Hiện giờ nàng là Hoàng Quý Phi của Vân Hán Quốc do Triệu Húc sắc phong.

Nếu tin tức ở chỗ Ngụy Thư Tĩnh linh thông một chút, hẳn biết rõ thân phận của nhau.

Trước kia không thể, hiện tại càng không thể.

Ngụy Thư Tĩnh cũng không phải người khiến người ta cảm thấy khó xử. Cho nên, sau khi nàng được phong làm Hoàng Quý Phi, Ngụy Thư Tĩnh càng không thể đột nhiên có suy nghĩ, gửi một phong thư như vậy cho nàng. Phong thư này nếu bị Triệu Húc nhìn thấy, chắc chắn sẽ hiểu lầm. Mà hàng chữ của Ngụy Thư Tĩnh cứ như tình hình của nàng vô cùng nguy cấp, ngày tháng ở kinh thành như nước sôi lửa bỏng, ngoại trừ rời khỏi đây thì chẳng còn con đường nào khác.

Rốt cuộc là nguyên nhân gì khiến Ngụy Thư Tĩnh hiểu lầm cuộc sống lúc này của nàng như vậy?

Mà tại một phong thư hàm nghĩa rõ ràng thế này lại đưa tới tay nàng? Là vô tình? Hay nằm trong dự kiến?

Vân Trân cầm phong thư, nhíu mày.

Đây là phong thư rất phỏng tay.

Nàng bắt buộc phải xử lý cẩn thận.

Ban đêm, Triệu Húc lại tới Tê Phượng Cung.

Triệu Húc nhìn nàng, ánh mắt hơi khác ngày thường.

Vân Trân nghi hoặc nhìn hắn, nhưng hắn lại không nói gì.

Hai ba ngày kế tiếp, Triệu Húc vẫn giữ thái độ như vậy khiến Vân Trân không khỏi bất an.

Nàng vẫn chưa tìm được cách xử lý phong thư của Ngụy Thư Tĩnh tốt nhất.

Bỏ mặc? Hay đốt đi?

Đây cũng là cách.

Trong thư Ngụy Thư Tĩnh có nói nếu sau năm ngày nàng nhận được thư, người của y ở thành Đông không nhìn thấy nàng, bọn họ sẽ rời khỏi kinh thành.

Đây rõ ràng là cách giải quyết thỏa đáng nhất, nhưng Vân Trân lại không dám chắc qua chuyện này, liệu có còn hậu chiêu hay không.

Nếu chuyện này nằm trong một âm mưu, ngay cả Ngụy Thư Tĩnh cũng bị kéo vào, vậy cho dù nàng thoát được, kẻ đứng sau cũng sẽ tiếp tục ra tay.

Lần này, ngay cả Ngụy Thư Tĩnh cũng bị liên lụy, Vân Trân không dám chắc lần sau kẻ kia sẽ dùng mưu kế gì, còn lợi dụng ai bên cạnh nàng.

Lần này là Ngụy Thư Tĩnh, có lẽ lần sau sẽ là sư phụ Độc Thủ Y Tiên, thậm chí là A Linh và Tiểu Từ.

Thay vì ngồi chờ chết, không bằng tương kế tựu kế, xem trong hồ lô của kẻ đứng sau kia rốt cuộc bán thứ gì!

Bởi vậy, Vân Trân quyết định tới khách điếm cách thành Đông năm dặm.

Nếu không phải cái bẫy, vừa lúc nàng có thể mượn cơ hội này tìm hiểu tại sao Ngụy Thư Tĩnh lại gửi một phong thư như vậy, có phải đã xảy ra chuyện gì không.

Nếu là bẫy, vậy thì tương kế tựu kế.

Nếu là bẫy, nàng muốn xem xem kẻ đứng sau sẽ giở trò gì.

...

Ngày thứ năm, ngay cả Thanh Hà cũng không dẫn theo, Vân Trân lén rời khỏi hoàng cung.

Chân trước nàng vừa rời khỏi hoàng cung, sau lưng liền có người bẩm báo với Triệu Húc.

Vừa biết tin này, Triệu Húc bóp gãy bút lông trong tay.

Sắc mặt hắn trở nên dữ tợn. Ngay cả Nguyên Bảo theo hắn từ nhỏ cũng bồn chồn sợ hãi.

Ở một bên khác, Vân Trân rời khỏi hoàng cung.

Nàng rời đi rất thuận lợi.

Cái cách thuận lợi này có hơi nằm ngoài dự kiến.

Mấy ngày nay, nàng quả thật có xây dựng thế lực thuộc về mình, nhưng chút thế lực của nàng rõ ràng không thể sánh với Triệu Húc hay người kia.

Vân Trân cho rằng lần này xuất cung ít nhất cũng nên gặp chút trở ngại mới đúng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play