Nghe vậy, Vân Trân thở phào.
Nàng đi theo cung nhân tới chỗ an bài xe ngựa, phát hiện Triệu Húc ở bên trong.
"Mẫu phi, sao người không đi nữa?" A Linh ở phía sau hỏi.
Vân Trân đứng yên ngay cửa xe ngựa, không thể tiến, lại không thể lui, vô cùng xấu hổ.
Lúc này, Triệu Húc duỗi tay kéo nàng, Vân Trân đi vào trong hai bước, ngồi xuống bên cạnh Triệu Húc. Đầu nàng đập trúng bả vai hắn.
Vân Trân giống như bị kim đâm, vội dịch sang bên, ngồi vững.
A Linh và Tiểu Từ cũng lên xe ngựa.
"Phụ hoàng?"
"Phụ hoàng."
A Linh và Tiểu Từ đều kinh ngạc khi trông thấy Triệu Húc.
Bọn chúng nhanh chóng đứng vững, cung kính hành lễ.
Mấy năm nay, Triệu Húc ngày càng có uy nghiêm của hoàng đế, ngay cả A Linh cũng không dám tùy tiện làm càn trước mặt hắn.
"Không cần câu nệ, đều ngồi xuống đi." Triệu Húc nói.
"Vâng. Tạ phụ hoàng."
A Linh và Tiểu Từ hành lễ, sau đó theo thứ tự ngồi xuống bên cạnh Triệu Húc và Vân Trân.
Lúc này, bên ngoài có người xin chỉ thị của Triệu Húc.
Triệu Húc đồng ý.
Theo đó, xe ngựa lăn bánh.
"Bệ hạ muốn đi cùng bọn thiếp sao?" Vân Trân hỏi.
Mới vừa nãy, Tô Thái Hậu còn ở trước mặt mọi người ngầm chỉ trích Vân Trân mê hoặc Triệu Húc. Khi nghe những lời đó, nàng lại không cảm thấy đúng.
Nàng biết Tô Thái Hậu muốn nhân cơ hội chỉnh nàng.
Nhưng tối qua, nàng căn bản không biết Triệu Húc sẽ đến Vân Thủy Cung.
Tô Thái Hậu vừa mới răn dạy, hiện tại Triệu Húc lại xuất hiện trong xe ngựa của nàng, cùng nàng đi thăm Du Nhi. Chuyện này nếu để Tô Thái Hậu biết, không biết sẽ nói nàng thế nào.
ngôn tình hay"Ừ, đã lâu rồi trẫm không gặp Du Nhi." Triệu Húc nói.
Nói xong, Triệu Húc lại hỏi công khóa của A Linh và Tiểu Từ.
Bọn họ một người hỏi, hai người đáp, Vân Trân không có cơ hội mở miệng.
...
Triệu Húc muốn đi, vậy thì đi thôi.
Vân Trân dựa vào xe, nghĩ.
Xe ngựa rời khỏi kinh thành, đi thêm nửa canh giờ, đến trước một phủ đệ. Hiện tại tuyết chưa tan, xung quanh một màu trắng xóa, phong cảnh có một vẻ đẹp khác.
Vân Trân ngắm nhìn, trong lòng cũng vui sướng.
"Xem ra Du Nhi ở đây rất thảnh thơi." Lúc này, Triệu Húc cũng xuống xe ngựa, đứng bên cạnh Vân Trân, nói.
A Linh và Tiểu Từ được vú nuôi chiếu cố, cũng xuống xe ngựa.
Thị vệ đi theo họ tiến lên gõ cửa.
Qua một lát, cánh cổng đỏ thẫm được người bên trong mở ra.
"Các vị tìm ai?"
"Đi nói với quản sự của các ngươi, cứ nói bệ hạ cùng Vân phi nương nương, Thái Tử điện hạ và Duệ vương gia tới." Thị vệ nói.
Nghe thị vệ nói, người bên trong sợ hãi rút đầu về.
Không bao lâu, Vân Trân và Triệu Húc nhìn thấy quản sự nơi này dẫn theo hạ nhân ra nghênh đó.
"Miễn lễ." Triệu Húc giơ tay. Hắn nhìn một vòng, không thấy Triệu Du đâu, hỏi, "Chủ tử nhà ngươi đâu?"
"Hồi... Hồi bệ hạ, vương gia đang... Ở bên trong..." Quản sự ấp a ấp úng.
Triệu Húc nhíu mày, nhấc chân vào trong.
Vân Trân nắm tay A Linh và Tiểu Từ theo sau.
Chẳng lẽ Du Nhi đã gặp chuyện gì?
Bằng không, tại sao quản sự kia lại ấp a ấp úng?