích nữ của quận thủ Lẫm Châu, nghe nói quận thủ Lẫm Châu tốn rất nhiều tâm tư bồi dưỡng nàng ấy từ nhỏ. Mấy nữ nhi của Thịnh gia, Thịnh Văn Thư chỉ đưa một tiểu thư, cũng chính là Thịnh Lang Hoàn vào kinh, có thể thấy ông ta rất tin tưởng về học thức và tài nghệ của Thịnh Lang Hoàn.

...

Xét thấy có vài tiểu thư am hiểu thơ từ, có vài tiểu thư am hiểu vẽ tranh, có vài tiểu thư am hiểu ca vũ... Thứ mọi người am hiểu cũng khác nhau. Cuối cùng, vẫn là thiên kim của Lại Bộ Thượng Thư phủ Vương Tân Vũ đề nghị chi bằng chơi ném thẻ vào bình rượu.

Ném thẻ vào bình rượu là trò chơi trong yến hội đã có từ sớm.

Tổ tiên của Vân Hán Quốc từ trên lưng ngựa mà có được thiên hạ. Con cháu hoàng thất, dù là nam hay nữ, từ nhỏ đều phải học cưỡi ngựa bắn tên.

Trên làm dưới theo.

Người trong hoàng thất đã thế, những quý tộc môn phiệt, con cháu thế gia khác cũng tranh nhau bắt chước.

Bởi vì sân viện không đủ, hoặc tình huống hôm nay không hợp, thứ mọi người am hiểu không giống nhau, hoặc có khách khứa không biết bắn tên, cho nên có thể dùng ném thẻ vào bình rượu thay cung tiễn.

Ném thẻ vào bình rượu là cầm đuôi tên ném vào một cái bình. Mọi người theo thứ tự ném tên, căn cứ vào số lần ném trúng, quyết định thắng bại.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play