Lại nói về thích khách xuất hiện ở chùa Kỳ Sơn, Lưu Vân Bạch cứu phụ vương hắn.

Lưu Vân Bạch có động cơ gây án.

Mà thích khách trên sông Lưu Tô ở Giang Nam, động cơ của Lưu Vân Bạch càng rõ ràng.

Sau khi diệt trừ hắn, Lưu Vân Bạch muốn ngồi vào vị trí thế tử, thậm chí vị trí cao hơn, dường như không còn uy hiếp.

Đương nhiên, thích khách cũng có thể do vương phi phái tới.

Dù sao Triệu Húc bị ám sát, người mọi người nghĩ đến đầu tiên khẳng định chính là Lưu Vân Bạch.

...

Nhưng dù thế nào, Triệu Húc cũng phải điều tra ra chân tướng, báo thù cho Vân Trân, nhất định có đạt được quyền lực lớn hơn, ngồi vào vị trí cao hơn nữa.

Có lẽ Liễu Trản Anh cũng đoán được điểm này, nên mới đưa ra yêu cầu như vậy với Triệu Húc.

Liên hôn.

"Chỉ là đính hôn thôi." Liễu Trản Anh nói, "Chỉ cần chúng ta đính hôn, ta mới có thể thuyết phục cô mẫu, thuyết phục người Liễu gia toàn lực giúp ngươi cướp lấy vị trí đó. Đính hôn, không phải thành thân. Chờ ngươi báo thù cho nàng ấy xong rồi, ta sẽ giải trừ hôn ước."

"Cô nương không cần vì ta mà hi sinh như thế." Triệu Húc nhìn nàng ấy, vẻ mặt phức tạp.

"Việc này với ta mà nói không phải hi sinh, là đánh cược. Ta chỉ là đánh cược ngươi đến cuối cùng rốt cuộc có vì áy náy, thành thân với ta hay không? Nếu ta thắng, ta chính là thê tử của ngươi. Nếu ta thua, ta đây cũng không có câu oán hận, ta sẽ chủ động rời đi, không quấn lấy ngươi nữa. Ngươi thấy thế nào?"

...

Mà cùng thời gian này, trong viện của Tôn Thúy Nga.

"Tiểu thư tự mình xuống bếp chuẩn bị nhiều món ngon như vậy là muốn tặng Ngụy thị vệ sao?" Nha hoàn cười hỏi.

Tôn Thúy Nga cười cười, không trả lời.

"Chỉ có ngươi nhiều chuyện." Một nha hoàn khác nói.

"Nào phải nhiều chuyện! Ta chỉ là hâm mộ Ngụy thị vệ có thể có được sự ưu ai của tiểu thư nhà ta."

"Cũng đúng. Tiểu thư nhà chúng ta dù là dung mạo hay gia thế cũng đều xứng đôi với ngài ấy."

"Được rồi, đừng nói nữa." Lúc này, Tôn Thúy Nga lên tiếng, "Ta và Ngụy đại ca chỉ là bằng hữu mà thôi."

...

Thời gian nhoáng cái đã qua nửa năm.

Hiện giờ là thời điểm nóng nhất.

Mùa hè oi bức khó chịu.

Trấn Nghênh Phong là một trấn nhỏ nằm giữa Tây Nhung và Nam Hoang.

Gần đây trên trấn đột nhiên có ôn dịch.

Nhất thời, lòng người hoảng loạn.

Sau đó, xuất hiện một đại phu mang mặt nạ quỷ, dân trong trấn lúc này mới khỏi hẳn.

Người dân vô cùng cảm kích vị đại phu kia, thời điểm muốn báo đáp nàng, lại phát hiện không thấy nàng đâu.

Bọn họ đuổi theo tung tích, dù thế nào cũng không tìm được.

Sau đó, có người trong giang hồ đi ngang, nghe thôn dân miêu tả, lúc này với nói với họ, người mang mặt nạ quỷ kia là Quỷ đại phu của U Minh giáo.

Quỷ đại phu y thuật cao minh, hành tung khó đoán, không ai biết nàng từ đâu tới, chỉ biết từ khi nàng xuất hiện liền bộc lộ y thuật cùng độc thuật cực cao.

Có điều, đừng tưởng rằng nàng cứu người dân trong trấn thì là người tốt.

U Minh giáo là nơi nào?

Đó chính là Ma giáo.

Người bước ra từ Ma giáo có thể tốt đẹp gì?

Huống chi, Quỷ đại phu kia còn là tâm phúc của giáo chủ U Minh giáo, địa vị trong giáo không cần nhắc tới.

Nàng làm việc xưa nay đều chỉ bằng tâm tình, không nhìn thiện ác.

Nghe nói hai tháng trước, nhi tử của trang chủ Từ Bi trang muốn lột mặt nạ xem mặt nàng, trực tiếp bị nàng độc mù hai mắt. Từ đó, Từ Bi trang gia nhập chính đạo thảo phạt U Minh giáo.

...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play