"Cái gì?" Vân Trân hoảng hốt, "Chẳng lẽ không còn cách nào khác?"

"Làm sao ta biết? Ta cũng chưa từng nhìn thấy tình nhân cổ! Sao hả? Ngươi hình như rất có hứng thú với tình nhân cổ?"

"Đương nhiên hứng thú." Vân Trân đè nén thất vọng trong lòng, "Dù sao cũng quá thần kỳ, không phải sao?"

...

Từ chỗ Tôn Thúy Nga trở về.

Trước khi đi, Tôn Thúy Nga hứa sẽ không giúp Tô Thanh Loan hạ cổ với Triệu Húc.

"Nếu Tô Thanh Loan thành đôi với Tứ thiếu gia, người vui mừng nhất chắc chắn là Tô Uyển Khanh!" Tôn Thúy Nga cười lạnh, "Ngươi cảm thấy, chuyện khiến Tô Uyển Khanh cao hứng, ta sẽ đi làm sao?"

Nghe Tôn Thúy Nga nói như vậy, Vân Trân yên tâm một nửa.

Có điều khoảng thời gian tới, nàng vẫn phải chú ý Tô Thanh Loan một chút, đặc biệt là thời điểm Tô Thanh Loan tiếp cận Triệu Húc. Nàng lo Tô Thanh Loan sẽ từ chỗ khác tìm được cách xuống tay với Triệu Húc.

...

Nháy mắt đã tới tháng chín.

Thời tiết dần chuyển lạnh.

Cuộc sống trong Ninh Vương phủ đều đâu vào đấy.

Công việc của Triệu Húc ngày càng nhiều.

Mỗi lần nhận nhiệm vụ, hai người đều hoàn thành rất tốt.

Sau khi bộc lộ tài năng, trong triều dần có người dựa sát bọn họ.

...

Hôm nay, Vân Trân tới thủy tạ trong rừng trúc vấn an Mặc Nhiễm.

Từ khi Mặc Duẫn nói chuyện hắn không thể có con với Ninh Vương, quan hệ giữa hắn và vương phi liền rơi vào trạng thái đóng băng. Triệu Duẫn không được vương phi yêu thích, người bên dưới đều thấy. Tuy rằng có Lan trắc phi thỉnh thoảng tới thăm, nhưng hạ nhân vẫn thường xuyên cắt xén đồ ở thủy tạ rừng trúng.

Hai ngày trước trời đột nhiên trở lạnh, Triệu Húc bị bệnh.

Mặc Nhiễm vốn định đi tìm Lan trắc phi, nhưng Triệu Duẫn lại cản nàng, nói đã phiền dì rất nhiều, không thể cứ làm phiền người ta.

Mặc Nhiễm nghe theo hắn.

Nhưng bệnh của Triệu Duẫn ngày càng nặng.

Mặc Nhiễm hết cách.

Lúc này, nàng nhớ tới Vân Trân, liền nhờ người nhắn với nàng ấy, bảo nàng ấy hôm nay tranh thủ thời gian tới đây một chuyến.

Nha hoàn truyền lời không nói rõ, Vân Trân cũng không biết đã xảy ra chuyện gì

Mãi tới khi tới thủy tạ ở rừng trúc, nhìn Triệu Duẫn khí sắc rất tệ nằm trên giường, Vân Trân thở dài trong lòng.

Nàng không hỏi nhiều, bắt mạch cho Triệu Duẫn, kê đơn thuốc.

Triệu Duẫn bệnh không dậy nổi, một là do phong hàn, hai là do tâm bệnh, uất ức quá nhiều.

Nếu không kịp thời điều chỉnh, tiếp tục kéo dài tình trạng này, sớm muộn cũng xảy ra chuyện.

Mặc Nhiễm nghe xong, ở bên cạnh yên lặng rơi lệ.

Triệu Duẫn nằm trên giường, sắc mặt ảm đạm.

...

Mặc Nhiễm tiễn Vân Trân ra ngoài, sau đó trộm đưa nàng qua cách vách.

"Trân Nhi, còn làm phiền muội thay ta đi mua thuốc. Tiền thuốc sau này ta sẽ trả muội..." Mặc Nhiễm thẹn thùng.

"Không sao, vừa lúc muội cũng định tới hiệu thuốc." Vân Trân nói.

Nàng không ngờ tình hình ở thủy tạ rừng trúc lại túng quẫn đến mức này.

...

Sau khi cáo biệt Mặc Nhiễm, Vân Trân tới Hồi Xuân Đường.

Nàng nói sẽ tới hiệu thuốc cũng không phải khách khí với Mặc Nhiễm, nàng thật sự muốn đi.

Hiện giờ A Cửu đã dần thoát khỏi bi thương Lý nãi nãi qua đời, theo đại phu ở đây học y thuật.

Lần trước Vân Trân tới, đại phu còn nói A Cửu rất có thiên phú, tuy rằng không nói chuyện, nhưng rất nhiều thứ vừa học liền biết. Lần này Vân Trân tới là để thăm A Cửu.

Hàn huyên với A Cửu một lát, nàng lại tới hiệu thuốc khác, mua dược liệu trong đơn.

Thời điểm nàng mang dược liệu trở về, phát hiện ngoài cổng lớn Ninh Vương phủ có hai chiếc xe ngựa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play