Sau bốn năm xa cách, Vân Trân lần nữa quay lại kinh thành.

Kinh thành vẫn phồn hoa như xưa, nhưng dù sao trong trí nhớ của nàng cũng đã thiếu hụt bốn năm.

Tới địa giới của kinh thành, Triệu Húc không trực tiếp đưa nàng hồi kinh, mà lại phái người đưa nàng tới chùa Kỳ Sơn. Bởi vì mấy năm nay Triệu Húc luôn tuyên bố với bên ngoài, nói Vân phi nương nương không khỏe, ở chùa Kỳ Sơn tĩnh dưỡng.

Triệu Húc là định đưa nàng về chùa Kỳ Sơn trước, sau đó tìm cớ đón nàng về, đồng thời cũng cho nàng cơ hội thích ứng lại.

...

Trước hoàng hôn, Vân Trân tới chùa Kỳ Sơn.

Chùa Kỳ Sơn với nàng mà nói không phải nơi xa lạ. Dù sao trước đây, nàng từng ở đó một khoảng thời gian, mãi đến khi biết Liễu Trản Anh hoài "hài tử" của Triệu Húc mới về hoàng cung.

Hiện tại nàng lần nữa tới chùa Kỳ Sơn, vẫn ở tại căn phòng khi đó.

Bài trí trong phòng không khác gì năm xưa.

Đối với nàng, trong chùa miếu không hề có sự thay đổi, thật giống như nàng vốn nên ở đó, vẫn luôn ở đó. Hạ nhân hầu hạ bên cạnh cũng không lắm miệng, luôn biết làm chuyện nên làm của mình.

Cuộc sống ở chùa Kỳ Sơn dường như lại trở về bình tĩnh.

Nhưng Vân Trân biết đây chỉ là vẻ bề ngoài.

Cuộc sống ở chùa Kỳ Sơn nhìn có vẻ bình tĩnh, nhưng dưới vẻ bình tĩnh ấy là sự theo dõi nghiêm mật. Nàng ở đây, trông có vẻ rất tự do, muốn đi đâu trong chùa thì đi. Nhưng nàng biết sự thật không phải như vậy. Nàng không thể bước ra khỏi cửa chùa.

Mà trong chùa, dù nàng đi đâu, phía sau đều có ám vệ của Triệu Húc đi theo.

Chẳng qua những ám vệ đó đều nấp trong tối, với công phu của Vân Trân không thể nào phát hiện.

Nếu lần này Triệu Húc đã quyết tâm trói nàng về, tuyệt đối không có đạo lý đã tới cửa nhà còn bị người ta cướp mất.

...

Triệu Húc ngự giá thân chinh, sau đó khải hoàn trở về.

Chuyện này đối với triều đình, với thiên hạ mà nói là đại hỉ đáng để ăn mừng. Vừa lúc cũng gần tới trừ tịch. Tô Thái Hậu hạ lệnh yến tiệc đêm giao thừa năm nay phải tổ chức long trọng. Trước đây, mỗi lần trừ tịch, trong cung đều làm rất đơn giản, đặc biệt là trong mấy năm Vân Trân rời đi.

Bởi vì bốn năm trước, Vân Trân rời khỏi hoàng cung ngay đêm giao thừa, cho nên những năm sau, mỗi lần tới ngày này, Triệu Húc đều không có tinh thần.

Ban đầu, Tô Thái Hậu còn muốn dùng cớ người mới vào hậu cung để Triệu Húc quên đi.

Nhưng rất nhanh, bà ta phát hiện việc này căn bản không thể làm được.

Cho nên yến tiệc giao thừa mấy năm nay cũng chỉ náo nhiệt bề ngoài, không đến mức làm mất mặt mũi của hoàng gia trước mặt quần thần. Còn lại, có thể đơn giản thế nào thì đơn giản thế ấy.

Nhưng năm nay lại khác.

Năm nay Triệu Húc vừa ngự giá thân chinh thắng trận trở về, còn bắt Cổ Tát Vương về kinh thành, đây là chuyện đại hỉ.

Do vậy, Tô Thái Hậu làm chủ, muốn tổ chức yến tiệc giao thừa náo nhiệt hơn trước.

Mà Triệu Húc hình như cũng không có ý ngăn cản.

Đến gần trừ tịch, thời điểm thỉnh an Tô Thái Hậu, hắn đột nhiên nhắc tới chùa Kỳ Sơn, nhắc tới Vân phi nương nương ở đó.

Bốn năm, cũng nên trở về rồi.

Triệu Húc đã rời đi, Tô Thái Hậu vẫn còn sửng sốt, không thể hoàn hồn lại.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play